Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1112: Tiến vào Chí Tôn cảnh

Chương 1112: Tiến vào Chí Tôn cảnh

“Yên tâm, các ngươi cũng không chạy thoát được đâu.”

Cố Trường Ca nhìn về một phía khác, sắc mặt của Huyết Yêu Đế và một vị Yêu Đế khác kịch biến, tâm niệm vừa động.

Ngay lập tức, hư không bốn phía đột nhiên ngưng trệ, ngay sau đó có dao động cuồn cuộn truyền đến.

Hỗn độn khí mãnh liệt, thiên cung, tiên điện, thần lâu rất nhiều thần vật nguy nga hiện lên, bao phủ tám hướng.

Thần quang mãnh liệt tỏa ra từ trong đó, bao trùm toàn bộ nơi đây, thiên địa hư vô, hóa thành một mảnh mơ hồ.

“Phong Thiên Tỏa Địa đại trận.” Huyết Yêu Đế nhận ra đại trận này, sắc mặt biến hóa nhanh chóng.

Bây giờ, hắn đã bị thương nặng.

Nếu đang ở thời kỳ toàn thịnh còn tốt, hắn còn có thể dễ dàng phá vỡ trận kia.

Nhưng hiện giờ rõ ràng không làm được, cho dù có làm được cũng phải tốn thời gian, lúc đó Cố Trường Ca đã giải quyết xong Huyền Dương Yêu Đế, rồi sẽ đến đối phó với hắn.

Sau khi tận mắt nhìn thấy Xích Tiêu Yêu Đế ngã xuống, Huyết Yêu Đế không dám coi thường Cố Trường Ca chút nào.

Cho dù Xích Tiêu Yêu Đế bị thương nặng sắp chết, cũng không dễ đối phó như vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể dùng quy tắc bản nguyên trong thiên địa vũ trụ, khôi phục đỉnh phong.

Nhưng lại bị đại kích khủng bố kia của Cố Trường Ca tiêu diệt dễ dàng.

“Hai ta phải liều mạng với hắn thôi, nếu không lát nữa tuyệt đối sẽ không có bất cứ cơ hội sống sót nào đâu.”

Huyết Yêu Đế rất quả quyết, thi triển thủ đoạn mạnh nhất hiện giờ.

Phía sau hắn bay ra huyết quang ngút trời, dường như có thể nổ tung cả vũ trụ này!

Huyết vũ mênh mông, nở rộ giữa hư không, biến thành từng đóa huyết hoa yêu diễm nhưng lại đáng sợ, dường như có một thế giới cổ xưa đang biến đổi trong đó, tràn ngập bao la lực lượng.

Hắn mang theo lực lượng khổng lồ này, nghiền áp tất cả.

“Các ngươi hiện giờ vẫn còn năng lực phản kháng sao?”

Cố Trường Ca lơ đễnh, vẻ mặt rất lạnh nhạt.

Bát Hoang Ma Kích quét ngang qua, ánh sáng đen như một làn sóng khổng lồ cuồn cuộn ngất trời, khiến trời đất run rẩy, rất nhiều thế giới sụp đổ hóa thành tro bụi, chống đối cũng chỉ phí công, trực tiếp chém Huyết Yêu Đế thành hai nửa.

Vị Yêu Đế kia khiếp sợ, bị cảnh tượng đó làm cho choáng váng.

Tuy bọn hắn đã bị thương nặng, nhưng ở trong tay Cố Trường Ca lại không có chút sức chống cự nào, dễ dàng bị giết chết như trở bàn tay.

Tuy rằng thanh binh khí đó rất đáng sợ, nhưng cũng chứng minh thực lực của Cố Trường Ca cũng rất mạnh.

“Ngươi nói rằng ngươi và nhi tử ta mới quen đã thân, vậy Bất Phàm hắn hiện giờ đang ở đâu?”

Nhìn thấy một màn đó, sắc mặt của Huyền Dương Yêu Đế càng lúc càng lạnh, hắn tự biết hôm nay khó thoát khỏi số kiếp, nhưng trong lòng hắn vẫn còn đang lo nghĩ.

Làm thế nào Cố Trường Ca lấy được Huyền Dương Thiên Đao, lại còn thuận lợi tiến vào được nơi đây?

“Nhi tử của ngươi sao? Ngươi hiện giờ xuống dưới tìm hắn đi, không chừng còn có thể gặp nhau trên đường xuống Hoàng Tuyền đấy.” Cố Trường Ca nghe vậy chỉ cười nhạt.

