Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1869: Thăm dò

Chương 1869: Thăm dò

“Hắn thật to gan, chẳng lẽ không sợ mọi người vây công giết hắn ở nơi này hay sao?”

Lục Quan Vương Quân Diêu nhẹ nhàng lắc đầu nói, trong lời nói pha lẫn sự phức tạp khó tả.

“Hắn vậy mà lại dám đến đây, thật sự không sợ sẽ ngã xuống ở chỗ này sao? Xem ra hắn hoàn toàn không để tâm đến những tin đồn trước đây."

Sâu trong hư không, khí tức mạnh mẽ tràn ngập mênh mông khắp nơi, giống như có thể diễn hóa ra hỗn độn, mở ra một phương thiên địa mới.

Rất nhiều lão tổ Kẻ thành đạo của các thế lực đạo thống liên tục hiện thân ở nơi đây, gặp phải cảnh tượng này sắc mặt cũng vô cùng khó coi, bọn hắn không nghĩ tới Cố Trường Ca vậy mà lại dám hiện thân.

Lúc này đây thực ra bọn hắn cũng đã định xuất thủ diệt trừ mối uy hiếp Cố Trường Ca và thế lực không an phận sau lưng hắn.

Nhưng hậu quả của việc này vô cùng kinh khủng, liên lụy đến rất nhiều người, thậm chí sẽ phát sinh một trận chiến của các trường sinh và bất hủ và kéo dài đến vô cùng vô tận.

Cho dù muốn ra tay với Cố Trường Ca thì cũng phải mưu tính kỹ lưỡng rồi mới tiến hành được.

Nghĩ như thế, ánh mắt bọn hắn khẽ nhúc nhích, truyền thần niệm phân phó mấy cường giả đi thăm dò thái độ hiện tại của Cố Trường Ca.

“Nơi này chính là biên giới của Tuyệt Âm Thiên sao?”

Mà lúc này Cố Trường Ca cũng không thèm quan tâm đến ánh mắt của các tu sĩ xung quanh, hắn đứng sừng sững trên cổ chiến thuyền, nhìn sương mù màu xám mênh mông vô cùng vô tận trước mắt, dường như đang tự hỏi.

Đương nhiên là hắn đã biết rõ mà còn cố hỏi.

Suy cho cùng hắn cũng là người hiểu rõ nhất lý do vì sao Tuyệt Âm Thiên lại đột ngột bùng phát, quét qua cả chư thiên thượng giới, hơn nữa hết thảy những chuyện này đều do hắn dựng nên.

“Bái kiến Trường Ca thiếu chủ, mấy ngày nay sự khuếch tán của Tuyệt Âm Thiên đã không thể nào ngăn cản được nữa, chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi mà đã quét qua cương vực mấy trăm vạn dặm, hiện tại vẫn còn đang khuếch tán đến bốn phương tám hướng với tốc độ khủng khiếp."

Một vị cường giả lâu năm nghe được câu hỏi của Cố Trường Ca, không khỏi mở miệng giải thích, trong lời nói còn mang theo sự tôn kính.

Mặc dù chư thiên thượng giới đều nói Cố Trường Ca là người thừa kế Ma Công chân chính, nhưng có rất nhiều người thông minh đã nhìn ra đây chỉ là vu oan giá họa.

Bọn họ rất rõ ràng đó là âm mưu của các đạo thống bất hủ, chỉ vì muốn tìm một lý do chính đáng để đối phó với Cố Trường Ca.

Muốn gán tội cho người khác thì sợ gì không có lý do chứ.

Nếu như Cố Trường Ca thật sự là người thừa kế Ma Công, làm sao hắn lại dám xuất hiện vào thời điểm này cơ chứ.

“Nếu không ngăn cản trận tai hoạ này, chỉ sợ sẽ càng có nhiều sinh linh mất mạng. Thời gian này ta có chút việc riêng, hy vọng vẫn không đến quá trễ."

