Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 673: Kiếp trước của Thanh Tiểu Y

Chương 673: Kiếp trước của Thanh Tiểu Y

"Thanh Tiểu Y, ở kiếp trước được xưng là Thanh Y tiên tử, mang Tiên Ma thể, cho dù là mười bốn tuổi mới bắt đầu tu luyện, nhưng cũng là kẻ sau vượt kẻ trước, tu vi bỏ xa rất nhiều cổ đại quái thai đột nhiên tăng mạnh, thậm chí chưa từng nghe nói qua việc nàng thua trận.”

"Và khối đá quý kia hư hư thực thực rơi xuống từ cửu thiên chi địa được xưng là song kiệt của Chân Tiên thư viện.”

"Cũng không biết Thanh Tiểu Y một đời này còn chịu độc thủ của Cố Trường Ca hay không?”

"Lại nói kiếp trước nàng bỏ mình ngay lúc huy hoàng chói lọi nhất khiến Chân Tiên thư viện tức giận, nhưng lại không tra ra được kết quả gì, không có chút thu hoạch nào, trở thành một vụ án không thể giải quyết. Vậy nên... nàng thật sự rất thảm hại.”

"Ngược lại là khối đá quý giấu tài kia càng ngày càng điệu thấp từ sau khi Thanh Tiểu Y mất tích, thậm chí người từng thấy qua chân dung của hắn cũng ít càng thêm ít.”

"Nhưng từng nghe Cố Trường Ca nói khối đá quý kia là kẻ duy nhất sau khi giao thủ với hắn mà vẫn toàn thân trở ra, xem ra tu vi có lẽ là Thánh Cảnh, nhưng lời của Trường Ca tin ba phần là đủ rồi.”

"Hắn nói đối phương toàn thân trở ra, vậy có thể do hắn không dùng bản lĩnh thực sự.”

Trong cung điện, thần quang ẩn hiện, tiên vụ mờ mịt, Nguyệt Minh Không ngồi ngay ngắn trên giường, thân hình thon dài dung nhan như vẽ.

Nàng khép hờ đôi mắt, trong mắt hiện lên đủ loại suy nghĩ.

Nàng không những đang suy nghĩ kế hoạch tiếp theo, mà còn đang suy nghĩ làm sao lấy được món cổ khí kia từ trên tay huynh trưởng Thanh Tiểu Y.

Rất nhiều ký ức kiếp trước hiện ra trong đầu nàng.

Về phần Thanh Tiểu Y, không liên quan đến nàng, Nguyệt Minh Không đương nhiên không muốn để ý đến nàng.

Kết cục một đời này sẽ như thế nào, nàng cũng không thèm để ý.

Sau đó, bàn tay nàng vung lên, một mặt gương cổ kính có vẻ hơi rỉ sét lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.

Mặt gương cổ kính này có vẻ tầm thường, không hề có bất kỳ đường vân nào.

Nhưng theo Nguyệt Minh Không thôi động pháp lực, trong đó rất nhanh hiện lên quang hoa mờ mịt.

Giống như bị nước mưa cọ rửa sạch sẽ, rửa sạch duyên hoa, ngoại trừ vết bẩn và vết rỉ ra thì trở nên sáng lấp lánh.

Ông! !

Mặt gương cổ kính lấp lánh chiếu rọi hư không nơi đó, tựa hồ có cỗ khí tức đang chảy đến.

Nhìn mặt gương này, ánh mắt của Nguyệt Minh Không khẽ động, bắt đầu nhẹ giọng nói,

"Bây giờ Chưởng Thiên Thất Khí, ta đã có hai kiện ở bên người, Chưởng Thiên Bình ở trên tay huynh trưởng của Cố Thanh Y, kiếp trước trong tay Cố Trường Ca còn có một kiện Chưởng Thiên Quán, trừ kiện đó ra thì tung tích mấy món khác không rõ cho lắm.”

