Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1915: Cãi vã

Chương 1915: Cãi vã

Độc nhãn đạo nhân chính là nhân vật nội tình của Thiên Hoàng Sơn.

Vậy nên dù ngày hôm qua đã gặp Cố Trường Ca rồi, bây giờ hắn cũng không ngại làm khó Cố Trường Ca.

Hơn nữa hắn cảm thấy Kim Thiền Phật Tử không giống kiểu người lỗ mãng, chắc chắn đã có chứng cứ nào đó nên mới dám đối chất Cố Trường Ca ngay vào lúc này.

Hiện tại, hiển nhiên độc nhãn đạo nhân muốn xem trò vui, xem xem Cố Trường Ca ứng đối như thế nào.

"Độc nhãn tiền bối nói rất đúng, sao Trường Ca thiếu chủ lại sợ những lời đồn đãi này được."

Nghe vậy, những người khác bên trong đại điện trung tâm đều lộ ra thần sắc hứng thú.

Đặc biệt là chưởng giáo của Vô Tận Hỏa quốc, hắn còn trực tiếp mở miệng nói với vẻ khá vui sướng khi người gặp họa.

Hắn là một nam tử anh tuấn mặc hồng sắc trường bào, dung mạo mơ hồ, chỗ mi tâm lượn lờ thiên hỏa phù văn, quanh người tràn ngập khí tức bỏng cháy đáng sợ.

Khoảng thời gian trước đây khi đối mặt với Tuyệt Âm Thiên, một Kẻ thành đạo của Vô Tận Hỏa quốc đã bị Cố Trường Ca phế bỏ đạo cơ, tu hóa thành hư ảo.

Việc này đã khơi dậy một trận sóng lớn trên thượng giới, thế lực đạo thống ở khắp nơi đều bàn tán sôi nổi.

Vô Tận Hỏa quốc của hắn còn trở thành trò cười của mọi người, mất hết thể diện.

"Chuyện trọng đại liên quan đến người thừa kế Ma Công này, ta nghĩ vẫn nên để thiên tôn xác nhận lại một chút cho thỏa đáng, tránh mai sau để lại tai họa cho thượng giới."

"Nếu Trường Ca thiếu chủ đã tự tin như thế thì tất nhiên sẽ không sợ sự nghi ngờ phỏng đoán của chúng ta."

Chưởng giáo của Tử Tiêu Cốc bên kia cũng nhẹ nhàng vuốt chòm râu dài, lên tiếng với hàm ý rất sâu xa.

Hắn mặc đạo bào dệt thưa, ống tay áo to rộng, quanh người lượn lờ ánh sao, tựa như cả một bầu trời sao đang lưu chuyển ở đó.

"To gan, hiện giờ Trường Ca thiếu chủ có địa vị như thế nào chứ. Các ngươi dám làm vậy, không sợ khiến cho thượng giới đại loạn, bùng nổ trường sinh chiến à?"

Lúc này đây sắc mặt của một vị lão Hoàng thúc của Vô Song tiên triều cũng trầm xuống, hắn lên tiếng mắng mỏ chưởng giáo của Tử Tiêu Cốc và Vô Tận Hỏa quốc.

Trường Sinh Cố gia và Vô Song tiên triều liên hôn, cùng tiến cùng lui, cùng vinh cùng nhục, tất nhiên hắn sẽ đứng về phe Cố Trường Ca.

"Đúng là như thế. Theo tại hạ thấy thì các vị đang cố bới móc Trường Ca thiếu chủ, chẳng lẽ các vị muốn khơi mào đại loạn ở thượng giới, khiến cho sinh linh đồ thán ư?” Một vị lão tổ của Đại Du tiên triều cũng lạnh nhạt mở miệng nói với vẻ trào phúng.

Ngoại trừ vô số nhân vật nội tình bên trong đại điện trung tâm ra.

Những người khác đều là đại nhân vật nắm giữ thực quyền trên thượng giới.

