Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3431. Ngươi sắp đại họa lâm đầu rồi



Chương 3431. Ngươi sắp đại họa lâm đầu rồi




Đây là một con đường cực kỳ quỷ dị.
Tuy nhiên, thân là tế tự đứng thứ tư trong danh sách ở Thiên Chúng, Khởi La tế tự tuyệt không phải người bình thường, biểu hiện tự nhiên cất bước đi tới, vừa đi vừa nói chuyện với Vô Hư Tử ở sau lưng.
“Đại Thiên Chi Chủ đã từng nói Tố Giả Hoàn Thân Chi Thuật của Thủy tổ Thiên Suy Chúng có nhược điểm, chính hắn đã thay Thủy tổ giải quyết nhược điểm này, cho nên Thủy tổ Thiên Suy Chúng mới nghe lệnh của Đại Thiên Chi Chủ, sau đó mới có Thiên Suy Chúng sinh ra…”
Trong sương mù dày đặc, nàng một thân áo bào đỏ rất dễ nhìn thấy, giống như một ngọn lửa xán lạn.
Sương mù phun trào chung quanh, phun đến bên chân của nàng rồi dừng lại, giống như bị một luồng sức mạnh vô hình ngăn cản.
Vô Hư Tử nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt có chút lấp lóe, sau đó mỉm cười nói: “Đúng vậy, Đại Thiên bát bộ chúng ngoại trừ Thiếu Âm, Thiếu Dương, những thuộc hạ do Đại Thiên Chi Chủ thống ngự đều đổi tên. Thủy tổ của Thiên Suy Chúng ban đầu cũng không phải được gọi là Thiên Suy Tổ.”
“Ồ, thế không biết vị Thiên Suy Tổ đó có còn tại thế hay không?”
Con ngươi Khởi La tế tự khẽ nheo lại, hỏi một câu.
Vô Hư Tử nở nụ cười cao thâm mạt trắc: “Nếu Khởi La tế tự tin tưởng, Thủy tổ ngài sẽ còn ở nhân thế. Nếu ngươi không tin, Thủy tổ sẽ không còn.”
Khởi La tế tự nghe xong, không nói gì nữa, giống như rơi vào trầm tư.
Vô Hư Tử ở sau lưng nàng tiếp tục nói.
“Thủy tổ ngài đã từng đi qua mấy lần kỷ nguyên đại phá diệt, một thân một mình bôn ba cổ kim vị lai, bắt đầu từ một hạt bụi đất, sáng tạo ra thế giới chỉ có mình ngài, bởi vì ngài tin rằng thế giới của ngài là thật, từ đó phục sinh thân hữu cố nhân, cố hương tộc thổ của ngài, nhưng cái giá phải trả chính là mê thất vĩnh cửu, trầm luân trong mộng cảnh chỉ thuộc về một mình ngài.”
“Đại Thiên Chi Chủ đã từng vạch trần khuyết điểm của Tố Giả Hoàn Chân Chi Thuật của Thủy tổ, đồng thời cũng chỉ rõ một con đường mới, nhưng con đường mới đó cũng tồn tại khuyết điểm.”
Nói đến đây, Vô Hư Tử im lặng không có nói tiếp.
Khởi La tế tự cũng không tiếp tục hỏi nữa.
Không bao lâu sau, hai người bước đến nấc thang cuối cùng. Một tòa cung điện rộng lớn khổng lồ đứng sừng sững, khí tức tối tăm mờ mịt lượn lờ xung quanh, giống như đã tồn tại từ thời khai thiên tích địa.
Trước cửa cung điện có một gốc cổ thụ sắp chết héo.
Trên cành cây treo một lão đạo sĩ già nua gầy gò, ngũ quan suy tướng, quần áo rách rưới, mái tóc khô héo, ánh mắt đục ngầu không nhìn thấy bất kỳ thần thái nào.
Khởi La tế tự có chút nghi hoặc nhìn bóng người này.
