Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1909: Không phủ nhận

Chương 1909: Không phủ nhận

Người thừa kế Ma Công lại ở ngay bên cạnh ta?

“Ta… làm sao ta có thể dễ dàng chấp nhận sự thật rằng ngươi chính là người thừa kế Ma Công chứ…”

“Rõ ràng lúc này ta nên giết chết ngươi để tiêu trừ đi mối hoạ cho thượng giới.”

Đột nhiên đôi mắt long lanh của Cố Tiên Nhi ngước lên nhìn Cố Trường Ca, tựa hồ như thầm hỏi gì đó.

Ngữ khí cũng rất nhỏ, ngay cả chính nàng cũng không dám tin.

Dù sao nàng cũng là một người chính trực.

Làm sao có thể chấp nhận người cực kỳ gần gũi bên cạnh nàng lại là người thừa kế Ma Công?

Từ trước đến nay người thừa kế Ma Công làm nhiều việc ác, hãm hại thượng giới.

Đã có biết bao tu sĩ và thiên kiêu chết thảm dưới tay hắn, bị hắn đoạt đi bản nguyên.

Vô số tu sĩ và sinh linh đều muốn giết chết người thừa kế Ma Công.

Vậy mà tâm trạng hiện giờ của nàng lại bình tĩnh đến kỳ lạ.

Hoặc là… Bởi vì đã được chứng kiến cảnh tượng này trong Vãng Sinh đàm nên nàng đã có sự chuẩn bị tâm lý từ trước.

“Nếu sau này thật sự có một ngày phải đối đầu với thế giới, ta cũng không mong ngươi đứng bên cạnh ta.”

“Lúc đó ta lại mong rằng cuối cùng, ngươi chính là người dùng lưỡi kiếm sắc đâm thẳng và tim ta và kết thúc sinh mệnh này.”

Thấy Cố Tiên Nhi rơi vào trạng thái bối rối mù mịt, Cố Trường Ca chợt thở dài lắc đầu.

Hắn đưa tay nhé nhéo cái mũi xinh xắn tinh xảo của nàng, giọng điệu trở nên vô cùng ấm áp.

Cố Tiên Nhi nghe lời này của hắn thì đứng ngây ngốc tại chỗ, con ngươi ngơ ngác nhìn Cố Trường Ca.

Nàng còn không cả để ý việc Cố Trường Ca nhân cơ hội này để nhéo mũi mình.

Lời nói đó của hắn cứ quanh quẩn trong tâm trí nàng giống như ẩn chứa ma chú nào đó vậy.

“Ngươi, ngươi nói cái gì vậy…”

“Tại sao lại đột nhiên thốt ra những lời như vậy chứ.”

Sau khi phản ứng kịp với những ẩn ý trong lời Cố Trường Ca vừa nói, Cố Tiên Nhi không nhịn được mà thầm hỏi, đột nhiên trong lòng nàng xuất hiện cảm giác bi thương.

Từ những cảnh tượng đã nhìn thấy trong Vãng Sinh đàm nếu thật sự đó là những gì sẽ xảy ra trong tương lai, vậy thì sẽ còn tàn khốc hơn so với thực tế rất nhiều.

Toàn bộ thượng giới sẽ phải sợ hãi run rẩy dưới cái bóng của Cố Trường Ca.

Bất kể là nàng hay là Nguyệt Minh Không và các thân tộc khác của Cố gia đều không thể có kết cục tốt đẹp.

Ngày đó, Hắc Ám Đại Vụ bao phủ lấy toàn bộ Chư Thiên thượng giới, sinh linh đồ thán, bát hoang ai oán.

Cố Trường Ca ngồi trên Hắc Ám vương toạ, lạnh lùng nhìn xuống toàn bộ Chư Thiên, bên cạnh hắn lại chẳng có lấy một người nào.

“Bởi vì rất lâu trước đây ta đã từng nói, nếu như thật sự có ngày đó thì ta tình nguyện để chính tay ngươi giết chết ta.”

“Nha đầu ngươi chắc không phải đã quên sạch những lời này của ta rồi đó chứ?” Nét mặt Cố Trường Ca vô cùng ôn nhu.

Cố Tiên Nhi có chút không chịu được ánh nhìn này của hắn.

Nàng cố lảng tránh ánh mắt, có hơi ghét bỏ mà đáp lại hắn.

“Ta sẽ không giết ngươi đâu…”

“Ngươi đừng tưởng bở, chỉ là sợ thứ máu hắc ám của ngươi sẽ làm bẩn tay của ta thôi.”

