Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1382: Quy hàng

Chương 1382: Quy hàng

Giờ đây, không chỉ toàn bộ người ở Bát Hoang thập vực ngây ra mà ngay cả đám người thượng giới cũng khiếp sợ không thôi, bọn hắn vốn không ngờ hoá ra nguyên nhân phòng ngự đại trận của Thiên Lộc thành suy giảm là như vậy.

Hộp đồng xanh trong tay Cố Trường Ca vậy mà lại có thể khống chế đại trận của Thiên Lộc thành.

Hiển nhiên, đại trận đã không còn thần uy như trước, lực lượng chống cự đang không ngừng suy giảm, hiện tại căn bản không thể nào ngăn được đại quân của thượng giới!

Nếu hôm nay Thiên Lộc thành bị phá, Bát Hoang thập vực tất sẽ lâm nguy!

“Đến cùng là làm sao Trường Ca thiếu chủ có thể làm được? Trong lúc bất tri bất giác đã lấy được vật khống chế đại trận của Thiên Lộc thành?

“Đơn giản đến không thể tin được, ta chinh chiến với Bát Hoang thập vực vô số năm, đây là lần đầu tiên lấy phương thức như vậy để công phá đại trận phòng ngự!”

Sau khi khiếp sợ, tất cả mọi người ở thượng giới gần như là phấn chấn hẳn lên, toàn bộ cường giả của các thế lực đạo thống phất tay ra lệnh. Trong âm thanh ầm ầm vang đội, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền cổ hạ xuống từ trên bầu trời.

Đại quân đông nghìn nghịt tựa như dòng lũ mây đen cuồn cuộn trực tiếp giết vào Thiên Lộc thành ở phía trước.

Đi đầu là chiến tranh cự thú, các tộc nhóm Cổ Thần mở đường. Thân ảnh cao vạn trượng, xiềng xích quấn quanh tựa như rặng núi, có thể nói là nghiền nát dễ như trở bàn tay. Thời điểm bọn hắn bước qua đại địa khiến trời đất đều chấn động.

Thần uy mênh mông hội tụ ở trên vòm trời, cuối cùng đánh vào tường thành ở phía trước!

“Tại sao hạch tâm trận pháp của Thiên Lộc thành lại nằm trong tay của Cố Trường Ca…”

“Đây là trời muốn diệt ta rồi!”

Tình cảnh này khiến đám người đứng trên Thiên Lộc thành sinh lòng tuyệt vọng, không nhịn được run rẩy. Nhìn thấy đại quân thượng giới trùng trùng điệp điệp xông tới, bọn hắn căn bản không nảy sinh được một chút sức chống cự nào.

Hơn nữa ở thời điểm này, trên trận pháp ở ngoài Thiên Lộc thành, từng phù văn bay ra, rất nhiều đại đạo liền mạch cũng trở nên ảm đạm.

Những chỗ gặp phải công kích kinh khủng nhất trở nên cực kỳ mỏng manh, tựa như trên lồng phòng ngự bị xé ra một vết rách.

Sau lưng Cố Trường Ca, đại quân kinh khủng hạ xuống đột nhiên chọc thủng từng mảnh phù văn giống như một món vũ khí sắc bén không thể bị bẻ gãy, trực tiếp giết tới trước Thiên Lộc thành.

“Xong…”

“Hôm nay tất cả mọi người đều xong đời!”

Sắc mặt mấy người bị rất nhiều Kẻ thành đạo vây công ở bên ngoài Thiên Lộc thành xanh xám khó coi nhưng cũng khó nén sự sợ hãi và hối hận.

Từ lâu bọn hắn đã không còn vũ dũng thần uy như trước đó nữa, giọng nói run rẩy.

Lúc này, bọn hắn cũng trốn không thoát.

“Ngược lại may mà có mấy người các người giúp ta giảm bớt không ít công phu.”

Cố Trường Ca phân phó đại quân ở sau lưng đánh tới Thiên Lộc thành, sau đó hưng phấn nhìn về phía mấy Kẻ thành đạo của Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc đã bị thương nặng.

“Chúng ta nguyện ý quy hàng!”

Hiện tại, sắc mặt bọn hắn biến đổi mãnh liệt, gần như là lựa chọn quy hàng mà không hề do dự. Bọn hắn không muốn chịu chết vào giờ khắc này.

