Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3452. Cả thế gian cùng giết



Chương 3452. Cả thế gian cùng giết




“Phụng lệnh minh chủ thảo phạt Chính Nhất Minh.”
“Chính Nhất Minh cấu kết sinh linh hắc ám, phá vỡ Thương Mang, họa loạn thương sinh. Hôm nay, Phạt Thiên Minh ta tuân theo thiên ý, lập lại trật tự, quét sạch thiên hạ.”
“Người nào phản đối sẽ bị giết chết.”
Biểu hiện của Đế Khôn vô cùng lạnh lùng, từ bên trong liễn xa bước ra. Hắn mặc áo bào màu tím có thêu kỳ lân long văn, đầu đội mũ miện, ánh mắt thâm thúy.
Áo bào của hắn lắc một cái, khẩu dụ mang theo khí tức chí cao hiển hiện. Khẩu dụ phóng lên trời, hào quang vạn sợi, vô số đại đạo phù văn hiện lên, mỗi một chữ đều là ngân câu thiết họa.
Khí thế khủng bố bành trướng mãnh liệt khiến cho vô số người tu hành, toàn bộ vũ trụ phải run rẩy.
Mặt ngoài khẩu dụ mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng người thon dài.
Dường như hắn đang ngồi ở điểm cuối cùng của thiên địa, sau lưng là hư ảnh thế giới vô ngần vờn quanh, nhiều đống thần hỏa lượn lờ, cách vĩ độ vô tận quan sát thương sinh.
Tất cả cường giả Phạt Thiên Minh, tất cả đại quân đều cuồng nhiệt thành kính, quỳ phục dưới bóng người.
“Đây chính là hư ảnh của Phạt Thiên Minh Chi Chủ…”
“Xem ra, hắn thật sự muốn ra tay với Chính Nhất Minh ta.”
Tất cả cao tầng lẫn cường giả Chính Nhất Minh đều biến sắc, cảm nhận được uy áp kinh khủng không cách nào nói rõ.
Trán của rất nhiều người đều rịn mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch, tim đập nhanh, bái lạy quỳ phục về phía đó, hai chân như muốn nhũn ra, cột sống như muốn gãy.
Vô số đại quân Chính Nhất Minh đều sinh ra sợ hãi và run rẩy, giống như sâu kiến hèn mọn trực diện chân long.
Cảm giác áp bách kinh khủng khi chạm mặt khiến cho người ta phải ngạt thở, không thể sinh ra chiến ý.
Gương mặt bọn họ tái nhợt, không biết nếu thật sự đối mặt với loại tồn tại như minh chủ Phạt Thiên Minh, bọn họ còn có khả năng chống cự sao?
Một ý niệm trong đầu đối phương có thể tùy tiện hủy diệt vũ trụ thời không, ma diệt cả một thời đại.
Bên trong cổ thành, thanh điểu hoành không, cánh chim mấy ngàn trượng mở ra, Sở Tú Yên đứng bên trên, biểu hiện có chút thay đổi.
Minh chủ Phạt Thiên Minh là tồn tại không thể quen thuộc hơn đối với các tộc các văn minh trong Thương Mang. Tuy nhiên, nói là quen thuộc là vì hắn thành lập Phạt Thiên Minh, danh chấn Thương Mang, hung uy chấn nhiếp chư thế.
Nhưng người có thể gặp được minh chủ Phạt Thiên Minh có thể nói ít càng thêm ít.
Mức độ thần bí của hắn không thua gì quý nhân đã tương trợ phụ thân của nàng mà nàng nhìn thấy ở Hồng Mông Kim Thư.
Tuy nhiên, Sở Tú Yên mơ hồ vẫn có cảm giác quen thuộc nói không nên lời, dường như nàng đã gặp qua hắn ở nơi nào rồi.
