Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1789: Mười vị điện chủ

Chương 1789: Mười vị điện chủ

Cảnh tượng lúc Cố Trường Ca đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, dường như tất cả mọi người bên trong giác đấu trường đều chú ý tới.

Rất nhiều người chạy đến đây vào tối nay, thật ra vẫn là do biết được tin tức Cố Trường Ca xuất hiện. Bây giờ hắn không còn hứng thú ở lại đây nữa, đương nhiên đám người cũng không muốn ở lại thêm.

Dựa vào thái độ của Cố Trường Ca tối nay, rất nhiều người đều không ngờ, hắn hẳn là tới đây để lựa chọn một tử tù hoặc một nô bộc thân kinh bách chiến.

Dù sao thì với thân phận và địa vị của Cố Trường Ca bây giờ mà nói, e rằng tùy tùng thiên kiêu bình thường hắn sẽ không để ý đến.

Tùy tùng mà hắn lựa chọn ít nhất cũng là Thánh cảnh hoặc phải là Chuẩn Chí Tôn như hắn.

Dù là bên trong chiến trường bách giới này, tu sĩ Chuẩn Chí Tôn cũng xem là thứ quý hiếm, cực kỳ khó tìm.

Đương nhiên đây là suy nghĩ của tất cả mọi người, còn chân tướng sự việc thế nào thì cũng không người nào biết được.

Sau khi Cố Trường Ca rời khỏi đó, ánh mắt của người chủ trì phụ trách giác đấu trường khẽ động đậy, lặng lẽ ra lệnh để cho tử tù phía sau không cần phải lên đài.

“Vị đại nhân kia rời đi rồi sao?”

Một nhóm người của Thanh Hồng Cổ giới cũng giật mình không thôi, Cố Trường Ca và bọn hắn cũng không phải người của cùng một thế giới, trong lòng bọn hắn cũng không dám ảo tưởng nhiều.

Thế nhưng lại không nhịn được nhìn về phía thiếu nữ Tuyết Yên, cảm thấy vô cùng hâm mộ nàng.

Ngay sau đó, tin tức có liên quan tới nơi này bị nhãn tuyến trong bóng tối của các thế lực truyền về.

Không ít thiên kiêu cảm thấy thực lực của mình mạnh mẽ, cũng bắt đầu lăm le sát khí, kích động, muốn tham gia trận đấu này, từ đó có thể được Cố Trường Ca xem trọng, trở thành tùy tùng của hắn.

Mạch nước ngầm mà Cố Trường Ca cố ý gây nên đã vét sạch toàn bộ chiến trường bách giới trong nháy mắt.

Ngoại trừ Chu Tước phường thì tất cả các phường còn lại như Thanh Long phường, Bạch Hổ phường, Minh La phường… đều nhận được tin tức ngay lập tức.

“Chẳng lẽ tên họ Cố chỉ tới đây để chọn lựa tùy tùng thôi sao? Là do chúng ta quá cẩn thận?”

Tại chỗ sâu trong chiến trường bách giới, một cung điện vô cùng u tối.

Vài thân ảnh đứng sừng sững trong sương mù bao phủ ngập trời, ánh mắt huyễn diệt, trong đó có những cảnh tượng diễn hóa đáng sợ, nguyệt nặng tinh hủy, thế giới sụp đổ.

Tu vi của bọn hắn cực kỳ đáng sợ, ba động mênh mông vô ngần giống như gieo thân vào một mảnh đại dương vô cùng vô tận, không bờ không bến.

Dưới chân bọn hắn bạch cốt chồng chất, có xương đầu của Thánh Nhân thời kỳ cổ lão, cũng có thi hài của Chí Tôn ở kỷ nguyên gần nhất và cả xương tay của Kẻ thành đạo.

Mỗi một món đều óng ánh, trong suốt, tính chất cứng rắn giống như thần sắt, tràn ngập thần tính chưa từng tiêu tán.

Đối với sát thủ và thích khách hành tẩu trong bóng tối mà nói, mỗi một khối bạch cốt ở nơi này đều đại diện cho mỗi một chiến tích huy hoàng.

Chủ nhân của mỗi một khối bạch cốt này đều có địa vị và lai lịch hiển hách, thế nhưng không đủ tư cách để được liệt vào điện này, xem như một bộ sưu tập.

Địa Ngục có tổng cộng mười điện, mỗi một điện đều được đặt vào một mảnh không gian thần bí.

Cho dù là các Điện chủ cũng không thể tìm được tọa độ không gian của nhau.

Đây cũng là truyền thống từ xưa đến nay của Địa Ngục, có thể nhiều lần tránh được sự vây giết của các thế lực đạo thống.

Thế nhưng hôm nay, Điện chủ của mười điện hội tụ ước chừng khoảng sáu người. Trong lịch sử, từ lúc Địa Ngục tồn thế đến nay, việc này có thể nói là đếm trên đầu ngón tay.

Hơn nữa, mỗi lần đều là vì xảy ra chuyện liên quan tới sự tồn vong của Địa Ngục.

“Chuyện này không thể gấp gáp, bây giờ chúng ta cũng không biết ý đồ của tên Cố Trường Ca kia là gì. Trước mắt chúng ta không nên hành động hấp tấp.”

“Năng lượng ẩn chứa sau lưng Cố Trường Ca thật sự quá mức kinh khủng, nếu chúng ta lấy cứng đối cứng, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn con đường thịt nát xương tan mà thôi.”

Một vị toàn thân bị sương mù kinh khủng bao quanh lên tiếng, quanh thân tràn ngập khí tức huyết tinh sát lục vô tận, ánh mắt thâm thúy nhưng lại để lộ vẻ vô cùng cẩn thận.

Từ lúc Địa Ngục tồn thế đến nay đã gây vô số thù hằn, nếu đột nhiên vị trí tổng bộ bị bại lộ, khó tránh khỏi việc sẽ bị các thế lực đạo thống vây quét thảo phạt.

Đây không phải là cục diện mà bọn hắn muốn nhìn thấy.

“Nếu như hắn chỉ tới đây để lựa chọn tùy tùng vậy thì không sao, chỉ sợ hắn có mưu đồ khác. Nếu nói hắn không có chút liên hệ gì với Xuân Phong Bích Ngọc Lâu thì lão phu không tin.”

Một vị Điện chủ khác lên tiếng, thân ảnh cũng bị sương mù bao phủ, không thấy rõ chân dung. Bên người hắn đan xen pháp lực ba động vùng với sát khí.

Mười vị Điện chủ của Địa Ngục, người nào cũng là loại người sát phạt ngập trời, tu sĩ và sinh linh chết trong tay bọn hắn nhiều vô số kể.

Mỗi một người đi được đến bước này đương nhiên cũng không hề đơn giản, tâm tư cũng cực kỳ cực kỳ cẩn thận, sẽ không dễ dàng mạo hiểm.

Nếu đổi lại là những người còn lại, đương nhiên bọn hắn sẽ có thủ đoạn khiến đối phương biến mất không còn tăm hơi bên trong chiến trường bách giới.

Thế nhưng người tên Cố Trường Ca này lại vô cùng cường đại, e rằng bây giờ ở thượng giới không thể tìm được bao nhiêu người có thể chống cự được hắn.

Cho dù đang trọng thương cũng có thể mạnh mẽ chống cự lại mấy tôn hắc y tu vi Kẻ thành đạo ở Đại Du tiên triều.

Bọn hắn căn bản không dám có suy nghĩ như thế.

Hết chương 1789.
Bạn cần đăng nhập để bình luận