Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1250: Thành đạo giả

Chương 1250: Thành đạo giả

"Cố Trường Ca, ngươi thả Lục La ra, có cái gì thì nhằm vào ta đây này!"

"Ta đã dựa theo yêu cầu của ngươi đến nơi này, ngươi còn muốn làm gì nữa?"

Thấy vậy, sắc mặt của Lâm Vũ đại biến, hắn rất tức giận, trong đôi mắt gần như muốn phun ra lửa, nhìn chằm chằm vào nam tử phía trước.

Nếu không phải tu vi không đủ, hiện tại, hắn chỉ muốn xông lên chém giết với Cố Trường Ca mấy trăm hiệp.

"Thả nàng cũng được thôi."

"Nhưng ngươi phải đáp ứng một yêu cầu của ta, nếu không hôm nay ta sẽ ném nàng ra phía sau. Không biết là nàng là có thể tiếp nhận khí tức bên trong Giới Bi Hải hay thịt nát xương tan đây?"

Cố Trường Ca hời hợt cười, đồng thời ra hiệu A Đại có thể động thủ bất cứ lúc nào.

Gió lốc kinh khủng từ dưới vách đá cuốn tới, đừng nói là thế hệ trẻ tuổi, cho dù là thế hệ trước tu vi đã đạt tới Đại Thánh cảnh cũng không dám tới gần.

Thần sắc của Lục La bởi vì sợ hãi mà bắt đầu trắng bệch, nhưng nàng lại cắn chặt răng, vô cùng kiên cường không rên một tiếng, cũng không cầu xin, dường như không hề sợ chết.

"Cố Trường Ca, ngươi dừng tay lại!"

Sắc mặt của Lâm Vũ đột biến, cả người run rẩy, hắn cắn chặt hàm răng, quả thật hận muốn điên lên.

Vô số cường giả phía sau hắn cũng nhao nhao biến sắc, lo lắng người đó ra lệnh làm thuộc hạ ném Lục La xuống.

"Lâm Vũ, ngươi đừng đáp ứng với hắn."

"Hắn muốn cho ngươi làm nội ứng, mở ra trận pháp hạch tâm của Thiên Lộc Thành. Ta thấy ngươi tới cứu ta là đã rất thỏa mãn rồi, ta chết cũng không hối tiếc."

Nhưng giờ khắc này, trên mặt của Lục La lại hiện lên một nụ cười thỏa mãn, vừa thê lương vừa vô cùng xinh đẹp, tựa như sắp rơi vào ráng chiều phía đường chân trời.

"Lục La….."

Tim của Lâm Vũ như bị đao cắt, hai mắt đỏ lên, không thể giữ bình tĩnh được nữa.

Nhất là khi nghe được Lục La nói những lời quyết tuyệt như vậy, hắn càng cảm giác trái tim mình như sắp bị xé rách.

Rất đau!

"Những gì nàng nói chính là yêu cầu của ta."

"Nếu ngươi bằng lòng, vậy ta sẽ thả nàng ta, nếu như ngươi làm không được, vậy cầu nguyện kiếp sau có thể gặp nàng ta đi."

Khuôn mặt của Cố Trường Ca vẫn cứ thờ ơ cười nhạt, dường như cũng không sốt ruột.

Ánh mắt của hắn đảo qua Lâm Vũ, sau đó lại rơi xuống nơi nào đó phía sau hắn, dường như có chút hứng thú.

"Xoẹt!"

Mà đúng lúc này, mưa ánh sáng óng ánh vẩy xuống khắp nơi, phát ra từng tiếng rung động, sau đó hóa thành từng chùm ngôi sao lớn khủng bố, ù ù chuyển động, che khuất bầu trời.

Ánh sáng màu vàng lượn lờ đầy trời, mang theo uy thế vô địch như núi cao áp đỉnh đánh về phía Cố Trường Ca!

"Cuối cùng cũng chịu động thủ rồi sao?"

Hắn cười nhạt một tiếng, dường như cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.

