Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1229: Kẻ đáng sợ cuối cùng cũng xuất hiện

Chương 1229: Kẻ đáng sợ cuối cùng cũng xuất hiện

Sau khi thân ảnh của Lâm Vũ biến mất ngay lối vào Hồ Lô cốc, Lục La thần nữ và đám thiên kiêu trẻ tuổi, cũng cùng thở ra nhẹ nhàng.

Bọn hắn ngược lại nhìn chăm chú về nơi xa với một đám lão giả, lấy ra mấy loại thần binh, trong lòng hơi lo lắng.

Thanh thế nơi đây thật sự quá làm người vừa nhạc nhiên và sợ hãi.

Bọn hắn rất lo, lỡ Cố Trường Ca cảm giác được dị tượng nơi đây, sẽ nhanh chóng chạy tới.

Bây giờ ở mảnh không gian hư vô này, trừ Cố Trường Ca ra, thì trong những người còn lại bọn hắn cũng không cần kiêng kị ai nữa.

Thực lực của nam tử kia thật sự quá kinh khủng, không ai có thể địch nổi.

Sau lần tận mắt nhìn thấy đó, trong đầu của tất cả mọi người có thể nói đã lưu lại ấn tượng đáng sợ.

"Ta đã truyền tin tức qua cho thúc phụ, sau khi bọn hắn biết được, sẽ tới đây ngay."

"Đến lúc đó chúng ta có càng nhiều người càng an toàn, không cần lại lo lắng như thế."

Hỏa Dung với cái đầu đỏ như màu mở miệng, ánh mắt nhìn chăm chú về nơi xa, tựa như đang giải thích cho đám người, lại tựa như đang đưa một liều thuốc an thần cho mình.

Ở Bát Hoang thập vực, hắn cũng là một vị thiên kiêu tuyệt đỉnh, dù không thể loá mắt như bọn người Lục La thần nữ, Lâm Vũ, nhưng vẫn không thể khinh thường.

Mà tộc đàn phía sau hắn lại còn là Hỏa Tộc cổ lão khổng lồ, truyền thừa từ rất lâu đời.

Mà hắn còn là thiên kiêu trẻ tuổi nhất mang Hỏa Thần huyết mạch thuần khiết nhất đời này, thiên phú rất mạnh.

Những người còn lại nghe vậy, trong lòng cũng an tâm hơn chút.

Vị thúc phụ của Hỏa Dung kia, nghe nói có mang theo một trọng bảo của Hỏa Tộc, thời điểm mấu chốt có thể dẫn động lực lượng vực ngoại.

Nếu cũng có hắn tới đây, nhất định hoàn toàn có thể giúp người ta an tâm hơn nhiều.

"Cái hồ lô thần bí kia của Linh Hồ tôn giả, chúng ta nhất định phải cầm nó vào tay, nó vốn là vật thuộc về chúng ta."

"Trong trận đại chiến lần này, chí bảo bên chúng ta rõ ràng ít hơn so với bên kia, nếu vật ấy còn bị đối phương cầm đi, thế cục của chúng ta, sợ rằng sẽ càng hỏng bét."

Lục La thần nữ cũng theo đó mở miệng.

Ngũ quan của nàng tuyệt đẹp, dáng người cao gầy, tóc đen như lông mày, con ngươi mang màu xanh sẫm nhàn nhạt.

Bây giờ, lại lộ ra khí thế vô cùng trầm ổn, tựa như một nữ tướng quân sắp xin đi giết giặc trên chiến trường.

Về phần thiên kiêu trẻ tuổi còn lại ở đây không có Lâm Vũ, cũng ẩn ẩn nghe theo lời nàng.

Không thể không nói nàng và Lâm Vũ hoàn toàn rất xứng đôi, chẳng qua, hiện nay thế cục của Bát Hoang thập vực đang quá tồi tệ, cũng không phải thời điểm bàn luận chuyện tình cảm nữ nhi.

Cho nên giữa Lâm Vũ và Lục La cũng đang rất kiềm chế.

