Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1416: Qua sông đoạn cầu

Chương 1416: Qua sông đoạn cầu

"Giết!!"

Chỉ trong nháy mắt đại chiến đã bộc phát, đại quân kinh khủng giống như một dòng lũ vô kiên bất tồi, nghiền ép về phía tinh vực dưới kia.

Đám người Lâm Tộc trên không trung bị công phá một cách dễ dàng, không hề có sức chống cự, nháy mắt đã bị đè ngập.

Mùi máu tanh ở nơi này nồng nặc đến mức toả ra xung quanh, đủ loại ánh sáng bay nổ tứ tung, xương trắng chất đống, rơi liên tục từ trên trời, cảnh tượng khiếp người vô cùng.

"Giết! Liều mạng với bọn hắn!"

"Liều mạng!"

Lúc này rất nhiều tộc nhân của Lâm Tộc biết rằng chỉ còn một con đường chết, thế nên cố gắng dùng hết sức mình để liều mạng một phen, quát một tiếng đầy phẫn nộ lên, toàn thân phát sáng rồi xông đến.

Đây là một trận đại chiến thảm liệt vô cùng, nhiều người đã cho rằng cả tộc di chuyển đến nơi đây thì có thể tránh né được lần tai hoạ này.

Nhưng không ai có thể nghĩ tới Cố Trường Ca lại suất lĩnh đại quân giết tới ,Cố Trường Ca không chừa lại bất kỳ con đường sống nào cho bọn hắn cả!

Oanh!!

Giờ khắc này có một quang hoa bộc phát, chói mắt vô cùng, tựa hồ muốn chiếu sáng cả vũ trụ.

Trận văn nơi này mặc dù chỉ vừa được khắc lục xuống chưa bao lâu, thậm chí có vài chỗ còn bất ổn.

Nhưng bây giờ chúng lại kết hợp với nhau, hiển hoá thành những chùm sáng bắn về phía đại quân phía trên thiên khung kia.

"Công tử, cần chúng ta ra tay không?"

Dù thấy vậy nhưng Cố Trường Ca vẫn bình thản vô cùng, không dao động tý nào, trái lại đám người Cốt Tổ phía sau lại hỏi một cách cung kính.

Lần này cường giả của Cốt Tộc đến đây rất nhiều, kẻ thành đạo cũng có vài người, đây là một lực lượng khổng lồ không thể khinh thường.

"Chưa cần, chỗ sâu nhất của Lâm Tộc còn có một lực lượng nào đó khác."

"Chờ sau khi hắn hiện thân rồi ra tay cũng không muộn."

Cố Trường Ca lắc đầu, thản nhiên nói.

Hắn thấy rõ tại nơi sâu xa nhất của Lâm Tộc thì quy tắc của thiên địa đang biến hoá, dù chỉ rất nhỏ, nhưng vẫn diễn sinh ra một loại ba động mới rất huyền bí.

Chỉ có hai khả năng, một là nơi đó có nhân vật nào đấy đang thuế biến, hai là quy tắc của thiên địa đang bị thứ gì đó áp chế.

Nhưng dù là loại nào thì nơi đó vẫn có cường giả đang ẩn tàng, đó chính là sự thật không thể chối cãi.

"Vâng. Nhưng nghe nói tiên tổ Lâm Tộc chưa từng vẫn lạc, không biết có phải là hắn hay không."

Cốt Tổ gật đầu một cái, trong hốc mắt thâm thúy kia của hắn đang có hoả diễm nhảy nhót, nhìn hơi khiếp người.

"A, thế đó không phải là Long Huyết Chiến Thần sao?"

Cố Trường Ca cười nhạt, nếu chưa vẫn lạc thì tốt, thứ hắn thiếu nhất bây giờ chính là loại tài nguyên như vậy.

Ông!

Ông!

Ông!

Sau đó Cố Trường Ca phân phó cho tộc nhân sau lưng mình thôi động trận văn trên Cổ Chiến Thuyền, từng cổ văn thần bí mà cổ xưa hiển hoá trên hư không.

Từng chiếc Cổ Chiến Thuyền lúc này đang run rẩy kịch liệt, thần trận cổ lão toả ra ánh sáng chói loá, đan dệt ra ức vạn tia ánh sáng.

Từ dấu ấn tinh đồ, hoá thành một thanh kiếm ánh sáng vô song có sát khí ngập trời, bao phủ bát phương, khí thế như muốn bổ thiên địa ra làm đôi, rồi bay thẳng về phía những ngôi sao phía trước.

Thanh kiếm ánh sáng này ẩn chưa rất nhiều phù văn tấn công mạnh nhất của các Cổ Chiến Thuyền, cho dù Chí Tôn đến gần cũng sẽ bị đập tan, hình thần câu diệt.

