Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3605. “Quyền hành”



Chương 3605. “Quyền hành”




Thế ngoại chi địa, một mảnh thời không vô ngần phiêu đãng, tựa như sóng biển, sóng cả chập chùng.
Những dãy núi tọa lạc chung quanh dường như không có gốc, cứ như vậy mà cắm rễ ở vùng không gian này.
Trong đó, dãy núi cao nhất có một cửa hang.
Cách cửa hang không xa, một tấm bia đá màu xanh cao ba trượng, rộng sáu thước đứng sừng sững.
Ba chữ cổ Ân Khư Động như ngân câu thiết họa, bút tẩu long xà, đạo vận do trời sinh, giống như đang diễn dịch chư thiên vạn đạo, tràn ngập hào quang mờ mịt.
“Xét theo tình huống trước mắt, Thủy Tổ Hư ngược lại không có gạt ta.”
“Nhưng vì sao, ta luôn có cảm giác thời cơ không đúng. Rốt cuộc chỗ nào đã xảy ra vấn đề?”
“Làm sao ông ta có thể biết minh chủ Phạt Thiên Minh sẽ hiện thân ở đại hội Tiên Đạo Minh? Rốt cuộc ông ta đang giấu diếm ta chuyện gì?”
“Ông ta biết lai lịch của minh chủ Phạt Thiên Minh?”
Ngoài cửa hang, nhật nguyệt sáng ngời, bùi mù tiêu tán. Một sợi thanh khí phiêu đãng, biến thành gương mặt vuông vức của một người đàn ông trung niên, ánh mắt cực kỳ ôn hòa.
Chính là chủ nhân Ân Khư Động, Vận Chủ.
Ông ta mặc đạo bào, ống tay áo thần huy lấp lánh, chư thiên đấu chập trùng, trật tự thần liên rũ xuống. Một luồng khí tức mênh mông cổ phác di chuyển chung quanh, dường như không tồn tại ở bất kỳ một thời không nào.
Trong lòng bàn tay của ông ta nâng một cây phất trần rất nhẹ, không biết dùng lông dị thú nào tạo thành, tràn ngập khí tức đại đạo vô ngần.
“Lão gia, bên phía Chính Nhất Minh cũng đã dựa theo kế hoạch của người, chính thức đại quyết chiến với Phạt Thiên Minh.”
“Nhị lão gia tự mình tọa trấn, hẳn không có vấn đề gì đâu.”
Hai đồng tử đi theo sau lưng Vận Chủ, một người cung kính nói.
“Ta tất nhiên không cần lo lắng bên phía Chính Nhất Minh.”
“Điều duy nhất mà ta lo lắng nhất vẫn là hư thực của minh chủ Phạt Thiên Minh. Hắn khiến ta thật sự đoán không ra.”
Vận Chủ lắc đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn hư không trước mặt.
Phất trần khẽ động, một sợi thanh khí phiêu tán, lập tức biến thành một kính tròn, bên trong hiện lên cảnh tượng của Phiêu Miểu Thánh Vực.
Chỉ tiếc bên đó sương mù màu đen đầy trời, bay lên che khuất biên cảnh Phiêu Miểu Thánh Vực, che luôn cảnh tượng bên trong. Cho dù ông ta có thôi diễn như thế nào cũng khó mà nhìn được.
“Hắc Liên giáo không thoát khỏi liên quan đến Thủy Tổ Hư. Ông ta dự định mượn dùng Hắc Liên giáo để dò xét minh chủ Phạt Thiên Minh sao?”
“Không phải do ông ta đích thân ra tay, làm sao có thể thăm dò thật giả, khó đảm bảo ông ta không lợi dụng Hắc Liên giáo để mưu hại ta.”
Vận Chủ cau mày, thật ra trong lòng cũng rất do dự, không biết có nên đáp ứng ước định với Thủy Tổ Hư trước đó hay không.
