Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1401: Cảm giác nguy hiểm

Chương 1401: Cảm giác nguy hiểm

"Thì ra hiện tại ta tên Lạc Phong sao? Xem thần hồn của ta đã bể nát trong trận chiến trước kia, không ngờ trận chiến trộm trời kia lại thất bại."

Lúc này Lạc Phong nhắm mắt lại, lẩm bẩm.

Từng màn trong 20 năm gần đây trôi qua thoáng qua trong đầu hắn, thựa như tia chớp, rất nhiều quang ảnh dần dần trở nên rõ ràng hơn.

Rất nhiều người cùng chuyện, lần lượt hiện ra làm hắn cảm thán không thôi.

Vô số năm trước thượng giới cùng Hoang giới bởi vì việc tám ngàn châu bị huỷ diệt, Tiên Cung sụp đổ mà bị đánh tan thành vô số khối.

Hắn thân là Phong Tổ, chính là một vị tồn tại chưởng khống một trong bốn quy tắc chí cao Địa Thuỷ Hoả Phong trong Tiên Cung, tu vi khi ấy đã vượt lên trên Tiên Cảnh thông thường.

Bên trong tứ tổ Địa Thuỷ Hoả Phong thì chỉ có mạng hắn lớn nhất, tại trong hạo kiếp Tiên Cung sụp đổ trốn được, những người còn lại đều chết thảm.

Sau đó thượng giới tuy lớn như thế vẫn bị đánh chìm, rất nhiều cương vực hoá thành Kiếp Thổ, trong một đêm sụp đổ hoá thành vô số bụi trần.

Có thể nói lần diệt thế hạo kiếp đó suýt chút nữa đã dẫn đến sự sụp độ của toàn bộ đạo tắc Chư Thiên Vạn Vực, thiên địa quy tắc gần như sụp đổ.

Vạn Tiên tử, thiên địa thậm chí còn không thể chịu đựng nổi sức mạnh siêu việt Tiên Cảnh, thế nên nhiều tồn tại Tiên Cảnh trốn về nơi khác tự thành lập một kiếp giới mới.

Mà nhân thời cơ này, hắn gan lớn, thừa dịp đó đánh cắp gốc Kỷ Nguyên Thụ tại thượng giới, thứ mém tý nữa đã bị huỷ trong trận hạo kiếp đó.

Sau đó hắn còn tập kết những Tàn Tiên còn lại, tham dự cuộc chiến gọi là Thâu Thiên Chi Chiến, mưu toan chưởng khống toàn bộ thượng giới.

Ý nghĩa như tên, trong trận đại chiến này bọn hắn tính đánh cắp quyền hành của thiên đạo.

Đáng tiếc là cuối cùng vẫn thất bại, tất cả mọi người bị thương, hắn gần như đã tử vong, chỉ còn lại một hơi, chạy trốn đến Hoang giới lúc này đã gần phân liệt với thượng giới, đồng thời cũng đặt tên nơi này là Bát Hoang thập vực.

Nhưng mà trong trận Thâu Thiên Chi Chiến kia mặc dù thất bại, nhưng bọn hắn vẫn trộm được một phần nhỏ quy tắc của Thiên Đạo, dung hợp vào gốc Kỷ Nguyên Thụ đã gần như khô kiệt kia, mong muốn biến Bát Hoang thập vực trở thành một đại giới chí cao như thượng giới.

Cho nên nếu nói hắn là tiên tổ của cả Bát Hoang thập vực cũng không ngoa.

Rất nhiều ký ức lướt qua trong đầu Lạc Phong, dần dần hắn cũng bình tĩnh lại, xem ra hậu chiêu hắn từng bố trí cũng đã có tác dụng.

Hắn chưa chết, chỉ là chuyển thế luân hồi mà thôi.

Một kiếp này tên Lạc Phong, trước kia bởi vì ký ức chưa thể dung hợp hoàn toàn nên biến thành một tên ngốc, bị cười nhạo suốt 20 năm.

"Xem ra sau khi ta vẫn lạc thì thượng giới cũng điên hết rồi, luôn luôn tính toán đánh tới đây, đáng tiếc bọn hắn không thể nào tìm đến vật đó."

"Kỷ Nguyên Thụ, không phải Tiên Cảnh không thể đụng, trước đây ta phải khắc lục rất nhiều bí pháp mới có thể ổn định khí tức của hắn."

Trong lòng Lãnh Phong cười nhạo.

Hắn đã có gan trộm Kỷ Nguyên Thụ thì chắc chắn cũng đảm bảo được sẽ không bị thượng giới tìm về.

Huống chi sau lần diệt thế hạo kiếp đó toàn bộ hệ thống sức mạnh của thượng giới suýt nữa bị đánh sập, bây giờ đã không còn Tiên Cảnh nữa.