"Hi vọng Lâm Vũ hắn có thể cầm thứ kia ra được, đến lúc đó, dù chúng ta có chết ở chỗ này, cũng đáng."

Ánh mắt mấy vị lão giả đã mang theo ý chết, vô cùng nghiêm nghị.

Dự định của bọn hắn là ở chỗ này, kìm chân đối thủ, tranh thủ thời gian, giúp Lâm Vũ lấy được món chí bảo kia.

Đám người nghe vậy cũng nặng nề gật đầu, dù đây là dự tính xấu nhất, nhưng bọn hắn cũng phải chuẩn bị cho tốt.

"Thì ra là ở nơi đây."

Nhưng đúng vào lúc này, trên hư không lại đột nhiên truyền đến mấy tia dao động nhàn nhạt.

Nương theo âm thanh bình thản không gợn sóng của nam tử trẻ tuổi ấy.

Hiện tại, hai mắt mấy người Lục La thần nữ cũng đột nhiên trừng lớn, trong lòng vô cùng chấn động.

Chỉ thấy không gian trước mặt bọn họ bỗng bị xé toạc ra một vết nứt, khí tức Hỗn Độn kinh khủng cũng đang tràn từ trong đó ra.

Rống! !

Tam Thủ Hắc Giao khổng lồ xuất hiện, mang theo áp lưc nặng nề, quét sạch trên trời dưới đất, sáu đôi mắt lóe ra vẻ khát máu lạnh lẽo như băng.

Lại có một thân ảnh trẻ tuổi đứng vững phía trên đầu nó, tựa như cũng không để ý đám người trước mặt, mà nhìn về Hồ Lô cốc phía sau lưng bọn họ.

Tia sáng màu đỏ mịt mờ ngút trời, như có ngàn vạn khí tức sát phạt xen lẫn nơi ấy, có thể diễn hóa thành các loại thần binh tuyệt thế.

Mơ hồ trong đó, thậm chí còn có thể nghe thấy âm thanh binh khí giao nhau, chấn động đất trời, vụ trụ cũng run rẩy.

Đây là một thứ sức mạnh rất kinh khủng, dù còn chưa thức tỉnh hoàn toàn, khí thế đã đủ làm người khác kinh sợ.

Cố Trường Ca híp híp con ngươi, nhưng trên mặt vẫn lộ vẻ bình tĩnh như trước.

"Ngươi!"

Ngay vào giây phút Cố Trường Ca hiện thân, khuôn mặt của bọn người Lục La thần nữ cũng lập tức thay đổi, lộ ra vẻ sợ hãi, toàn thân gần như run rẩy lên, ngay cả thần hồn cũng trở nên ngưng trọng.

Cảm giác sợ hãi đó không nghe theo sự khống chế của bọn hắn, nên bọn hắn nhịn không được phát run, khó mà kiềm chế được.

Bọn hắn thật sự nghĩ không ra, mới cầu nguyện trong lòng, đừng để nam tử ấy phát hiện ra nơi này.

Kết quả hắn không chỉ bỗng nhiên hiện thân, còn xé rách không gian, tới đây không mang theo chút dao động báo trước nào.

Ngay cả mấy vị lão giả có tu vi sâu nhất, cũng cắn chặt hàm răng, run lẩy bẩy.

Chớ nói chi là một đám nam nữ trẻ tuổi, cố gắng gồng mình đứng thẳng trước mặt Cố Trường Ca, đã là mức độ lớn nhất tỏng khả năng chống lại mà bọn hắn làm được.

Nếu tu vi đã đến một trình độ nhất định, dù không hề làm gì, chỉ đứng ở đó thôi, mỗi một tấc da thịt vẫn có thể làm hư không sụp đổ tan tành, khó có thể chịu được ba động kinh khủng của hắn.

Rất hiển nhiên trong mắt bọn họ, Cố Trường Ca đã đạt đến loại trình độ kia.

Mỗi một tấc thịt đều ngập tràn ánh sáng, có Hỗn Độn khí lượn lờ xung quanh, thân thể đã mạnh đến độ khó mà tin nổi.

Hết chương 1229.
Bạn cần đăng nhập để bình luận