Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2636: Không đoán được mục đích

Chương 2636: Không đoán được mục đích

Vương Hạc không phải kẻ ngốc, có thể đi tới bước này ngày hôm nay, thì hắn đã trải qua rất nhiều chuyện.

Song hắn hoàn toàn không lường trước được khí linh của Thập Hoang Chi Thư, lại bảo hắn đi đối phó Cố Trường Ca. Dựa vào thực lực hiện giờ của hắn, việc này có khác gì đi chịu chết đâu.

Khí linh của Thập Hoang Chi Thư nở nụ cười lạnh lùng mà xen lẫn sự khinh thường, nó đáp trả: “Ngươi cũng chỉ có chút can đảm này, cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, trên người nam tử kia có năng lượng vật chất trợ giúp Thập Hoang Chi Thư khôi phục.”

“Nếu như Thập Hoang Chi Thư vào lúc hoàn chỉnh toàn thịnh, tác dụng của uy năng ẩn chứa kia thực sự vượt quá sức tưởng tượng của ngươi, trước mắt ngươi nhìn thấy cũng chỉ là phần nổi của tảng băng trôi mà thôi.”

“Nếu như ngươi không dám, vậy đã xem nhẹ giao dịch ta vừa đề cập. Ngay cả tý can đảm này mà ngươi cũng không có, vậy còn mưu toan khiến ta thuần phục ngươi ư, đúng là nực cười.” Nói đến câu sau, nàng không chút che giấu dáng vẻ đùa cợt, khinh thường kia.

Sắc mặt Vương Hạc trở nên cực kỳ khó coi, sao hắn không hiểu những thứ mà Thập Hoang Chi Thư nói chứ, tuy nhiên sự chênh lệch về quá lớn, thế nên hắn không có bất kỳ hy vọng gì.

Song Vương Hạc đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, trong mắt hắn hiện lên một tia bừng tỉnh.

“Khó có được một lần ngươi nói nhiều như vậy với ta, ngươi nói thế là bởi vì ngươi có biện pháp đối phó tên Cố công tử kia đúng không? Những gì ngươi vừa nói chỉ là muốn thử thách ta?” Vương Hạc hỏi ngược lại.

Ngoài ra việc này ra thì hắn hoàn toàn không nghĩ ra bất kỳ khả năng nào.

Dù sao việc đối phó Cố Trường Ca đối với Thập Hoang Chi Thư mà nói, thực sự không có chỗ tốt gì cả.

Đương nhiên, còn có một loại khả năng khác, chính là khí linh của Thập Hoang Chi Thư cố ý nói như thế là muốn mượn tay Cố Trường Ca, để thoát khỏi sự khống chế Thập Hoang Chi Thư của mình, từ đó thực sự tự do.

Vương Hạc càng thêm chú ý nhiều hơn đối với chuyện này.

“Xem ra ngươi vẫn không tính là ngu xuẩn không thể cứu chữa.”

Khí linh của Thập Hoang Chi Thư cười lạnh một tiếng, rồi nói:

“Cố công tử kia rất trẻ tuổi, thực lực không thể nào quá cường đại được, e rằng trên người hắn có dị bảo che lấp khí tức.”

“Ngươi chỉ cần nghĩ biện pháp tách hắn ra khỏi đám thủ hạ là được, cỗ khí tức ba động vừa nói chính là cơ hội tốt nhất dành cho ngươi.”

Vương Hạc nghe nó nói vậy trên mặt lập tức hiện lên sự dao động.

Nếu thật sự giống như khí linh của Thập Hoang Chi Thư nói, vậy thì hắn không chỉ có thể có được vật chất năng lượng làm cho Thập Hoang Chi Thư khôi phục, mà còn có thể tiếp cận Mộc Yên, khiến nàng trở nên tín nhiệm mình hơn.

Hành động này đúng là một công đôi việc.

“Tuy nhiên vẫn cần phải suy nghĩ kỹ càng, cần phải đề phòng tên kia…” Vương Hạc suy nghĩ trong lòng.

Thấy Vương Hạc nghiêm túc suy nghĩ việc này, tại không gian hư ảo bên trong Thập Hoang Chi Thư.

