Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1930: Đi quá xa

Chương 1930: Đi quá xa

Mấy ngày sau, Luân Hồi cổ thiên tôn vẫn mang Cố Trường Ca tiếp tục di chuyển như vậy, họ xé rách vũ trụ khắp nơi, hơn nữa còn âm thầm ra tay che khí tức và dấu vết của bản thân.

Hắn rất cẩn thận, lo lắng Cố Trường Ca để lại thứ gì đó trên đường, có thể giúp cường giả Trường Sinh Cố gia nhận thấy, từ đó điều tra ra manh mối.

Cuối cùng, hai người tiếp tục xuyên qua nhiều vũ trụ rách nát và không có sức sống, cuối cùng đã mở ra một vũ trụ sống động.

Phiến vũ trụ này rộng lớn mà cổ xưa, khắp tinh vực đều có các chủng loại sinh linh tồn tại.

Nhưng thần niệm của Cố Trường Ca quét qua một lượt lại không phát hiện ra khí tức của Kẻ thành đạo, thậm chí ngay cả dấu vết tồn tại của Kẻ thành đạo hắn cũng không cảm nhận được.

"Xem ra nội tình của những vũ trụ này, còn chưa đủ để chịu được sự ra đời của Kẻ thành đạo.”

Hoặc có lẽ nó đã được sinh ra, nhưng lại bị kẻ khác lấy mất rồi...

Cố Trường Ca nhăn mặt đăm chiêu, hắn vẫn muốn tìm một vũ trụ cổ xưa thích hợp để trồng cây kỷ nguyên, rồi dùng nó bày ra một cái bẫy để tiêu diệt thượng giới.

Hắn đã nhìn thấy cơ hội ở những vũ trụ cổ xưa này.

Luân Hồi cổ thiên tôn quả nhiên không làm hắn thất vọng.

Hắn càng ngày càng muốn giết chết Luân Hồi cổ thiên tôn, tìm kiếm bí mật ẩn giấu bao lâu nay của hắn.

"Những vũ trụ này cách trung tâm thượng giới quá xa xôi, đạo pháp truyền thừa thậm chí đã biến mất, thiên địa linh khí khan hiếm, quy tắc vỡ tan, rất khó để sinh ra Kẻ thành đạo.” Luân Hồi cổ thiên tôn thấy Cố Trường Ca đánh giá phương vũ trụ này, còn tưởng rằng hắn không hiểu gì liền cất lời giải thích.

Đương nhiên, vì sao phần vũ trụ cổ xưa này không sinh ra Kẻ thành đạo, trong lòng Luân Hồi cổ thiên tôn hiết rất rõ.

Hắn thiết kế một cánh cổng sau cho con đường thành tiên đầy bí mật ngay tại phía sau tiên môn, ở nơi đó để lại một đạo tắc pháp thân. Hắn dùng nó để thu gom đạo quả của Kẻ thành đạo do những mảnh vũ trụ cổ đại đã mất hàng tram nghìn năm thai nghén ra như thế này.

Bí mật này, hắn sẽ không bao giờ nói cho Cố Trường Ca biết.

Bởi vì nó liên quan đến chuyện hoàn cảnh thiên địa thượng giới xảy ra biến đổi lớn, sau khi con đường thành tiên xuất hiện, hắn mới có cơ hội lấy được tiên vương đạo quả.

Lúc trước ở Tuyệt Âm Thiên, sau khi giết Lục đại cổ tổ thu được nguồn gốc của tổ khí phù văn thì trong mắt Luân Hồi cổ thiên tôn, chuyện này cũng liên quan đến một bí mật kinh thiên động địa.

"Thật đáng tiếc, vũ trụ cổ xưa như vậy, lại khó có thể sinh ra Kẻ thành đạo.”

"Nhưng nếu là tích lũy thêm mấy mươi nghìn năm nữa, có khả năng vẫn sinh ra một hai Kẻ thành đạo.” Cố Trường Ca nghe vậy nhưng không phát hiện dụng ý của Luân Hồi cổ thiên tôn, hắn chỉ nhẹ nhàng lắc đầu nói, giọng nói có vẻ rất nuối tiếc.