Đồng thời ai nấy đều buông Đế khí trong tay xuống, không dám phản kháng.

Đại trận ngoài Thiên Lộc thành không hữu dụng nữa, nếu như không quy hàng e rằng bọn hắn chỉ có một con đường chết.

Trong lòng bọn hắn vô cùng cay đắng và hối hận, nếu biết trước từ sớm thì đã rút lui khỏi Thiên Lộc thành rồi, khoe khoang cái gọi là loạn thế anh hùng.

“Quy hàng?”

Cố Trường Ca nhìn lướt qua mấy người một cái, cười cười có chút ẩn ý: “Có thể, nhưng mà các ngươi có nguyện ý gia nhập đội quân của ta không?”

Thấy tình hình này, đám người trong Thiên Lộc thành lâm vào hoảng sợ bất an, càng là trợn tròn mắt.

Bọn hắn còn tưởng rằng mấy Kẻ thành đạo sẽ giống như lời nói trước đó, vì trận chiến mà chảy đến giọt máu cuối cùng, thấy chết không sờn, không sợ gì cả.

Thế nhưng căn bản không nghĩ tới, ở thời điểm này bọn hắn vậy mà lại đầu hàng nhanh như vậy, không một chút do dự đã lựa chọn quy hàng.

Giống như chậm một bước là sẽ bị thượng giới giết chết vậy.

Điều này khiến ý chí sôi trào chuẩn bị chém giết với thượng giới của rất nhiều sinh linh tu sĩ như bị một chậu nước lạnh dội vào đầu, toàn thân bọn hắn cũng cứng đờ, khó mà tin tưởng những gì mình thấy ở trước mắt.

“Chẳng lẽ những lời mà bọn hắn nói trước đó đều là giả, tất cả đều là giả…”

“Cũng chỉ để lừa gạt chúng ta…”

Rất nhiều người phản ứng lại, giọng nói đắng cay mang theo sự run rẩy, bi thương cùng phẫn nộ.

“Giết!”

Mà ngay lúc này, Thiên Lộc thành chấn động kịch liệt, đột nhiên sóng chấn động khủng bố đánh xuống từ cuối chân trời.

Tất cả phù văn đều nhạt đi, không ngừng run rẩy tựa như phía trên thiên địa và tường thành lại bắt đầu xuất hiện kẽ nứt.

Đại quân của thượng giới giết tới trước thành, để lộ lợi khí công thành đã chuẩn bị xong từ sớm, lấp lóe ánh sáng rực rỡ chói mắt tựa như thiên đao chém xuống tường thành ở phía trước.

Tường thành sừng sững vô số năm không ngã giờ đây không ngừng run rẩy, từng mảng lớn phù văn phai mờ như thể muốn sụp đổ.

Mấy vị Kẻ thành đạo của Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc nghe lời này của Cố Trường Ca thì biến sắc.

Nếu như nhập đội thì bây giờ bọn hắn chỉ có thể ra tay với Thiên Lộc thành, hơn nữa chắc chắn là bọn người của Cố Trường Ca sẽ không để bọn hắn rời đi một cách dễ dàng.

“Thôi vậy, các ngươi có vẻ không nguyện ý.”

Cố Trường Ca nhìn thấy nét mặt của bọn họ, không khỏi cười nhạt.

Tiếp theo, mấy tôn Kẻ thành đạo của Trường Sinh Cố gia xuất hiện ở phía sau hắn, khí tức nguy nga, trong lúc đưa tay đánh ra quy tắc chi lực khủng bố thì phong trấn bát phương áp chế tất cả mấy người ở phía trước.

Những Chí cường giả vừa mới xuất thủ thấy vậy, ánh mắt lóe lên nhưng mà cũng không ngăn cản.

Nếu bốn người trước mắt liều mạng, đối với bọn hắn cũng sẽ có phiền toái không nhỏ. Hơn nữa bọn hắn cũng không rõ ràng lắm, rốt cuộc là Cố Trường Ca dự định giam giữ mấy người kia hay là có dự định khác.

Trước mắt Thiên Lộc thành đã bị phá, vẫn còn chuyện quan trọng hơn đang chờ bọn hắn.

Hết chương 1382.
Bạn cần đăng nhập để bình luận