"Nghe nói tập hợp đủ bảy kiện Chưởng Thiên Khí, có uy áp của chưởng thiên thậm chí còn có thể tìm ra tiên cung di tàng đã từng sụp đổ trong dòng sông lịch sử.”

Tiên cung di tàng rốt cuộc trân quý đến mức nào đương nhiên không cần nhiều lời, cho dù là người trường sinh cũng truy tìm cả đời nhưng đều không có chút tung tích nào.

Mà món đồ Chưởng Thiên Thất Khí này vừa hay chính là chìa khóa của tiên cung di tàng.

Bảy kiện chưởng thiên khí, bao gồm Chưởng Thiên Kính, Chưởng Thiên Tỳ ở trong tay nàng.

Năm kiện còn lại theo thứ tự là Chưởng Thiên Kiếm, Chưởng Thiên Luân, Chưởng Thiên Bình, Chưởng Thiên Quán, Chưởng Thiên Tháp.

Dựa vào trí nhớ kiếp trước nàng đã sớm tìm được tung tích của Chưởng Thiên Kính và Chưởng Thiên Tùy cũng dẫn đầu cướp đoạt vào tay.

Về phần Chưởng Thiên Quán, tựa hồ nghe nói sẽ xuất hiện một cái ở trong phòng đấu giá, nhưng nàng không đến nên vật kia cuối cùng rơi vào tay Cố Trường Ca.

Dù sao nàng tập hợp đủ những thần khí này, mục đích kỳ thật cũng là vì Cố Trường Ca, có thể giảm bớt phiền toái cho hắn.

Nhưng nàng sợ Cố Trường Ca sẽ nảy sinh hoài nghi không cần thiết nên không nói với hắn.

Mà ngay lúc Nguyệt Minh Không đang tự hỏi kế hoạch tiếp theo thì một bên khác Cố Trường Ca ở trong động phủ cũng bắt đầu mưu đồ của hắn.

Cái nồi người thừa kế ma công của Doanh Hoàng tử này, vẫn cần hắn tiếp tục cõng. Cho dù nói thế nào thì bây giờ cũng không có ứng viên thích hợp hơn Doanh hoàng tử.

Lúc trước Cố Trường Ca định tiếp xúc một chút với tổ chức người thừa kế ma công.

Tổ chức này theo hắn thấy chỉ là đám tín đồ tụ tập với nhau mà thôi, hiểu biết của bọn họ đối với Ma Chủ, và người thừa kế ma công kỳ thật rất ít.

Nhưng ít nhiều gì cũng có chỗ tác dụng.

Cho nên trong thời gian ngắn Doanh Sương không dám tiết lộ hành tung của chính hắn, mà vị trưởng lão kia của Chân Tiên thư viện cũng sẽ ra sức bảo vệ cho hắn.

Chính là vì những nguyên nhân này, Cố Trường Ca đang nghĩ xem có nên để tất cả tuổi trẻ thiên kiêu biết người thừa kế ma công bây giờ thật ra đang lẫn ở trong Chân Tiên thư viện.

Từ đó tạo thành một loại cục diện làm cho các phương khủng hoảng, bất an, càng thêm hỗn loạn, việc này đối với hắn mà nói càng thuận tiện để hắn đục nước béo cò.

Đến lúc đó, có thiên kiêu xảy ra chuyện.

Doanh Sương dám kiên trì nói là do hắn gây nên, dù sao thì tổ chức người thừa kế ma công cũng là ô dù bảo hộ duy nhất của hắn bây giờ.

Có tiền đề này, Tô Thanh Ca mới dám động thủ ở trong bóng tối.

Đây cũng là cơ hội mà Cố Trường Ca tạo cho nàng.

Đương nhiên, chính hắn cũng làm một vài việc trong bóng tối, thuận tiện đẩy Tô Thanh Ca ra, từ đó khiến cho tổ chức người thừa kế ma công chú ý tới nàng.

Do đó giá trị cuối cùng của Doanh Sương cũng nên hao hết rồi, hắn không còn giá trị để tồn tại nữa.

Hết chương 673.
Bạn cần đăng nhập để bình luận