Cố Trường Ca nghe vậy lắc đầu, thở dài chán nản nói.

“Hóa ra là thời gian này Trường Ca thiếu chủ bị một số việc quấn thân không thoát ra được, cũng không phải vì lời đồn kia mà trốn tránh…”

“Ta nói mà, với cách làm người của Trường Ca thiếu chủ, làm sao lại e ngại mấy tin đồn vớ vẩn này cơ chứ."

“Đúng thế, Trường Ca thiếu chủ làm sao có thể bởi vì chuyện này mà lùi bước được, rõ ràng có người đang vu oan hãm hại Trường Ca thiếu chủ, ta cũng không tin Trường Ca thiếu chủ là người thừa kế Ma Công đâu, đây rõ ràng là âm mưu mà."

Các tu sĩ xung quanh lập tức sôi trào lên, liên tục có vô số âm thanh xì xào bàn tán vang lên.

Nhất là đám thiên kiêu trẻ tuổi vô cùng phấn chấn vui vẻ, xem Cố Trường Ca là tấm gương để phấn đấu.

Đám người Thiên Hoàng Nữ, Lục Quan Vương Quân Dao cũng liếc mắt nhìn nhau, không nói gì.

Bọn họ cũng hiểu rất rõ về Cố Trường Ca, luôn cảm thấy hắn cũng không phải là nhân vật cái thế vĩ đại đến thế.

Ngày thường ở trước mặt mọi người biểu lộ ra dáng vẻ khiêm tốn nhã nhặn, cũng chỉ là mặt nạ che dấu người đời mà thôi.

Chỉ là cái gì mà người thừa kế Ma Công, cũng thật sự là quá lừa đảo đi, căn bản là không có chứng cứ chứng thực.

“Công đạo ở trong lòng người, Cố mỗ làm việc xưa nay không thẹn với lương tâm, cũng không sợ vài người có lòng dạ âm hiểm độc ác."

Cố Trường Ca thấy thế cười nhạt một tiếng, thân ảnh chậm rãi đi xuống từ trên cổ chiến thuyền, cất bước đi giữa hư không, dáng vẻ cực kỳ tùy ý thản nhiên.

Khí tức bàng bạc mênh mông tỏa ra xung quanh, dường như muốn thôn phệ tất cả các tu sĩ ở xung quanh.

Bốn phía xung quanh cũng trở nên vặn vẹo như muốn tan vỡ, thậm chí bởi vì luồng khí tức này mà sụp đổ, trở thành một vùng không gian mơ hồ.

Nhưng Cố Trường Ca chỉ cần dùng một chưởng đánh xuống, luồng khí tức này lập tức tan biến thành mây khói.

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này đều vô cùng chấn động, ánh mắt đều bị hấp dẫn.

Các lão tổ Kẻ thành đạo đang đứng sừng sững trong thiên cung, ánh mắt đanh lại, nhíu chặt mày, cảm giác như Cố Trường Ca đang có mưu đồ khác.

“Tuyệt Âm Vụ lần này còn mạnh mẽ bá đạo hơn lần trước, trách không được sức mạnh quét ra bốn phía lại khủng khiếp đến thế.

Cố Trường Ca nhíu mày lại, vẫy vẫy tay.

Một luồng Tuyệt Âm Vụ liền xuất hiện lượn lờ trên tay hắn, phát ra những âm thanh xèo xèo làm cho người ta vô cùng sợ hãi.

Huyết nhục vậy mà nhanh chóng bị tan rã, bị sợi Tuyệt Âm Vụ ăn mòn liên tục, rất nhanh đã lộ ra cả xương tay.

Hắn cũng không sử dụng pháp lực, tựa như đang thăm dò tính ăn mòn của Tuyệt Âm vụ khí lần này.

Cảnh tượng quá mức đáng sợ đó khiến tất cả mọi người đều tê rần cả da đầu, toàn thân lạnh toát, không dám tin nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca.

Hết chương 1869.
Bạn cần đăng nhập để bình luận