“Ngươi!”

“Ngươi giết con ta sao?”

Trong lòng của Huyền Dương Yêu Đế tràn ngập hận ý, thân là Yêu Đế, đây là lần đầu tiên hận một người như vậy, cho dù là đối thủ của hắn Xích Tiêu Yêu Đế, hắn cũng không oán hận như vậy.

“Thủ đoạn của ngươi thật độc ác! Nếu ta không chết...”

Phập!

Nhưng Cố Trường Ca không để hắn nói xong, cánh tay vừa động, Bát Hoang Ma Kích lập tức chém xuống, chém hắn thành hai nửa, cho dù ngay một giây cuối cùng Huyền Dương Yêu Đế vẫn đang nghĩ đến chuyện chống cự, cũng uổng công vô ích.

Rồi sau đó, Bát Hoang Ma Kích lao ra từ trong tay hắn, tia sáng màu đen chợt lóe lên, đánh tới vị Yêu Đế với vẻ mặt đang run rẩy ở đằng xa kia, huyết vũ ngập trời, quy tắc đại đạo tan vỡ.

Rất nhanh nơi đây đã khôi phục yên ổn.

“Huyền Dương Thiên Đao, Nguyên Thủy Chân Vũ.”

Nụ cười của Cố Trường Ca có chút chế nhạo nhàn nhạt, bóng dáng rơi xuống từ trên không trung.

Ánh sáng vàng lóe lên ở đằng xa, Nguyên Thủy Chân Vũ rơi vào trong tay hắn, nó đang lưu chuyển sắc bén, ẩn chứa rất nhiều đạo vận và hoa văn cổ xưa.

“Đây là chân vũ rắn chắc nhất của một vị Đế Cảnh.”

Sau đó, một màn sương mù xám xịt dày đặc đáng sợ bắt đầu tuôn ra ở đây, che phủ bầu trời, thoáng chốc giữa trời đất dường như có một lỗ đen không thấy đáy xuất hiện, bao phủ khắp mọi nơi, nuốt chửng mọi thứ.

Cố Trường Ca ngồi xếp bằng tại chỗ, sáu mươi nghìn tỷ tế bào dường như cùng lúc thức tỉnh, bên trong xương cốt, nội tạng, máu thịt, đều tuôn ra khí huyết cuồn cuộn.

Phía sau hắn hiện lên lên mảnh vỡ của dòng sông thời gian.

Ẩn bên trong đó, có thể nhìn thấy một khuôn mặt mơ hồ, bóng dáng che lấp chư thiên vạn cổ, hợp nhất thành một với hắn, vô số đại đạo phù văn rũ xuống, ngưng tụ thành Đại Đạo Bảo Bình.

Rất nhiều bản nguyên tập hợp lại, đặc biệt là bản nguyên của hai vị Đế Cảnh, càng rõ ràng lóa mắt hơn, ẩn chứa ngũ thải chi ý (ngũ thải: năm màu).

Trong đó thậm chí còn ngưng tụ bóng dáng của bọn hắn, còn mang theo thiên mệnh và chân linh chưa phân tán.

Nhưng vẻ mặt của Cố Trường Ca vẫn luôn lạnh nhạt không thay đổi.

Khí tức của hắn không ngừng biến đổi, thu hoạch lần này có thể nói là không nhỏ.

Bởi vì cảm ngộ của hắn đối với quy tắc bản nguyên, sớm đã đột phá bình cảnh của cảnh giới, đến một phạm vi khác.

Hiện giờ thật ra chỉ là sự chênh lệch về tu vi.

Chuẩn Chí Tôn cảnh Hậu Kỳ!

Đỉnh phong!

Chí Tôn cảnh!

Sơ Kỳ!

Trung Kỳ!

Bản nguyên Đế Cảnh vô cùng hiếm thấy, nhưng đối với Cố Trường Ca mà nói, vẫn không đủ, cuối cùng chỉ duy trì cho đến khi hắn đột phá Chí Tôn cảnh Trung Kỳ.

Ma công cấm kỵ nghịch thiên như thế nào, cũng không thể vì bản nguyên Đế Cảnh, mà nặn ra được một vị Đế Cảnh.

Chưa kể bản nguyên mà hắn cần thôn phệ là một số lượng rất lớn.

Nhưng trong đó ẩn chứa rất nhiều cảm ngộ tu hành, với thần thông thiên công, rất quý giá.

Hết chương 1112.
Bạn cần đăng nhập để bình luận