Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1534: Luân lạc đến mức độ này

Chương 1534: Luân lạc đến mức độ này

“Cho nên ngươi đang lo lắng ta muốn giết Giang Thần sao?”

Cố Trường Ca cười cười, bỗng nhiên đến gần nàng, bàn tay rơi trên mặt nàng, mang theo một chút nghiền ngẫm.

Tiêu Nhược Âm nhẹ giọng đáp vâng, thân thể có chút cứng đờ, trên da thịt sinh ra một lớp sần nhỏ, rất mất tự nhiên, thế nhưng cũng khôi phục rất nhanh.

“Yên tâm đi, nể mặt ngươi, nhất định ta sẽ không giết hắn.” Cố Trường Ca cười nhạt nói.

“Đa tạ Cố công tử.”

Nhận được lời cam đoan của Cố Trường Ca, trong lòng Tiêu Nhược Âm thở phào.

Tuy nhiên, trên đường tới đây nàng nghe được không ít lời đồn, cho rằng Cố Trường Ca sẽ mang theo Giang Thần cùng tiến vào Côn Sơn.

Dựa vào khí linh Tạo Hoá Tiên Chu, Giang Thần được thế nhân xem là truyền nhân của Thần Nguyên Sư.

Côn Sơn hung hiểm như thế, có Giang Thần trợ giúp, ắt sẽ giảm bớt rất nhiều phiền phức.

Cho nên đến lúc đó nàng còn phải nghĩ cách âm thầm đi theo để đề phòng Giang Thần xảy ra chuyện ngoài ý muốn khi ở nơi đó.

“Bây giờ Giang Thần đang bị giam giữ ở bên trong địa lao, ngươi có muốn gặp mặt hắn một chút không?” Sau đó, Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, có chút hứng thú hỏi.

Tiêu Nhược Âm trầm mặc một hồi, sau đó lắc đầu nói: “Thôi vậy, chỉ sợ bây giờ Giang Thần hắn cũng không muốn nhìn thấy ta. Ta và hắn không tiện gặp mặt.”

Nàng không muốn để Cố Trường Ca hiểu lầm giữa nàng và Giang Thần có cái gì đó ở thời điểm hiện tại.

Biết được tạm thời Giang Thần không chết, nàng đã yên lòng.

Cố Trường Ca cười cười, cũng không nói thêm gì nữa, sau đó phân phó ngục tốt để bọn hắn chiếu cố Giang Thần cho tốt, đừng để hắn chết ở trong địa lao.

“Sắc trời cũng không còn sớm nữa, ngày mai ngươi cũng trở về Đạo Thiên tiên cung đúng chứ?”

Trên đường trở về cung điện, trên mặt Cố Trường Ca mang theo nụ cười như có như không, tuỳ ý hỏi.

“Vâng, ngày mai Nhược Âm sẽ trở về Đạo Thiên tiên cung cùng với trưởng lão bọn hắn. Không biết lần kế tiếp gặp Cố công tử sẽ là khi nào.”

Tiêu Nhược Âm gật đầu một cái, yên lặng đi theo phía sau hắn, sau đó nói với vẻ không nỡ nhưng trong lòng thì lại cực kỳ khó chịu mất tự nhiên.

Nàng cũng không muốn để cho Cố Trường Ca phát hiện nàng đã khôi phục trí nhớ của Vận Mệnh đại tế ti.

Cho nên ở thời điểm này, nàng chỉ có thể biểu hiện ra bộ dạng giống với Tiêu Nhược Âm trong dĩ vãng.

“Vậy thì ngươi phải siêng năng tu hành. Lần sau gặp lại, hy vọng ngươi có thể cho ta một kinh hỉ.” Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, có ý riêng nói.

Trong lòng Tiêu Nhược Âm run lên nhưng trên mặt vẫn đáp ứng nói: “Nhất định Nhược Âm sẽ không để Cố công tử thất vọng.”

Cho dù thể chất Vận Mệnh Hư Vô của nàng mới chỉ là Tiểu Thành nhưng huyết dịch cũng là tiên dược cực kỳ hiếm gặp, có rất nhiều diệu dụng.

Nàng cảm giác Cố Trường Ca để cho nàng siêng năng tu luyện kỳ thực là vì nguyên nhân này.

Nghĩ tới đây, trong lòng Tiêu Nhược Âm càng cẩn thận hơn, không dám hé lộ dị trạng để Cố Trường Ca phát hiện sự thật rằng thể chất của nàng đã sớm thức tỉnh.

