Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1575: Chủ nhân của Chưởng Thiên Kiếm

Chương 1575: Chủ nhân của Chưởng Thiên Kiếm

Đương nhiên, hiện tại Cố Trường Ca vẫn chưa có ý định dò xét chuyện này.

Hắn để Khí Vận Kim Quan tại Nhân Tổ Điện thật lâu, hiện tại bên trong cũng đã tích trữ không ít Tín Ngưỡng chi lực, đủ để hắn tái ngưng tụ một bộ Tín Ngưỡng pháp thân.

Bộ Tín Ngưỡng pháp thân trước kia đã từng hiển thánh ở Giới Bi Hải ngay trước mặt mọi người, tuy nhiên rất nhanh đã hao phí hết những lực tín ngưỡng ngưng tụ.

Hiện nay Cố Trường Ca đã đạt đến cảnh giới của Kẻ thành đạo, tái ngưng tụ một tôn Tín Ngưỡng pháp thân ắt hẳn sẽ có thể phát huy được thực lực của Kẻ thành đạo.

Thượng giới rộng lớn như vậy, chỉ cần có người thành tâm nhắc đến sự tồn tại của hắn thì tự nhiên Tín Ngưỡng pháp thân sẽ dễ dàng giáng lâm, thu hoạch đại lượng khí vận và lực tín ngưỡng.

Từ xưa đến nay, rất nhiều tồn tại cổ lão đều có thói quen thành lập thần miếu, mục đích tất nhiên là vì thu thập tín ngưỡng ở các nơi.

Lực tín ngưỡng vô cùng thần kỳ, thậm chí còn có cách nói, cho dù tu tĩ thân tử đạo tiêu, hồn phi phách tán nhưng chỉ cần vẫn có người nhớ kỹ hắn, nói thầm tên hắn, hắn sẽ có thể từ vô tận hắc ám quay về thân thể, quay về thế gian.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là tín ngưỡng phải đầy đủ và kiên định.



“Thác Bạt Tiêu Dao, giao Chưởng Thiên Kiếm ra đây, ta tha cho ngươi một con đường sống.”

“Thác Bạt Tiêu Dao, ngươi đã sắp chết đến nơi rồi, vẫn nên thức thời mà giao Chưởng Thiên Kiếm ra đi. Ngươi căn bản không xứng có được loại Tiên vật này, để nó nằm trong tay ngươi thì cũng chỉ là phung phí của trời mà thôi.”

“Nếu như ngươi không muốn thân nhân trong gia tộc sau lưng ngươi phải chịu liên luỵ thì ngoan ngoãn mà giao ra đi.”

“Không chừng Trường Ca thiếu chủ khoan dung độ lượng, còn có thể tha cho người một mạng, để ngươi toàn thây.”

“Tiên vật như Chưởng Thiên Kiếm cũng chỉ có nhân vật như Trường Ca thiếu chủ mới có tư cách chưởng khống, ngươi là cái thá gì chứ?”

Trên đỉnh Tuyệt Hồn Nhai, hàn phong rét lạnh thấu xương, chướng khí trùng thiên, âm thanh càng là vô cùng ồn ào náo động.

Một nam tử trẻ tuổi quần áo lam lũ, máu me khắp người chạy trốn thẳng đến nơi này.

Mặc dù gặp phải tử cục nhưng ánh mắt của hắn vẫn lạnh lùng như cũ, khoé môi khẽ cong lên giễu cợt.

Cả người hắn đứng ở nơi đó tựa như một cây trường thương có thể đâm thủng thiên khung.

Bốn phương tám hướng tất cả đều là cừu địch truy sát mà đến, mây đen ngập trời, phô thiên cái địa.

Người nào người nấy đều có tu vi cực cao, bọn hắn đứng sừng sững trên bầu trời, khí tức khủng bố, ánh mắt băng lãnh đến cực điểm, lời nói rét lạnh không mang theo chút tình cảm nào.

“Thật đúng là để mắt đến ta, điều động nhiều cường giả truy sát ta như vậy, còn lấy tộc nhân của ta ra để uy hiếp.

“Thân là chó săn của Cố Trường Ca, các ngươi còn thật sự là bán mạng cho hắn.”

Nam tử trẻ tuổi mở miệng cười lạnh, tiếp đó bắt đầu ngửa mặt lên trời cười ha hả, phảng phất như vô cùng khinh thường.

“Chưởng Thiên Kiếm ở trong tay ta, nếu các ngươi muốn thì tới đây mà lấy. Ta xem kