Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 811: Phải trả một cái giá lớn

Chương 811: Phải trả một cái giá lớn

Khi ở Chân Tiên thư viện, giữa Cố Trường Ca và Tử Dương Thiên Quân đã từng có mâu thuẫn.

Sau đó, Cố Trường Ca còn xuất thủ, ở trước mặt tất cả thiên kiêu và trưởng lão làm nhục Tử Dương Thiên Quân.

Thù này, cũng không phải dễ giải quyết như vậy.

Bây giờ lại đang ở thời buổi rối loạn.

Chuyện của Tử Dương Thiên Quân đã huyên náo đến cả thế gian đều biết, Cố Trường Ca càng tuyên bố, phải lấy lại công đạo cho Thanh Phong kia.

Liễu Tử Yên đã đoán được mục đích của Cố Trường Ca.

Hết lần này tới lần khác, lúc này hắn lại phái người đến đây mời nàng đến uống trà.

Uống trà là giả, chỉ sợ giam lỏng ở Hồng Môn Yến mới là thật.

"Tử Yên thánh nữ, mời!"

"Chủ nhân nhà ta đã chuẩn bị trà ngon tiệc rượu, chỉ chờ chư vị Tử Phủ đến dự."

"Ngoài ra, chủ nhân còn thuận tiện bảo chúng ta mang đến một câu, hắn có thương tích trong người, đến lúc đó có thể sẽ có chút chiêu đãi không chu đáo, mong Tử Yên thánh nữ đừng nên trách!"

Vương Chung lần nữa lên tiếng, bề ngoài rất là khách khí nhưng trong lời nói lại tràn đầy uy hiếp.

Đây đã là uy hiếp không che giấu chút nào.

Giống như nếu Liễu Tử Yên dám từ chối thì hắn và đám người sau lưng sẽ lập tức động thủ, trấn áp tất cả mọi người.

Liễu Tử Yên tức giận đến thân thể mềm mại run rẩy, nghiến chặt hàm răng.

"Tốt cho một Trường Ca thiếu chủ!"

Dù bản thân Cố Trường Ca bị trọng thương, nhưng cũng không phải nàng có thể chống lại.

Chớ nói chi là Cố Trường Ca đã nói rất rõ ràng, nếu dám không đến, vậy hắn sẽ hạ lệnh trực tiếp trấn áp tất cả mọi người nơi đây.

Thái độ cường thế như vậy làm cho Liễu Tử Yên vô cùng tức giận không cam lòng, nhưng lại không thể làm gì, không có cách nào.

Sắc mặt rất nhiều đệ tử sau lưng nàng cũng trở nên trắng bệch, vô cùng sợ hãi bất an.

Dù sao thì đám thiên kiêu trước mặt này đều là Cố Trường Ca phái tới!

Ở Huyền Vũ cổ quốc này, còn ai không e ngại?

Cho dù là trưởng lão chạy đến chủ trì đại cục thì cũng không dám đắc tội Cố Trường Ca!

"Dù bản thân hắn bị trọng thương nhưng vẫn như cũ có thể một tay che trời!"

"Tốt, còn xin Trường Ca thiếu chủ chờ một lát một lát, Tử Yên rất nhanh sẽ tới."

Thở sâu một hơi, Liễu Tử Yên bình tĩnh lại, nói với Vương Chung trước mặt.

Sau lưng Tử Dương Thiên Quân là nhất mạch kia cổ đại quái thai của nàng, nếu dựa theo bối phận thì có thể xếp tới rất nhiều bối tổ tông phía trên nàng.

Liễu Tử Yên không tin Tử Dương Thiên Quân sẽ làm ra loại chuyện này.

Nàng từng được Tử Dương Thiên Quân chỉ đạo, cảm ngộ một môn thiên công tu hành nhiều ngày mà không vào được nhập môn.

Nàng đã từng nghe nói Tử Dương Thiên Quân nói qua khát vọng và đạo tâm của hắn, nàng không tin hắn sẽ liên hợp với người thừa kế ma công, đồng thời bắt đi Thanh Tiểu Y.

"Tử Yên Thánh nữ hiểu lầm, ý của chủ nhân nhà ta là mời chư vị lập tức đi qua."

"Thời gian của chủ nhân rất quý giá, không muốn lãng phí vào loại chuyện nhỏ nhặt này."

Nhưng, lời nói sau đó của Vương Chung đã làm cho cả người Liễu Tử Yên cứng đờ, trong lòng sinh ra vô tận khuất nhục và tức giận.

Đây rốt cuộc là cường thế đến đâu, có bao nhiêu khi dễ người mới nói như thế?

Khinh thường và chơi chẽn không che giấu chút nào!

Mặc dù đệ tử còn lại của Tử Phủ cũng tức giận, nhưng chỉ bực mình mà chẳng dám nói ra, lời cũng không dám nói nhiều một câu.

Bọn người Vương Chung thấy một màn này thì trong mắt hiện lên một tia đùa cợt.

Ở trước mặt chủ nhân, còn dám thái độ?

"Được, vậy bây giờ chúng ta sẽ đi qua!"

Sau đó, Liễu Tử Yên ép buộc mình tỉnh táo lại, gần như cắn răng nói, đã lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được loại bất lực và khuất nhục này.

Rất nhanh, bọn người Liễu Tử Yên rời khỏi nơi đây, đi đến khu vực cung điện của Cố Trường Ca.

Sau khi đến nơi đó, Vương Chung dẫn bọn hắn đi vào trong điện.

Bọn hắn rốt cục nhìn thấy Cố Trường Ca, người đã mời bọn hắn tới uống trà.

"Công tử, ngươi không thể nhường ta một chút sao..."

"Mỗi lần đều nhẫn tâm như vậy."

Trong điện đang đặt một bộ bàn cờ, hai người ngồi đối diện.

Một nữ tử thanh lệ xuất trần đang ủy khuất, nhìn trên gương mặt trắng muốt của mình bị mực nước bôi đen một mảnh.

Mà nam tử đối diện thì áo trắng tấm lót trắng, mực phát rối tung, vẻ mặt tản mạn lười biếng, còn như không hề hay biết gì, giống như tất cả chuyện này đều không phải hắn gây nên.

Hắn liếc mắt về bên này một chút, có chút giật mình cười nói.

"A, Tử Yên Thánh nữ đến rồi sao?"

"Thanh Ca, nhanh đi pha trà, đừng chậm trễ khách quý của ta."

Cơ Thanh Huyên nghe thấy vậy thì cũng không kịp lau mực nước trên mặt bị Cố Trường Ca bôi lên, vội vàng đứng dậy đi pha trà.

Lúc trước, nàng đã từng hỏi Cố Trường Ca là bọn họ cần chuẩn bị cái gì trước không, dù sao thị họ cũng mời đối phương đến đây uống trà.

Nếu như khi họ đến đây mà ngay cả trà cũng không có, vậy chẳng phải lộ ra quá xem thường đối phương sao?

Nhưng Cố Trường Ca chỉ khoát tay nói không cần, uống trà gì cũng không quan trọng.

Cơ Thanh Huyên cũng không quản nhiều, nàng đoán, chỉ sợ hôm nay Tử Phủ thánh nữ sẽ không đi ra được khỏi cung điện này.

Cho dù có thể đi ra thì cũng phải trả một cái giá rất đáng sợ.

Hết chương 811.
Bạn cần đăng nhập để bình luận