Một đạo thân ảnh mơ hồ vặn vẹo như sương mù, giờ phút này nó đang phát ra tiếng cười lạnh như có như không.

Khi đại điển thu đồ đệ của Trọc Ô trưởng lão đến hồi kết thúc, tình cảnh không hề giống như nàng mong đợi, trái lại còn xảy ra rất nhiều trắc trở, trở thành trò cười cho thiên hạ.

Đám người tới sau đều thi nhau cáo từ rời đi, không thèm ở lại lâu. Song đủ thứ chuyện xảy ra trong đại điển đã sớm như hổ mọc cánh, bị cơ sở ngầm của các tộc truyền khắp lãnh thổ Trọc tộc, sau đó nhanh chóng truyền đến các đại vũ trụ còn lại.

Ai cũng không ngờ tới cuối cùng sự việc sẽ rẽ hướng quanh co như thế kia, khiến cho khắp nơi ầm ầm nghị luận.

Nữ tử tên Mộc Yên kia trong lúc nhất thời khiến cho rất nhiều thế lực tộc quần nảy sinh sự chú ý, cả đám đều đang tìm kiếm lai lịch của nàng.

Trọc Ô trưởng lão trải qua chuyện này đã trực tiếp chiêu cáo thiên hạ, nàng dự định đóng cửa lánh đời, vì việc đó mà cũng dẫn đến chấn động cực lớn.

Sau khi đoàn người của Vĩnh Hằng thần tộc rời khỏi yến tiệc lại không lập tức trở về tộc địa, mà lựa chọn ở gần Cổ Phong cổ thành.

Bởi vì bọn họ còn có một việc khác phải làm, đó chính tìm hiểu tung tích của một kiện Vĩnh Hằng thần khí khác. Chuyện Mộc Yên xem như là một sự sỉ nhục bí ẩn của Vĩnh Hằng thần tộc, không cho phép người ngoài dò xét.

Chỉ là bọn họ đều đang lo lắng rằng Mộc Yên sẽ chủ động nhắc tới, khiến cho thanh danh của Vĩnh Hằng thần tộc bị tổn hại.

Mà Cố Trường Ca thì đang dẫn theo Mộc Yên trở lại Cổ Phong cổ thành, để nàng tạm thời ở đây.

Hiện tại đối với tất cả mọi chuyện Mộc Yên đều nghe theo hắn, trong lúc mơ hồ lộ ra dáng vẻ coi Cố Trường Ca là chỗ dựa vững chắc nhất.

Đây là lần đầu tiên bản thân Mộc Yên sinh ra loại cảm giác ngạc nhiên này, nàng cảm thấy hình như thật sự có thể dựa vào một người khác, hoàn toàn không cần lo lắng gì mà nghi kỵ lẫn nhau, âm mưu quỷ kế.

Đây cũng là trải nghiệm chưa từng có trong những năm tháng tu hành trước kia của nàng.

Tuy nhiên Mộc Yên vô cùng tỉnh táo, nàng với Cố Trường Ca chỉ quen biết nhau hơn nửa tháng.

Hơn nữa khoảng thời gian ở chung đó thật ra còn không tính là thực sự quen thuộc, nàng không biết thân phận vầ lai lịch của Cố Trường Ca, mà Cố Trường Ca hẳn là cũng không biết rõ quá khứ của nàng.

Lúc này đây Cố Trường Ca bỗng dưng hiện thân đi tới đại điển thu đồ đệ của Trọc Ô, rồi còn cứu nàng ra khỏi hố lửa kia, điều đó khiến cho Mộc Yên đến tận bây giờ còn có chút choáng váng đầu óc, cảm thấy vô cùng mơ hồ.

Đương nhiên, trong lòng nàng cũng có rất nhiều nghi ngờ rất muốn lên tiếng hỏi Cố Trường Ca.

Nhưng Cố Trường Ca không chủ động hỏi tới chuyện của nàng, dường như thật sự chỉ đơn giản là đến đây dẫn nàng đi, giúp nàng thoát khỏi hiểm cảnh.

Thấy vậy Mộc Yên lại có chút ngẩn người, nàng không đoán ra mục đích của Cố Trường Ca.

Hết chương 2636.
Bạn cần đăng nhập để bình luận