Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2348: Lấy thân phận phàm nhân đi cảm ngộ

Chương 2348: Lấy thân phận phàm nhân đi cảm ngộ

Tu vi của Cơ Thanh Huyên không tính là mạnh, nàng vốn không am hiểu tu hành. Mấy năm này trôi qua, nàng cũng chỉ ở cảnh giới Chuẩn Đế.

Thậm chí trong mắt Cố Trường Ca, với tư chất của nàng, đột phá gông cùm xiềng xích tiến đến Kẻ thành đạo, cũng chính là Đế Cảnh, thực sự rất khó khăn.

Nếu như không có tạo hóa khác mà nói, chỉ sợ sẽ bị vây khốn ở cảnh giới này cả đời.

Thật ra hắn nghĩ chỉ cần liếc mắt một cái là đã có thể nhìn ra kết cuộc tương lai của Cơ Thanh Huyên.

Chẳng qua Cố Trường Ca không làm như vậy, bất cứ việc gì chỉ cần hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy tương lai, quả thật là quá nhàm chán. Bây giờ hắn cũng chỉ là muốn trải nghiệm đủ loại cảm xúc của chúng sinh phàm tục, trải qua thất tình lục dục, bổ sung toàn bộ khuyết tổn nhân chi đạo.

Nhưng khi nhìn thấy lời của Cơ Thanh Huyên ngược lại làm cho Cố Trường Ca bỗng nhiên nghĩ đến tỷ tỷ Tô Thanh Ca của nàng. Sau lần gặp trước, cũng đã rất lâu hắn không gặp qua Tô Thanh Ca.

Tuy rằng Tô Thanh Ca bị Thiền Hồng Y mê hoặc, có ý niệm đối nghịch với hắn.

Nhưng Cố Trường Ca đã nói từ trước rằng không nghĩ sẽ giết nàng hay là trách phạt nàng.

Hắn cũng không phải người tốt lành gì, ngay từ đầu đã lợi dụng Tô Thanh Ca, dệt cho nàng một hình tượng gần như hoàn mỹ, làm cho nàng hết lòng tin tưởng mình.

Cuối cùng sau khi biết được sự thật, Tô Thanh Ca gần như sụp đổ, cảm giác thế giới sụp đổ cũng là chuyện rất bình thường.

Cố Trường Ca cũng không phát điên đến mức cho rằng sau khi biết được rất nhiều chân tướng, Tô Thanh Ca còn có thể tín nhiệm hắn trước sau như một.

Trong cơ thể Tô Thanh Ca còn có một linh hồn khác tồn tại.

Đạo chân hồn kia vốn đã ở Táng Ma Uyên, chịu qua sự xâm nhiễm của ma khí, tất cả hành động cùng ý nghĩ đều có xu hướng đi theo ma đạo.

Tích lũy qua từng ngày, ít nhiều gì Tô Thanh Ca cũng sẽ bị ảnh hưởng một chút.

Huống chi sau này nàng còn chạy tới Ma Sơn, đi tìm Thiền Hồng Y xin che chở, bị Thiền Hồng Y mê hoặc nên mới muốn đối nghịch với Cố Trường Ca, muốn Cố Trường Ca cho nàng một công lý.

Đương nhiên, càng nhiều hơn vẫn là nàng muốn cho mình một lời giải thích, muốn biết trong lòng Cố Trường Ca rốt cuộc là mình có địa vị như thế nào.

Quân cờ không có giá trị là có thể tiện tay vứt bỏ? Hay là ngay cả quân cờ cũng không phải?

Chỉ là một thứ buồn cười bị hắn đùa bỡn?

Từ góc nhìn của một người ngoài cuộc, kỳ thật Tô Thanh Ca cũng là một người đáng thương. Sau khi được Cố Trường Ca dẫn lên thượng giới, bởi vì một thể song hồn, nàng không thể không trở thành người thừa kế Ma Công.

Mà bản tôn Cố Trường Ca lại công khai chụp rất nhiều nồi chứa mầm tai họa lên lão đầu truyền thừa Ma Công, tuy rằng những chuyện này đều không phải do Tô Thanh Ca gây ra.

Nhưng nàng bất đắc dĩ phải chạy trốn khắp nơi tránh né, lo lắng bị người ta nhìn ra thân phận thật sự của nàng.

Về sau, ngay cả nàng cũng tin tưởng không chút nghi ngờ, mình chính là người thừa kế Ma Công kia, tương lai sẽ gây họa cho thiên hạ, sẽ cùng Cố Trường Ca đối mặt thẳng thắn.

Khoảng thời gian đó đối với nàng là mỗi ngày dày vò và đau đớn.

Cố Trường Ca rời khỏi phiến khu vực này, tiếp tục đi lại trong các vũ trụ, đi qua sinh mệnh tinh vực ở các nơi, sau đó đến giữa Sinh Mệnh Cổ Tinh.

Hắn đi trong trần tục, chân chính tự nhiên giống như một sinh linh bình thường, nhìn núi ngắm sông, thuận sông mà xuống. Hắn không đi thôi diễn Tô Thanh Ca, cũng không muốn làm như vậy, hết thảy đều thuận theo tự nhiên như cũ.

Nếu có duyên, vậy tự nhiên có thể gặp gỡ, nếu như không có duyên, cần gì phải cưỡng cầu.

Trong đại thế bây giờ, nàng đã không cần phải lo lắng về thân phận người kế thừa Ma Công nữa, hoàn toàn có thể lựa chọn cuộc sống mình muốn.

Cố Trường Ca cũng không muốn quấy rầy sự yên tĩnh của nàng.

Cuối cùng, hắn đi qua rất nhiều núi sông, đôi khi kết bạn với mọi người, đôi khi đi bộ một mình trong đầm lầy qua núi, bước qua nhiều tiểu quốc phàm tục, trải qua chiến loạn, chứng kiến sự ra đời của đất nước cổ đại, cũng chứng kiến sự sụp đổ của thành phố cổ, sự sụp đổ của vương triều.

Đây không phải là một quá trình dài dòng. Suốt mấy chục năm, Cố Trường Ca đều lấy thân phận phàm nhân để băng qua núi sông bốn phương, băng qua các tòa thành cổ nhưng không để lộ một chút tu vi nào.

Ngay cả những người đồng hành cùng hắn cũng đối xử với hắn như với một kẻ phàm nhân chân chính.

Trong khoảng thời gian ấy, Cố Trường Ca tận mắt nhìn thấy những khung cảnh tàn sát hỗn loạn, tu sĩ chém giết lẫn nhau để tranh đoạt tài vật, đạo lữ, pháp khí, địa bàn.

Hắn cũng đã chứng kiến một vương triều cổ xưa biến mất dưới đại thế cuồn cuộn, bị xóa sổ trong dòng sông lịch sử.

Cố Trường Ca cũng chứng kiến không ít những cảnh sinh ly tử biệt của phàm nhân, được chiêm ngưỡng khoảnh khắc sinh mệnh hình thành, cũng thấy được giây phút sinh mệnh đi đến già nua và tiêu vong, nhờ vậy mà cảm ngộ với phàm tục cũng sâu sắc hơn nhiều.

Hết chương 2348.
Bạn cần đăng nhập để bình luận