Hoặc là nhất giáo chi chủ, hoặc là gia chủ của Trường Sinh Cố gia, chỉ cần dậm chân cũng có thể dẫn tới một trận động đất hay thủy triều khủng khiếp.

Nay bọn hắn nói như thế, đương nhiên là đại biểu cho sự không đồng tình của thế lực phía sau bọn hắn.

Có người đứng ở phe Cố Trường Ca, cũng có người muốn kéo Cố Trường Ca xuống vực sâu, làm hắn vạn kiếp bất phục.

Lúc này Kim Dương Thiên Nữ của Thái Hư thần tộc lại hơi nhíu mày lại, nàng có thể phát giác ra được các thế lực đạo thống đang làm khó Cố Trường Ca.

Trên mặt nàng hiện lên chút bất mãn, bảo rằng:

"Dù gì các ngươi cũng là tiền bối, vậy mà bây giờ lại làm khó một tiểu bối như thế, thật là mất hết thể diện, các ngươi không thấy ngại sao?"

"Lời này của Kim Dương tiền bối sai rồi. Chuyện liên quan đến người thừa kế Ma Công chính là đại sự liên lụy đến toàn bộ thượng giới, sao có thể vơ đũa cả nắm được?"

Nghe vậy, Sơn chủ của Thiên Hoàng Sơn cũng điềm nhiên lên tiếng, đôi mắt hắn sâu thẳm, cảnh tượng tinh trầm nguyệt hủy đáng sợ đáng diễn hóa trong đó.

Thân là hậu bối mà hắn dám nói năng như thế với Kim Dương Thiên Nữ, tất nhiên là vì có độc nhãn đạo nhân chống lưng cho hắn.

"Ngươi dám nói chuyện như vậy với ta?" Tức khắc Kim Dương Thiên Nữ híp đôi mắt vẩn đục già cả lại, nhìn về phía Thiên Hoàng Sơn chi chủ, khí tức khủng bố cuộn trào ra.

Trong nháy mắt đó, hư không xung quanh đã lập tức sụp đổ, khiến cho tất cả mọi người đều thấy sợ hãi bất an, có loại cảm giác kinh hoảng phát ra từ tận linh hồn.

Nhưng bỗng nhiên đúng lúc này, Cố Trường Ca vẫn luôn im lặng đứng một bên hứng thú nhìn hết thảy mọi chuyện lại vẫy vẫy tay.

Hắn cắt ngang lời Kim Dương Thiên Nữ, ung dung cười nói:

"Kim Dương tiền bối bớt giận, việc này xảy ra là vì Trường Ca, sao có thể làm phiền ngài được? Hơn nữa nếu chư vị đều rất muốn biết chuyện mà Kim Thiền đạo huynh yêu cầu, vậy cũng được thôi, tại hạ sẽ cho chư vị thỏa nguyện."

Đương nhiên câu phía sau là nói cho mọi người trong đại điện trung tâm nghe.

Luân Hồi cổ thiên tôn nghe thấy Cố Trường Ca nói như vậy, hắn cũng nhìn Cố Trường Ca với vẻ có hơi lạ lùng.

Thật ra nói theo cách nào đó, vừa nãy hắn thể hiện sự không vui là để che chở cho Cố Trường Ca.

Bởi vì hắn cảm giác trên người Cố Trường Ca ẩn giấu không ít bí mật.

Bao gồm cái gọi là người thừa kế Ma Công kia, không biết nó có liên quan đến hắn hay không.

Nhưng nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện, lỡ như không cẩn thận bại lộ thì sẽ dẫn tới rắc rối không cần thiết.

Nhưng ai ngờ Cố Trường Ca lại chủ động nói như vậy để ôm chuyện này vào mình, thế nên Luân Hồi cổ thiên tôn rất khó hiểu.

Hết chương 1915.
Bạn cần đăng nhập để bình luận