Sau khi Tiên Sở Hạo Thổ bị hủy diệt, ông ta muốn thực hiện bước cuối cùng của kế hoạch, đập nồi dìm thuyền bởi vì ông ta mơ hồ nhìn thấy được một phần “quyền hành” nổi lên trên mặt nước, đồng thời cũng có thể vì kỷ nguyên đại kiếp sắp giáng xuống, khiến cho thế cục trong Thương Mang thay đổi, rất nhiều cảnh tượng mơ hồ vốn không nhìn thấy đã trở nên rõ ràng. Ông ta cảm thấy mình có cơ hội.
“Quyền hành” hư vô mờ mịt mới là hy vọng duy nhất mà bọn họ truy cầu, ký thác trong Thương Mang hiện tại.
Chỉ tiếc “quyền hành” không phổ biến. Cũng chỉ khi nào kỷ nguyên đại kiếp giáng xuống, chúng mới có thể hiện ra một phần.
Mỗi lần “quyền hành” xuất hiện, chúng sẽ dẫn đến một trận long trời lở đất ở Thương Mang, cho dù kỷ nguyên đại kiếp giáng xuống cũng khó mà hao mòn được sức ảnh hưởng đáng sợ của chúng.
Dã tâm của Vận Chủ rất lớn. Ông ta không muốn con đường phía trước bị tan rã, bị cắt đứt, vì thế ông ta mới lên kế hoạch thu dọn.
Tuy nhiên, ông ta dự cảm được, nếu ông ta kết thúc, ông ta sẽ gặp phải một trận đại kiếp khó có thể tưởng tượng, gặp được một đại địch vô cùng kinh khủng.
Dự cảm đó vẫn luôn quanh quẩn trong lòng ông ta từ thời kỳ cổ lão đến nay.
Đối với tồn tại đã sớm vượt qua chín lần Thiên Suy Kiếp, đang hành tẩu tìm tòi lĩnh vực Lộ Tận mà nói, thời gian đã sớm không còn tồn tại. Ông ta chỉ cần cố gắng một chút là có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng trong tương lai.
Để vượt qua đại kiếp chú định lần này, ông ta đã luôn bố cục từ thời xa xưa.
Chỉ vì một cơ hội xa vời, ông ta đã phải trả một cái giá rất đắt.
Tồn tại uy hiếp lớn nhất trong thế gian hiện nay chính là minh chủ Phạt Thiên Minh Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca vẫn luôn khuếch trương thế lực của mình, Phạt Thiên Minh nhanh chóng trưởng thành, chiếm đoạt địa giới vũ trụ các phương, dùng tốc độ lửa cháy lan đồng cỏ mà phát triển lớn mạnh.
Trong thời điểm này, hắn chưa từng ngừng lại hành động chinh chiến chân giới văn minh các phương, không ngừng thu hoạch khí vận bên trong Thương Mang.
Vận Chủ không muốn những mưu đồ mà mình vất vả gầy dựng trôi theo dòng nước. Cho nên, mặc dù thời cơ chưa thành thục, ông ta không thể không ra tay. Nếu bỏ qua, khí vận trong Thương Mang sẽ bị Cố Trường Ca chiếm hết.
Lúc đó ông ta muốn ra tay chiếm cứ tiên cơ gần như không có khả năng.
Vì thế, ông ta đã sử dụng những quân cờ mà mình lưu lại, sáng lập ra Chính Nhất Minh đối kháng đến cùng với Phạt Thiên Minh do Cố Trường Ca thành lập, trì hoãn tốc độ xâm chiếm khí vận Thương Mang của hắn.
Đồng thời, ông ta và một số tồn tại cổ lão có quen biết thương lượng với nhau, bỏ ra một số thứ bắt đầu bố cục đối phó Phạt Thiên Minh, đối phó Cố Trường Ca. Hết chương 3605.



Bạn cần đăng nhập để bình luận