Hắn chỉ búng ra một ngón tay, lực lượng mênh mông cuồn cuộn tựa như một vùng vũ trụ nghiền ép lướt qua, toàn bộ sao trời vỡ nát.

Long trời lở đất, vòm trời run rẩy, khí tức kinh khủng cuốn ngược như muốn rạn nứt mây xanh.

Đây là uy thế siêu việt Chí Tôn cảnh, lập tức xông thẳng ra phía vực ngoại.

Từng viên ngôi sao Sinh Mệnh run rẩy, rì rào muốn rơi xuống.

Dưới loại khí tức kia, sinh linh ở cách xa nơi đây cũng cảm nhận được, không khỏi muốn quỳ xuống bái lạy một vị Đế Giả cái thế.

"Cái gì?"

Đám người ngoại trừ Lâm Vũ đều khiếp sợ nhìn cảnh tượng đấy, bọn hắn không ngờ còn có vị Chí Cường giả núp trong bóng tối.

Hơn nữa khí tức nọ khiến bọn hắn kìm lòng không được run rẩy, không nhịn được muốn quỳ bái.

Đó là một hình bóng thon dài, tựa như một gốc phật liên, oánh quang lập lòe, thần hà xen lẫn, bước ra từ giữa hư vô, làm cho người khác hoài nghi đây là một vị tiên nữ từ Tiên Giới đi xuống.

Khí chất của nàng linh hoạt kỳ ảo mà thần thánh, bàn tay trắng nõn xẹt qua, ánh sáng màu xanh mịt mờ hiển hiện, diễn hóa các loại thần thông thuật pháp chí cường, Hỗn Độn khí tràn ngập.

Thiên Địa Huyền Hoàng, Vũ Trụ Hồng Hoang, tám con chữ lớn cổ xưa lập lòe chói mắt, biến thành tạo hóa chi ý giết tới.

"Lục La!"

Thừa cơ hội này, Lâm Vũ hô to một tiếng, lấy ra một cấm khí đã chuẩn bị từ lâu, hóa thành từng mảnh phù văn kinh khủng, có loại cảm giác kinh thế lao thẳng về hướng A Đại!

Những người còn lại nhìn thấy cũng nhao nhao động thủ, hiện ra các loại thủ đoạn cường đại, ý đồ muốn cứu Lục La.

Mặc dù trước khi tới đây thì bọn hắn đã sớm có chuẩn bị, nhưng vẫn không phải là đối thủ với cấp độ Chuẩn Đế như A Đại.

Hắn mới chỉ nhấc bàn tay chưởng một cái đã khiến cho mọi người ho ra máu bay ngược lại, suýt nữa nổ tung.

Cho dù là hai vị Chí Tôn cảnh cũng không cách nào địch lại, bọn hắn ho ra máu liên tục, cả người bay ngược về sau, máu me khắp người.

Lâm Vũ đứng mũi chịu sào, rên lên một tiếng, cả người chia năm xẻ bảy, suýt nữa hóa thành bột mịn.

Cũng may ở lúc mấu chốt, bên trong huyết mạch của hắn có ảo ảnh Chân Long màu xanh hiển hiện, tựa như đang thức tỉnh, có khí tức cổ lão bốc lên, làm cho thương thế của hắn nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp.

Nhưng Lâm Vũ vẫn bị tổn thương rất nặng, đánh mất năng lực chiến đấu.

"Cái này chính là sức mạnh của ngươi sao?"

Cố Trường Ca liếc nhìn Lâm Vũ một cái, tùy ý nói, sau đó hứng thú nhìn về phía hình bóng nữ tử bạch y.

Hắn biết sẽ có cá lớn hiện thân, nhưng không ngờ sẽ lớn như thế.

Dựa theo dao động vừa rồi, nàng ta đã siêu việt như một vị Thành Đạo giả.

Bây giờ, kẻ Thành Đạo có tên tuổi ở Bát Hoang Thập Vực cũng không nhiều lắm, hơn nữa đối phương còn là một vị nữ tử.

Hết chương 1250.
Bạn cần đăng nhập để bình luận