Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2140: Gọi ta là Ma Chủ

Chương 2140: Gọi ta là Ma Chủ

"Tên?"

Cố Trường Ca cười một tiếng, hắn nhìn vào khuôn mặt của A Man và nói:

"Ngươi có thể gọi ta Ma Chủ."

Ma Chủ...

A Man khắc ghi hai chữ này vào trong lòng.

Cố Trường Ca cũng không trực tiếp lựa chọn rời đi, mấy ngày sau đó hắn để cho A Man trở về bộ lạc, đoàn tụ cùng đám nghĩa phụ của nàng.

Hắn không hiện thân, chỉ âm thầm quan sát tất cả.

Rất nhiều chuyện liên quan đến Man tộc cùng với Man thần đều do A Man chính miệng thông báo cho đám người nghĩa phụ của nàng. Phải xử lý thế nào cũng không phải chuyện Cố Trường Ca cần để ý.

Ngược lại, ngày Man Thần tông bị diệt, xung quanh đều hóa thành phế tích, dẫn đến phương vũ trụ này xảy ra một cơn chấn động cực lớn.

Rất nhiều thế lực đều đi điều tra, tuy nhiên Cố Trường Ca đã sớm ra tay, giải quyết mọi dấu vết thay cho A Man. A Man cũng không lo lắng sẽ bị các cường giả khác của phương vũ trụ này tìm ra được tung tích.

Đương nhiên, với thực lực hiện giờ của nàng mà nói, kỳ thật cũng không cần kiêng kỵ mấy thế lực còn lại của vũ trụ này. Bóng đêm yên bình, ánh trăng như nước, chảy xuôi trong bộ lạc.

Cố Trường Ca đứng trên ngọn núi xa xa, phía sau một vầng trăng tròn, sáng tỏ trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Hắn mặc bạch y không nhiễm bụi trần, lẳng lặng nhìn lửa trại sáng ngời ở phía dưới, rất nhiều tộc nhân Man tộc vừa múa vừa hát, cảnh tượng náo nhiệt tràn ngập vui mừng.

Gió lạnh thổi tới làm tay áo hắn nhẹ nhàng phiêu dật, tựa như tiên nhân cưỡi gió dưới ánh trăng.

"Hy vọng ngươi không làm ta thất vọng."

Ánh mắt Cố Trường Ca dừng trên mặt A Man ở phía xa.

Nét mặt thiếu nữ tràn đầy nụ cười vui vẻ, nàng đang ăn thịt uống rượu cùng với rất nhiều tộc nhân, thoải mái không hề câu nệ.

Đối với nàng mà nói, sau khi đã hiểu rõ cái gọi là chân tướng thì nàng cũng không còn bất an như trước kia, khẩn trương gấp gáp rốt cục cũng có thể thả lỏng một chút.

Đối với việc này Cố Trường Ca cũng không vạch trần, dù sao A Man còn cần rèn luyện, còn cần trưởng thành.

Nếu tất cả chân tướng đều do hắn tự mình nói cho nàng biết, vậy hắn cần gì phải hao phí nhiều thời gian ở trên người nàng như vậy. Trong mấy ngày này, thật ra Cố Trường Ca đã truyền thụ cho A Man không ít thứ.

Có công pháp thần thông, cấm thuật thiên công, cũng có một ít bí thuật mà hắn sáng tạo. Trước khi rời đi, xem như Cố Trường Ca cũng miễn cưỡng làm tròn bổn phận.

Tuy rằng hắn không để A Man gọi hắn là sư tôn, nhưng chính A Man đã coi hắn như sư tôn mà đối đãi.

"Mong sẽ được gặp lại ngươi..."

"A Man."

Sau đó Cố Trường Ca nhẹ nhàng lắc đầu, quyết định không cáo biệt cùng với A Man .

