Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2393: Tập trung tất cả tài nguyên

Chương 2393: Tập trung tất cả tài nguyên

Ai có thể ngờ được, từng là Tiên Vương cao cao tại thượng của Vương gia, nhân vật quan sát một phương vũ trụ, hiện giờ lại phải rời khỏi gia tộc để đi đến thượng giới tránh tai hoạ. Người mà bọn hắn nói dĩ nhiên chính là Nghịch Trần, cũng chính là "Vương Vô Thương" trong mắt thiên hạ, đã từng là truyền nhân của Vương gia.

Hiện giờ, khắp Sơn Hải Chân giới không có người nào có danh tiếng có thể so sánh với Đạo tử của Phạt Thiên Minh.

Theo đạo lý, nếu "Vương Vô Thương" có danh vọng và địa vị như vậy, là tổ tiên, hẳn là bọn hắn cũng sẽ được hưởng quang vinh, đáng lẽ phải vui mừng và kích động mới đúng.

Thế nhưng không có, thậm chí bọn hắn còn cảm thấy kinh hãi và sợ sệt chuyện này, không dám ở lại Vương gia Tiên vực thêm nữa.

"Mấy năm về trước, kỳ thật chúng ta đã nhận ra một ít manh mối, tuy nhiên lúc ấy cũng còn chưa chắc chắn. Sau khi cân nhắc một số chi tiết, bọn hắn mới phát hiện Vương Vô Thương cũng không phải là Vương Vô Thương của trước kia, trong cơ thể bị một ý chí khó hiểu chiếm cứ."

"Ngay cả những tộc nhân xung quanh hắn cũng xuất hiện vấn đề. Bọn hắn đã mất đi chân hồn, giống như khôi lỗi vậy. Trong lúc hai chúng ta bế quan, Vương gia lớn như vậy đã bị hắn từng bước xâm chiếm như tằm ăn dâu, đến mức hầu như không còn..."

"Hơn nữa, phía sau lưng hắn vẫn còn có một thế lực không kém ta đang ngủ đông. Cho nên nếu như chúng ta không thoát khỏi Tiên vực, e rằng chúng ta cũng sẽ theo chân những người còn lại trong bộ tộc và bị hắn xâm chiếm.” Một vị nữ Tiên Vương nói đến đây, khoé miệng cũng đầy vẻ đắng chát.

Ban đầu nàng cực kỳ xem trọng Vương Vô Thương, cho rằng hắn có Tiên Vương chi tư. Chỉ cần trong tương lai không ngã xuống, hắn tất sẽ trở thành Tiên Vương một đời.

Nhưng ai có thể ngờ rằng lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn đến bậc này.

Từ lời nói của hai người, mấy vị lão tổ Vương gia ở đây hầu như cũng hiểu được nguyên nhân đại khái. Bọn hắn đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ khó tin trong mắt người kia.

"Nếu nói như vậy, hắn rốt cuộc là ai? Không lẽ ngay cả những nhân vật cổ lão kia cũng cho rằng hắn là hy vọng tương lai của Sơn Hải chân giới?"

"Chẳng lẽ tất cả đều bị hắn làm mờ mắt chẳng hay biết gì?"

Nghĩ đến đây, bọn hắn không khỏi nghĩ lại chi tiết cụ thể, tất cả đều không rét mà run.

Thực ra, Vương Vô Thương hiện tại không phải là "Vương Vô Thương", mà có một ý chí khác đã chiếm lấy thân thể của hắn? Vương Tử Câm có chút ngoài ý muốn, thật sự không nghĩ đến Vương Vô Thương vậy mà lại bị một ý chí khác chiếm cứ từ lâu.

Nói như vậy, từ lần trước khi đến Nhân Tổ Điện tìm nàng, Vương Vô Thương đã xuất hiện vấn đề? Lúc ấy, những gì Cố Trường Ca nói khiến nàng cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều.

Chẳng lẽ khi đó Cố Trường Ca cũng đã nhìn ra vấn đề?

Nghĩ đến đây, Vương Tử Câm cũng cảm giác sự tình có gì đó không đúng lắm, dường như Cố Trường Ca đã tự mình chỉ rõ, chọn "Vương Vô Thương" trở thành Đạo tử của Sơn Hải chân giới.

"Bây giờ chúng ta cũng không có cách nào. Loại lời nói này cũng chỉ có thể nói trong tộc, làm sao dám truyền ra bên ngoài? Tuy nhiên, Tử Câm có quan hệ rất tốt với vị đại nhân kia. Nếu nàng đích thân mở miệng nói một lời, có thể còn có một chút cơ hội chuyển biến…"

Vị tiên tổ Vương gia vừa mở miệng kia nhìn về phía Vương Tử Câm, giọng nói mang theo vẻ chần chừ và do dự. Hiện giờ, không biết là thực lực của "Vương Vô Thương" đã đến tình trạng nào.

Ngay cả khi hắn ra tay, cũng chưa chắc đã là đối thủ của "Vương Vô Thương".

Huống chi, các cường giả khác của Sơn Hải chân giới cũng sẽ không để hắn ra tay chống lại "Vương Vô Thương".

Vương Tử Câm quét mắt nhìn vị tiên tổ Vương gia một cái, sắc mặt lạnh lẽo. Kỳ thật nàng rất muốn cười lạnh một tiếng, coi nàng là cái gì, ống loa truyền thanh sao?

Nhưng đối với loại chuyện này, trong lòng nàng vừa nghĩ đến, cảm thấy vẫn cần phải nói cho Cố Trường Ca một tiếng. Mặc dù nàng có cảm giác hẳn là Cố Trường Ca có mục đích khác.

......

"Ta sắp đột phá đến Tiên Vương cảnh, nguyện lực của chúng sinh quả nhiên thần kỳ."

"Không chỉ giúp thiên phú của ta biến hóa lột xác mà còn làm cho lực lượng của thần hồn lớn hơn gấp bội, kế hoạch chiếm lấy Sơn Hải chân giới tiến thêm được một bước."

Trong động phủ hào quang sáng chói, Nghịch Trần đang ngồi xếp bằng trên một tấm bồ đoàn.

Trước mặt hắn bày rất nhiều tiên tài, chúng đều là kỳ vật có tác dụng giúp hắn tu hành, giá trị kinh người.

Trên đỉnh đầu hắn, có thể thấy được khí vận đang bốc hơi, mênh mông hừng hực vô cùng vô tận...

Chỉ cần là một sinh linh, liền có thể cảm nhận được loại sức mạnh kinh người đó.

Ngọn sơn phong này hội tụ linh mạch của chư thiên, linh khí nồng đậm đến mức làm cho kẻ khác nhìn vào cũng phải nghẹn họng trân trối.

Cho dù không hề làm gì, chỉ cần ngồi xếp bằng tu hành ở địa thế này, tốc độ tinh tiến đều sẽ nhảy vọt cực nhanh, vượt ngoài sức tưởng tượng. Chuyện giả vờ làm truyền nhân của Sơn Hải chân giới diễn ra suôn sẻ một cách thần kỳ.

Hết chương 2393.
Bạn cần đăng nhập để bình luận