Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2685: Có phải bây giờ cũng nên hiện thân hay không?

Chương 2685: Có phải bây giờ cũng nên hiện thân hay không?

Phần tử xấu hắc họa đã từng dẫn đến vô số tai họa trong Thương Mang có ý đồ quay trở lại, một luồng sương đen giáng lâm tới Tiên Linh văn minh với ý định xâm chiếm ăn mòn chúng đại giới nơi đây.

Vào thời điểm mấu chốt vẫn do Bình Thiên nữ đế xuất hiện, một tay trấn giết bộ phận tàn dư hắc họa kia, đứng vững ở chư thế ngoại, xung kích rất nhiều đại địch cổ kim.

Tuy rằng Vương Hạc chỉ có thể thông qua việc tìm hiểu cuộc đời của người khác để biết được Bình Thiên nữ đế, nhưng điều này không ảnh hưởng chút nào về sự khâm phục, ngưỡng mộ của hắn đối với Bình Thiên nữ đế.

“Có lẽ sau này Bình Thiên nữ đế kia còn phải thật sự chém ra kiếp thứ hai của bản thân, thì mới có thể niết bàn trùng sinh.”

“Mọi thứ hiện giờ đối với nàng mà nói, chắc chắn cũng sẽ là tình kiếp ngày sau phải cắt đứt.” Trong lòng Vương Hạc hiện lên rất nhiều ý niệm, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại.

“Xem ra Vương Hạc đạo trưởng cũng nhận ra vật này, Yên Nhi giao cho ta bảo quản, vậy ta sẽ tạm thời bảo quản nó.” Cố Trường Ca chú ý tới trên mặt Vương Hạc xẹt qua tia kinh dị kia, hắn tùy ý nói, sau đó lại cất Vĩnh Hằng thần lô đi.

Thoạt nhìn Vương Hạc không phải rất để ý tới Vĩnh Hằng thần lô, vậy hắn dẫn Mộc Yên tới đâu hẳn là có ý đồ khác. Nếu như không phải mưu đồ Vĩnh Hằng thần lô, vậy hẳn là mưu đồ chính bản thân Mộc Yên.

Vừa rồi Cố Trường Ca chỉ thuận miệng nhắc tới, cố ý dùng “Yên Nhi” để gọi Mộc Yên, rõ ràng lúc gọi như thế hắn cảm giác được tâm trạng của Vương Hạc dao động kịch liệt.

Vương Hạc này cũng là một tồn tại mang theo đại khí vận được sinh ra, chắc hẳn trên người có dị bảo gì đó có thể dò xét vận mệnh hoặc vị cách của người khác.

“Thì ra là vậy, Vĩnh Hằng thần lô chính là thần khí của Vĩnh Hằng thần tộc, một khi bị bọn họ biết được vật này ở trong tay Mộc Yên, vậy bọn họ tuyệt đối sẽ nghĩ hết mọi biện pháp cướp đoạt.”

“Tuy nhiên nếu Cố công tử thay nàng bảo quản mà nói, dù cho Vĩnh Hằng thần tộc mấy lá gan nữa có khi cũng không dám cướp đâu.” Vương Hạc khôi phục sự bình tĩnh, hắn mỉm cười nói.

“Việc này Vương Hạc đạo trưởng nói sai rồi, ngay trước đó không lâu, thần tử đương đại của Vĩnh Hằng thần tộc cũng bởi vì muốn cướp đoạt Vĩnh Hằng thần lô đã bị ta giết.”

“Có lẽ sau này Vĩnh Hằng thần tộc sẽ không từ bỏ ý đồ đó đâu.” Cố Trường Ca thản nhiên cười đáp lời hắn.

“Cái gì?”

Vương Hạc nghe vậy lại lần nữa tỏ vẻ kinh ngạc, nụ cười trên mặt thoáng có chút cứng đờ.