Hắn không phải người để ý những lễ nghi phiền phức này, cũng không cần phải cố ý đến tạm biệt. Sau một khắc, thân ảnh của hắn giống như một cái bọt biển, tiêu tán ở tại chỗ.

Trong khoảnh khắc, tất cả khí tức, dấu vết, nhân quả của hắn trong thiên địa này biến mất không còn vết tích. Giống như hắn chưa từng xuất hiện ở phương vũ trụ này vậy.

Mà lúc này A Man đang uống rượu ăn thịt cùng với rất nhiều tộc nhân ở trong bộ lạc lại đột nhiên sửng sốt. Trong bóng tối có một loại cảm giác kỳ dị truyền đến làm cho nàng không kìm được bịt chặt ngực mình, có chút hoảng hốt. Ý cười vui vẻ vốn còn tràn đầy lập tức biến mất, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút trắng bệch.

"Sao đột nhiên lại hoảng hốt như vậy..."

Giờ khắc này, một loại cảm giác mờ mịt như đánh mất thứ gì xuất hiện trong lòng nàng, A Man trực tiếp đứng bật dậy, không để ý ánh mắt giật mình khó hiểu của tộc nhân, bắt đầu chạy về phía sau núi.

"Tiền..."

A Man hô to về phía vầng trăng, âm thanh lan truyền khắp núi sâu tịch mịch, gương mặt nhỏ bé vô cùng bối rối, giống như đột nhiên mất đi thứ gì đó rất trân quý.

Nhưng trong núi sâu lại trống trải tĩnh lặng, ngoại trừ tiếng vọng của chính nàng, cũng không có bất kỳ âm thanh nào đáp lại.

"Tại sao...” A Man lẩm bẩm nói.

Nàng vốn tưởng rằng Cố Trường Ca còn có thể làm bạn với nàng lâu hơn, ít nhất là qua mấy ngày nữa, sau đó mới nói lời tạm biệt với nàng.

Thế nhưng hắn lại lặng lẽ rời đi như vậy, không có bất kỳ âm thanh cùng động tĩnh gì, thậm chí ngay cả lời chia tay cũng không nói, cũng không có bất luận dặn dò gì.

Điều này khiến cho cơ thể A Man như mất đi tất cả khí lực, trực tiếp xụi lơ tựa vào bên cạnh một gốc cổ thụ, nàng vốn định xử lý xong chuyện bên bộ lạc thì sẽ bước lên con đường báo thù, báo thù cho cha ruột của nàng.

Hơn nữa, vì để Cố Trường Ca nhìn với cặp mắt khác xưa, thậm chí nàng còn tính kỹ kế hoạch và dự định tiếp theo ở trong đầu.

Nhưng những lời nói đó nàng đều không thể nói với Cố Trường Ca, cũng không có được một câu khen ngợi của hắn.

"Ta… còn chưa kịp, gọi người một tiếng sư phụ..."

"Cũng chưa trả lại cái áo khoác này cho ngài."

A Man lẩm bẩm nói, sau đó trân trọng lấy ra bộ áo khoác nguyệt sắc. Nàng vùi đầu ở bên trên, tựa như làm vậy mới có thể cảm nhận được khí tức của tiền bối.

Tâm tình của nàng rất tệ, con ngươi vốn trong suốt xinh đẹp cũng trở nên ảm đạm vô quang. Đối với nàng, Cố Trường Ca không chỉ đơn giản là tiền bối.

Qua mấy ngày ở chung, nàng hiểu được tiền bối cũng không lạnh lùng như ban đầu tiếp xúc, dần dần sẽ kiên nhẫn dạy nàng một vài thứ.

Ngay cả đạo lý đơn giản dễ hiểu hắn cũng sẽ nhẫn nại giải thích cho nàng.

Mà nàng cũng đang thử kéo gần quan hệ với tiền bối, nàng cố ý đi tìm thịt hung thú nướng chín rồi đưa tới trước mặt hắn.

...

Hết chương 2140.
Bạn cần đăng nhập để bình luận