“Sắc trời đã tối, Nhược Âm cáo lui.”

Sau đó bọn hắn đi tới ngoài điện, Tiêu Nhược Âm mang tâm sự giấu trong lòng ngẩng đầu nhìn trời, mở miệng nói định rời đi trước.

Nàng cảm giác mình càng lưu lại ở bên cạnh Cố Trường Ca thêm một khắc thì lại có thêm một phần nguy hiểm bị bại lộ.

Biện pháp tốt nhất vẫn là cách xa Cố Trường Ca một chút.

“À? Đêm nay ngươi có chuyện gì không?”

Nhưng khi nghe được lời này, Cố Trường Ca lại ra vẻ hơi kinh ngạc, dường như không nghĩ tới Tiêu Nhược Âm sẽ nói như vậy.

Bắt gặp thần sắc của Cố Trường Ca, trong lòng Tiêu Nhược Âm sững sờ, có điều rất nhanh cũng phản ứng lại, sau lưng toát đầy mồ hôi, tiếp đó lên tiếng giải thích: “Không… không có chuyện gì, đương nhiên đêm nay Nhược Âm không có chuyện gì. Ta tưởng đêm nay Cố công tử muốn thương nghị chuyện Côn Sơn cho nên…”

Tiêu Nhược Âm trong dĩ vãng sẽ không nói ra những lời này, cho dù là có chuyện trọng yếu hơn nữa, nàng cũng sẽ không bỏ qua hắn.

Có được cơ hội này, nàng nhất định sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế ở lại qua đêm.

Loại chi tiết nhỏ này nếu không may xuất hiện thì rất có khả năng Cố Trường Ca sẽ phát giác được điều gì đó.

“Chuyện Côn Sơn có gì đâu mà thương nghị. Đó là việc của Cơ gia, liên quan gì đến ta.”

Nghe vậy, Cố Trường Ca lắc đầu để lộ nụ cười vô cùng tuỳ ý, sau đó đưa tay mơn trớn gương mặt xinh đẹp của nàng hỏi: “Tại sao ta lại có cảm giác bây giờ ngươi có chút sợ ta? Là Giang Thần đã nói gì với ngươi sao?”

“Đúng là Giang Thần đã nói với ta rất nhiều chuyện không tốt liên quan đến Cố công tử.”

Nghe được câu hỏi này, trong lòng Tiêu Nhược Âm không khỏi có chút khẩn trương nhưng vẫn cố hết sức duy trì bộ dạng bình thường, nàng nhẹ nhàng tựa đầu vào trong ngực của Cố Trường Ca khẽ nói.

“Ngươi tin tưởng ta như vậy, không sợ bỗng nhiên có một ngày ta sẽ hại ngươi sao?” Đôi mắt của Cố Trường Ca mang theo một chút dị sắc, hắn cười nhạt nói.

Tiêu Nhược Âm lắc đầu nói: “Không sợ, hết thảy những gì mà Nhược Âm có bây giờ cũng là Cố công tử ban cho. Nếu có một ngày ngươi muốn hại ta, vậy thì ta cũng chẳng trách ai.”

“Ha ha, hay cho câu nói chẳng trách ai… Chỉ bằng những lời này của ngươi, làm sao ta có thể hại ngươi đây.”

Nghe vậy, Cố Trường Ca không khỏi bật cười, dáng vẻ vô cùng vui vẻ.

Tất nhiên Tiêu Nhược Âm định diễn xuất trước mặt hắn, vậy thì hắn sẽ xem xem nàng có thể ngụy trang đến mức độ nào.

Tiêu Nhược Âm nhìn thấy dường như Cố Trường Ca không hoài nghi mình, trong lòng cũng thở phào một hơi. Chỉ có nàng biết rõ, vừa rồi sau lưng nàng thiếu chút nữa đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

Tuy nhiên chỉ cần nghĩ đến những chuyện sắp xảy ra, nội tâm nàng lập tức tràn ngập khó chịu cùng với bất đắc dĩ.

Thân là Vận Mệnh đại tế ti của Tiên cung, vậy mà hiện nay lại luân lạc đến tình trạng này, cũng chỉ có thể nói tạo hoá trêu ngươi.

Lúc này đây, thậm chí nàng còn hy vọng bản thân mình không thức tỉnh ký ức của kiếp trước.

Hết chương 1534.
Bạn cần đăng nhập để bình luận