Thế nhưng nàng cũng không hiểu sao lúc này bản thân lại nói lắp ba lắp bắp như vậy.

Nói thì nói vậy nhưng trong lòng nàng lại chợt nghĩ đến một chuyện.

Chẳng lẽ từ rất lâu về trước, Cố Trường Ca đã dự liệu được tất cả những việc này từ sớm, cho nên hắn mới có thể chuẩn bị xong xuôi, ngay cả những lời nói vừa rồi cũng là có kịch bản trước rồi?

“Cố Trường Ca, ngươi thành thật nói cho ta biết, chuyện Ma Công có phải có liên quan tới ma tâm?” Bỗng nhiên Cố Tiên Nhi nghĩ ra chuyện này, nàng nghiêm túc hỏi.

Cố Trường Ca nghe xong liền trở nên trầm mặc.

Nói ra thì dường như thật sự cũng có liên quan đến ma tâm, chỉ là quan hệ giữa chúng cũng không quá sâu sắc.

Cho nên hắn mới không lười không muốn giải thích làm gì, giải thích lại gây nên rùm beng rắc rối.

“Xem ra ta đã đoán đúng.”

Nhìn dáng vẻ trầm mặc của Cố Trường Ca thì Cố Tiên Nhi liền biết mình đã đoán đúng.

Ngoại trừ nguyên nhân là ma tâm ra thì nàng không nghĩ đến khả năng nào nữa.

Xem ra ngay từ đầu, chuyện ma tâm chưa hề được giải quyết ổn thoả dù cho Cố Trường Ca đã nói rằng hắn có khả năng áp chế được ma tính.

“Ngươi đừng đoán bừa.”

Sắc mặt Cố Trường Ca tự nhiên, khẽ gật đầu đáp.

“Mặc dù Ma Công đáng sợ nhưng nó vẫn là do con người điều khiển.”

“Cho nên… Có một vài chuyện đều là chủ ý của ngươi?” Cố Tiên Nhi nhìn hắn nói.

Cố Trường Ca gật đầu, nói đến điểm này thì hắn lại không phủ nhận.

Ngoài chuyện hồi nhỏ lấy đi đại đạo chi cốt của Cố Tiên Nhi không phải là việc hắn mong muốn, không phải do hắn tự mình không chế thì rất ngiều hành động còn lại đều do hắn làm chủ, cũng không hề chịu ảnh hướng của bất cứ nhân tố ngoại giới nào.

Cố Tiên Nhi nhớ tới những cảnh tượng mình đã nhìn thấy trong Vãng Sinh đàm thì không nhịn được muốn hỏi Cố Trường Ca.

Cho tới tận bây giờ thì những cảnh tượng đó vẫn rất kinh khủng đối với nàng, thậm chí còn dấy lên cảm giác khó tả.

Ít nhất theo như nàng nghĩ, chắc chắn Cố Trường Ca của hiện tại sẽ không làm ra loại chuyện đó.

Có lẽ là trong tương lai, hắn bị ma tâm chế ngự mơid biến thành bộ dạng lạnh lùng không còn tính người đó.

“Hiện giờ ngươi có cảm thấy có chỗ nào khó chịu không?” Cố Tiên Nhi ngước đôi mắt xinh đẹp nhìn Cố Trường Ca, ngữ khí của nàng trở nên lo lắng.

Cố Trường Ca có chút ngạc nhiên, nghĩ lại thì có lẽ Cố Tiên Nhi vẫn đang lo lắng về chuyện ma tâm.

“Không có chỗ nào khó chịu cả, nha đầu ngươi đừng nghĩ linh tinh nữa.”

Hắn cười đáp.

“Nếu sau này ngươi cảm thấy trong người có chỗ nào khó chịu thì nhất định phải nói với ta trước…”

“Ta không muốn ngươi biến thành bộ dạng kia.”

Cố Tiên Nhi cụp mắt xuống, sắc mặt lại khôi phục vẻ trong trẻo lạnh lùng, chỉ là ngữ khí vẫn rất nhỏ.

Nhưng lúc này dường như nàng mới nhận ra bàn tay Cố Trường Ca vẫn luôn đặt trên gương mặt nàng.

Đột nhiên Cố Tiên Nhi cảm thấy xấu hổ, trong mũi phát ra tiếng hừ lạnh, sau đó nàng xoay người rời khỏi viện lạc.

Hết chương 1909.
Bạn cần đăng nhập để bình luận