Bất kỳ tu sĩ nào thấy nó đều biến sắc, hỗn độn khí sôi trào, thiên địa bị tách ra, như sắp đứt gãy.

Oanh!

Oanh!

Bọn hắn cảm giác được áp bách mà khí tức khủng bố phía ngoài thiên khung mang đến.

Một khí tức kinh thiên hiện lên trên đại lục vô biên, mặt những chí cường giả Lâm Tộc đang giao chiến với kẻ thành đạo của Cố Gia cũng kịch biến.

"Khinh người quá đáng!!"

"Hôm nay các ngươi phải bị huỷ diệt tại đây!"

Nhưng một khắc sau thân ảnh của Lâm Thanh Long xuất hiện từ chỗ sâu trong tộc địa Lâm Tộc, mang theo một tiếng hừ lạnh.

Thân hình hắn không cao lớn, nhưng xung quanh toát ra khí tức kinh khủng, có thể nói là khiến người khác chấn động hồn phách.

Chỉ giơ một ngón tay ra đã ngăn trở được một kích kinh khủng mà Cổ Chiến Thuyền bắn ra.

Đạo hạnh vô cùng thâm khả bất trắc.

Phía sau hắn còn có hai người đi theo, tu vi của cả hai đều là Đế Cảnh, đây chính là nội tình tích luỹ vô số năm của Lâm Tộc.

"Làm cách nào ngươi tìm được đến đây?"

Khi Lâm Thanh Long vừa hiện thân thì đã nhìn về phía Cố Trường Ca trên Cổ Chiến Thuyền, ánh mắt lạnh lẽo quát.

Hắn biết kẻ cầm đầu tất cả mọi việc là người trẻ tuổi trước mắt này.

Tại trong mắt của nhiều tu sĩ Bát Hoang thập vực thì độ đáng hận của Cố Trường Ca cao hơn nhiều so với những người còn lại tại thượng giới!

"Việc này các ngươi phải hỏi tộc nhân của ngươi, Lâm Vũ."

Cố Trường Ca đứng sừng sững trên Cổ Chiến Thuyền, ống tay áo bồng bềnh theo gió, ánh mắt đảo qua Lâm Thanh Long với không có bất kỳ sự bất ngờ nào, sau đó hướng mắt về phía ngôi sao đang rơi kia, nói.

Lúc này Lâm Vũ đã không còn bất kỳ tác dụng nào, đương nhiên hắn sẽ quăng ra mà không chút do dự nào.

Tên khí vận chi tử này cũng nên nếm thử tư vị bị chúng bạn xa lánh.

Nhưng nói gì thì nói tai nạn hiện tại của Lâm Tộc đều do chính tay Lâm Vũ mang đến.

Bây giờ hắn chỉ đang giúp Lâm Tộc tìm ra phản đồ mà thôi.

"Cái gì..... Không thể nào....."

Nghe được lời ấy của Cố Trường Ca thì rất nhiều tộc nhân Lâm Tộc đều chấn động, nhất là thế hệ trẻ tuổi, bọn hắn trừng lớn hai mắt, không ai dám tin tưởng.

Tại sao Lâm Vũ lại là người mang tai nạn đến cho bọn hắn, bại lộ tộc địa mới của Lâm Tộc?

"Cố Trường Ca.... Ngươi...."

Lâm Vũ không nghĩ đến Cố Trường Ca lại qua sông đoạn cầu, quăng hắn ra không hề do dự tý nào.

Việc này khiến khuôn mặt hắn biến sắc, vô cùng phẫn nộ, thần sắc của các tộc nhân xung quanh còn tái nhợt hơn.

"Sao lại thế được.... Chẳng lẽ là thật..... Lâm Vũ chính là thiên tài chói mắt nhất trong những năm nay của tộc ta, sao có thể...."

"Việc này chắc chắn là giả."

Một số người không dám tin tưởng, thậm chí việc này còn đáng sợ hơn khi Cố Trường Ca giết tới.

"Trên đời này không có gì là không thể, dù sao ta đã cho hắn cơ hội sống sót với thân phận mới trên thượng giới." Trên mặt Cố Trường Ca mang một nụ cười hài lòng.

"Cố Trường Ca.... Tên hèn hạ vô sỉ nhà ngươi, nói lời không giữ lời!"

Bây giờ Lâm Vũ đã biết được ác ý của Cố Trường Ca, sắc mặt tái nhợt, nhịn không được mà mắng to, hai mắt đỏ lên.

Hắn biết được từ bây giờ trở đi trên khắp Bát Hoang thập vực rộng lớn sẽ không còn bất kỳ chỗ nào cho hắn dung thân.

Dù Lâm Tộc không bị huỷ diệt thì cũng không chứa chấp hắn được.

Hết chương 1416.
Bạn cần đăng nhập để bình luận