Mặc dù bóng người rất mơ hồ mông lung, nhìn không rõ ràng giống như bị sương mù hỗn độn bao phủ, nhưng nàng rất nhanh xác định mình đã thật sự nhìn thấy hắn.
“Là ngươi sao?”
Sở Tú Yên bỗng nhiên nhớ đến một tồn tại, không khỏi giật mình, đôi môi đỏ khẽ nhúc nhích, lẩm bẩm một câu.
“Giết.”
Trong lúc Sở Tú Yên đang sững sờ, giữa tinh vực mênh mông, âm thanh trùng sát vô tận bỗng nhiên vang lên, ánh sáng đạo tắc ngút trời, các loại kình khí ba động quét sạch tứ hải bát hoang.
Yêu Đế Đế Khôn tế ra pháp chỉ khẩu dụ, vô số đại quân Phạt Thiên Minh trong nháy mắt trùng sát đến.
Đây mới là đại quân phô thiên cái địa, vô cùng vô tận giống như thủy triều đánh tới, bao phủ toàn bộ vũ trụ.
Thiên địa bị xé nứt, càn khôn cũng bị đánh rách tả rơi, đại chiến cứ như vậy mà bạo phát.
Phạt Thiên Minh hiển nhiên đã sớm chuẩn bị. Bọn họ biết hôm nay sẽ bộc phát đại chiến, cho nên đã sớm bày ra các loại đại trận. Chiến xa và chiến thuyền cổ ù ù xẹt qua, không ngừng biến ảo vị trí bên trong tinh vực, lấy người làm trận, dẫn ra đại đạo.
Pháp lực thiên địa vô tận bị hấp thu, rả rích không dứt, vô cùng mãnh liệt. Đại kỳ khắc trận văn cổ được vô số cường giả Phạt Thiên Minh phân bố bát phương.
Thiên địa mịt mờ, còn có sương mù mông lung dâng lên, đại quân vô tận như quỷ thần từ trong sương mù trùng sát đến, tồi khô lạp hủ, thế không thể đỡ.
Các địa giới còn lại trong vũ trụ đồng thời bạo phát đại chiến, rất nhiều cường giả Phạt Thiên Minh ra mặt, cắt đứt liên lạc giữa các nơi của Chính Nhất Minh, dự định dùng xu thế vây quanh một mẻ hốt gọn cao tầng Chính Nhất Minh.
“Giết, không cho bọn họ cơ hội.”
“Cấu kết sinh linh hắc ám, cả thế gian cùng giết.”
Trên từng chiến thuyền cổ, thần quang ngút trời, bóng người khí huyết ngập trời vượt qua tinh vực đằng trước, đại chiến cùng một chỗ với vô số cường giả Chính Nhất Minh.
“Trận chiến này đã không thể thối lui. Phạt Thiên Minh lòng lang dạ thú, ý đồ từng bước xâm chiếm Thương Mang, thống ngự chư thế. Nếu hôm nay Chính Nhất Minh ta ngã xuống, từ nay về sau sẽ không còn thế lực ước thúc Phạt Thiên Minh.”
Chỗ sâu vũ trụ có cường giả gầm thét, máu vẩy trời cao, bị cường giả Phạt Thiên Minh vây quét.
Ầm ầm.
Bên trong cổ thành, trận văn được kích hoạt, ánh sáng vô lượng trùng thiên, trong nháy mắt chiếu sáng vũ trụ đen nhánh.
Trong hư không, từng cánh cửa vỡ ra, hào quang dâng lên, đại kỳ phấp phới. Đại quân tiếp viện của Chính Nhất Minh như dòng lũ cuốn đến, chém giết cùng đại quân Phạt Thiên Minh.
Chiến trường các giới còn lại cũng vô cùng thảm liệt, tồn tại vượt qua Đạo cảnh chém giết các nơi trong chiến trường, huyết dịch từ hư không thẩm thấu chảy xuôi, vô cùng kinh khủng. Hết chương 3452.



Bạn cần đăng nhập để bình luận