Nàng rõ ràng có thể cảm nhận được đây là một tồn tại Tổ Đạo cảnh, mặc kệ đặt ở thế lực nào cũng là nhân vật tuyệt đỉnh, trụ cột vững vàng.
Nhưng hôm nay người này lại bị treo trên cây cổ thụ, mặc kệ sinh cơ và tu vi trôi qua.
Ánh mắt Vô Hư Tử không hề có chút ba động nhìn bóng người trước mặt, giải thích: “Đây là tội nhân. Hắn phụng mệnh tiến vào nơi này tìm kiếm văn minh chí bảo đời thứ nhất là Vĩnh Sinh Chi Môn, nhưng bởi vì tư dục, để mặc văn minh chí bảo cho người khác mang đi, vì thế mới phải chịu hình phạt như bây giờ.”
Ánh mắt Khởi La tế tự lập tức trở nên hứng thú.
Văn minh chí bảo đời thứ nhất Vĩnh Sinh Chi Môn? Thứ này không phải nằm trong tay Phạt Thiên Minh Chi Chủ sao?
Xem ra Thiên Suy Chúng cũng đã âm thầm tiếp xúc với Phạt Thiên Minh.
Tuy nhiên, nàng không tin tội danh mà Vô Hư Tử đã nói. Tội danh đó còn chưa đến mức một tồn tại tổ Đạo cảnh phải chịu trừng phạt như vậy.
Hiển nhiên đã chạm đến bí ẩn gì đó.
“Các trưởng lão đã sớm đợi trong điện từ lâu, lão hủ xin phép không bồi Khởi La tế tự tiến vào.”
Vô Hư Tử nói.
Khởi La tế tự nhẹ gật đầu, lập tức cất bước bước vào.
Cánh cửa điện rộng lớn im lặng mở ra, sương mù bên trong nồng đậm, một mảnh tối tăm mờ mịt, hoàn toàn không nhìn thấy rõ bất kỳ cảnh tượng gì, thứ nhìn thấy duy nhất chính là dường như có bóng người ngồi thẳng trên bồ đoàn bốn phía.
Vị trí chính giữa có mấy trăm cây nến, chập chờn sáng tối. Ánh nến chiếu vào trong cung điện lại càng có vẻ âm u.
“Khởi La tế tự, đã lâu không gặp.”
Trên một bồ đoàn ở một chỗ tối tăm mờ mịt bỗng nhiên sáng lên một con ngươi xanh thẳm, một bóng người thân người mặt quỷ xuất hiện.
“Giả thần giả quỷ.”
Biểu hiện của Khởi La tế tự vẫn rất tự nhiên, dường như chẳng có bất kỳ suy nghĩ nào đối với cảnh tượng bên trong cung điện.
Thiên Suy Chúng không giống với tiên đạo hoặc hệ thống văn minh thần đạo. Hệ thống này trộn lẫn hai bên, dùng quỷ đạo hoặc dị đạo để hình dung mới thích hợp.
“Sau khi tạm biệt từ lần trước đã mấy trăm kỷ nguyên trôi qua, tu vi của Khởi La tế tự lại càng tinh xảo, sâu không lường được.”
Một giọng nói vang lên, khó mà phân biệt được giới tính, giống như đứa bé, lại giống như thiếu nữ.
“Lần này ngươi tìm ta là muốn làm giao dịch gì?”
Khởi La tế tự nhàn nhạt hỏi, lời ít mà ý nhiều, thái độ giống như không muốn nói nhảm.
“Cũng không có giao dịch gì cả, chỉ muốn nhắc nhở Khởi La tế tự, ngươi sắp đại họa lâm đầu rồi.”
Chỗ sâu bên trong cung điện vang lên tiếng cười quỷ dị khiếp người.
Tiếng cười giống như dán sát bên tai mà nói, dường như có sinh mệnh không ngừng chui vào trong lỗ tai, khiến cho người ta phải rùng mình, da đầu như muốn nổ tung. Hết chương 3431.



Bạn cần đăng nhập để bình luận