Nếu không phải hắn thấy Mộc Yên vô cùng hờ hững đối với việc này, thì chính hắn cũng nghi ngờ có phải bản thân nghe lầm rồi hay không.

Thần tử đương đại của Vĩnh Hằng thần tộc chính là đệ đệ của Mộc Yên, mà nàng lại mặc cho Cố Trường Ca giết hắn ư?

Hơn nữa Cố Trường Ca còn không hề lo lắng gì về hậu quả ngày sau, bây giờ còn trực tiếp nói ra với hắn? Không biết vì sao, nghĩ đến những chuyện này, Vương Hạc bỗng nhiên có chút lạnh toát sống lưng, trong lòng hắn sinh ra một loại dự cảm không tốt.

Cố Trường Ca không để ý tới biểu cảm thay đổi xoành xoạch của Vương Hạc, hắn thoải mái liếc nhìn nơi này.

Trong tòa động phủ này có niêm phong một kiện Vĩnh Hằng thần khí khác. Song những trận văn được bố trí ở xung quanh đây ngược lại có chút thưa thớt hơn bình thường, xem ra cũng không phát huy được tác dụng gì. Không biết Vương Hạc đạo trưởng thấy sao về việc này nhỉ?” Cố Trường Ca cười nhạt nói, giọng điệu vẫn không có quá nhiều gợn sóng.

Khí lạnh đằng sau lưng Vương Hạc càng nhiều hơn, tay chân hắn lạnh toát, hiện tại hắn có chút không dám nhúc nhích.

Hắn không biết lời này của Cố Trường Ca có ý gì nữa, chẳng lẽ hắn đã nhìn ra những trận văn được bố trí ở xung quanh sao?

“Nơi đây đúng là có một vài nguy hiểm, ta nghĩ những trận văn kia được lưu lại từ thời kỳ viễn cổ, một số trận văn đã không còn trọn vẹn nữa, chỉ cần không động đến hẳn là sẽ không có vấn đề gì.”

Vương Hạc cố gắng giữ bình để mình tỉnh táo lại, hắn nhíu mày suy nghĩ một lúc, sau đó mới trả lời.

Tốt xấu gì hắn cũng có tu vi Bán Đạo Cảnh, dù cho cảnh giới này bị áp chế trong Bích Du Thiên Cảnh, thì cũng có thể phát huy ra thực lực cường đại.

Trong đám người đồng trang lứa hắn cảm thấy vô cùng tự tin đối với thực lực của bản thân. Dù sao trên đường tới đây hiếm khi có tồn tại cùng cảnh giới uy hiếp được hắn.

“Ồ, nếu như vậy thì tại hạ cũng yên tâm hơn.”

Cố Trường Ca nghe thế vẫn cười nhạt như trước, hắn đi về phía trước mấy bước.

Cách đó không xa nhất thời có sát khí của dày đặc bốc lên, một đống trận văn sáng lên, diễn hóa ra tinh thần mênh mông, chư thiên vũ trụ, tất cả đồng loạt đánh về phía hắn.

Tuy nhiên Cố Trường Ca chỉ tiện tay vung lên là trận văn kia liền im hơi lặng tiếng tiêu tán, giống như sương mù bị gió thổi tan, trong nháy mắt biến thành bột mịn.

Trông thấy cảnh đó, gương mặt Vương Hạc có chút trắng xanh, bàn tay dưới đại đạo bào rộng thùng thình kia càng đổ nhiều mồ hôi hơn.

“Đúng rồi, tý thì quên mất, vị lôi kéo sự chú ý của tại hại ở Cổ Phong cổ thành, bây giờ có phải cũng nên hiện thân gặp nhau hay không nhỉ?”

Cố Trường Ca vừa mới đi vài bước muốn tới trước động phủ kia bỗng dưng dừng lại, hắn quay đầu nhìn về phía Vương Hạc, giống như chỉ thuận miệng hỏi mà thôi.

Hết chương 2685.
Bạn cần đăng nhập để bình luận