Luân Hồi cổ thiên tôn gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

"Đúng là như vậy, chỉ là nội tình có thể tích lũy đến trình độ đó, nhưng vậy cũng không đồng nghĩa với việc sinh linh của vũ trụ này có thể lĩnh ngộ được cảnh giới đó.”

Cố Trường Ca cười cười nói:

“Ta nghĩ sư tôn chắc sẽ không đặt tràng đạo ở đây đúng chứ.”

"Đó là lẽ tất nhiên.”

"Luân Hồi cổ thiên tôn gật gật đầu, hắn vung tay áo lên, tiếp tục xé rách vách tường vũ trụ để đi tới vũ trụ khác.

Trên đường đi, hai người nhìn thấy vũ trụ cổ xưa xuất hiện càng ngày càng nhiều.

Mỗi một vũ trụ đều có sự tồn tại của sự sống, nhưng đồng thời tất cả đều không có khí tức của Kẻ thành đạo.

Một số vũ trụ cổ xưa, mặc dù có dấu vết của Kẻ thành đạo đã từng tồn tại, nhưng đều tiêu tan từ rất lâu trước đây, ngay cả những binh líh lính đế quốc truyền thế còn lại, cũng tiêu tan hết thần tính, không còn khả năng kinh động vũ trụ nữa.

Cố Trường Ca sau khi tận mắt chứng kiến những điều này đã làm sang tỏ được mục đích thật sự của Luân Hồi cổ thiên tôn.

Những Kẻ thành đạo chân chính mà vũ trụ này từng sinh ra, đã bị hắn xóa sạch cùng với những dấu vết của cuộc thanh trừng cũng đã biến mất theo dòng thời gian.

Rầm!

Lúc sau, khi hai người đi ngang qua một vũ trụ nào đó lại bắt gặp một cuộc chiến tranh khủng khiếp đang xảy ra.

Cả vũ trụ đều bị vô số tinh thần bao trùm, đại quân mênh mông xuất hiện khắp tinh không, tựa hồ đang muốn tiến vào một khu vực nào đó.

Luân Hồi cổ thiên tôn cảm giác được tất cả, hắn lập tức biến sắc, trong mắt hiện lên nét não nề xen lẫn hối hận, nhưng sau đó nhanh chóng khôi phục như ban đầu.

Hắn không ngờ không ngờ chỉ vô tình đi trên đường lại trùng hợp bị Cố Trường Ca bắt gặp cảnh tượng này.

Trước đó cũng không có ngờ phần vũ trụ này đã đến lúc thu hoạch.

"Nơi này dường như đang xảy ra chuyện gì đó?"

Cố Trường Ca trong lòng giật mình, nhưng trên mặt lại ra vẻ bất ngờ, dáng vẻ vô cùng ngạc nhiên, dừng chân nhìn lại ngay phần rìa vũ trụ.

Luân Hồi cổ thiên tôn vẫn ra vẻ không có chuyện gì:

"Vi sư cũng không rõ lắm.”

Cả vũ trụ trước mắt đang sụp đổ, quy tắc trật tự dần dần đứt gãy.

Mà nơi đó lại vẫn vang vọng tiếng chém giết ngập trời, máu đỏ hừng hực khắp chốn.

Rất nhiều Chí cường giả tan xương nát thịt, họ gầm lên những tiếng gầm giận dữ tuyệt vọng, họ phải chiến đấu với một kẻ thù khủng lồ đến mức không nói lên thành lời, hang tram con người đồng loạt ngã xuống, sụp đổ, hóa thành mưa máu rắc đầy trời.

"Giết đi, giết con quái vật khủng khiếp này.”

Họ đang gầm lên giận dữ, tỏa ra vô lượng ánh sáng, hơi thở của những Kẻ thành đạo tràn ngập không gian.

Hết chương 1930.
Bạn cần đăng nhập để bình luận