Coi như thượng giới có giết vào thì chỉ có thể ra về tay không.

"Ba lớp che chắn trước đây chúng ta lập ra vậy mà đã bị công phá rồi sao, nhưng cũng không sao, một kiếp này ta thức tỉnh tuy tưởng là chuyện ngoài ý muốn, xem ra đã được chú định."

Trong đầu hồi ức lại chuyện xảy ra trong thời gian gần đây tại Bát Hoang thập vực, Lạc Phong cũng không lo lắng.

Thân là Phong Tổ, một trong tứ tổ của Tiên Cung, thủ đoạn của hắn cũng không ít, biết trước mình có thể sẽ vẫn lạc nên hắn bố trí cho bản thân rất nhiều hậu chiêu.

Tứ đại thủ hạ trước đây của hắn ai nấy khi ở đỉnh phong đều có tu vi Tiên Đạo.

Sau nhiều năm như thế e rằng đã trở thành thế lực lớn ngoài sức tưởng tượng.

Hiện nay mặc dù hắn chỉ vừa thức tỉnh, nhưng Tiên Đạo Ấn Ký in sâu trong thần hồn hắn là không thể xoá bỏ.

Tại thời đại này tuy thế giới không chịu nổi sức mạnh của Tiên Đạo, nhưng chỉ cần cho hắn thời gian, hắn tin bản thân có thể thông qua Kỷ Nguyên Thụ đánh vỡ gông cùm xiềng xích của quy tắc của thiên địa.

Nếu thượng giới vô tiên, có gì đáng sợ?

Trái lạc, Lạc Phong nhìn về phía nữ tử đang khoác mũ phượng khăn quàng, ánh mắt hơi phức tạp.

Mặc dù hắn chỉ vừa tỉnh táo nhưng những sự tình mà Lạc Doanh làm những năm nay hắn đều nhớ, dù sao Lạc Doanh cũng chỉ xem hắn như một kẻ ngốc, rất nhiều chuyện cũng không cần giấu diếm hắn.

"Hậu nhân của Ninh nhi, lại rất giống Ninh nhi, xem ra thê tử một kiếp này của ta là bù đắp cho ta sao?"

Trong lòng Lạc Phong cười khổ, đương nhiên hắn có thể cảm nhận được huyết mạch chi lực trong cơ thể Lạc Doanh.

Dù nói Lạc Doanh là hậu nhân của cố nhân, nhưng nàng lại vô cùng giống vị cố nhân có quan hệ vô cùng thân mật với hắn trước đây.

Đáng tiếc vị cố nhân kia bởi vì nhiều lý do, đã gả cho người khác, cả hai cũng từ đó tạm biệt.

Vào lúc lòng của Lạc Phong vô cùng phức tạp thì ngoài phòng khách có bước chân vang lên.

Phụ thân một kiếp này của hắn cùng rất nhiều khách quý đi vào, nhưng thái độ đều cung kính cẩn thận, đi phía trước dẫn đường cho ai đó.

Mấy người sau lưng họ, cầm đầu là một nam tử trẻ tuổi giống như tiên dáng trần, sau lưng còn không ít người đi theo, có nam có nữ, có già có khoẻ.

Lạc Phong nhận ra trong đó có Yến Minh, thiếu chủ Xích Nam Thành, tuy nhiên hiện tại Yến Minh lại đi sau lưng một tên nam tử trẻ tuổi, bộ dáng rất kính cẩn nghe lời.

Còn đám người sau lưng kia thì cũng khiến lòng người rét lạnh, nhìn không thấu.

Mặc dù là thân ảnh khôi ngoi cao to như chiến thần kia, hay nữ tử tuyệt mỹ mặc váy đen, hoặc là lão giả áo xám có khí tức thâm thuý, hắn không nhìn thấu bất kỳ ai.

Mặc dù hiện tại hắn không có tu vi trong người, nhưng nhãn lực vẫn còn, thế mà lại không thể nhìn thấu bọn hắn.

Việc này khiến cho Lạc Phong chấn động vô cùng, hắn lặng lẽ suy đoán lai lịch cùng dụng ý của bọn hắn.

Hơn nữa chẳng biết vì sao, khi Lạc Phong nhìn về tên nam tử trẻ tuổi kia hắn lại có cảm giác tim đập nhanh.

Việc này khiến hắn không thể tin nổi.

Thân là Phong Tổ của Tiên Cung, ngay cả khí vận của thượng giới hắn vẫn dám đánh cắp, vậy mà còn thứ khiến hắn tim đập nhanh tồn tại trên đời sao?

Hắn bắt đầu hoài nghi có phải do mình vừa khôi phục ký ức nên có di chứng gì không.

Hết chương 1401.
Bạn cần đăng nhập để bình luận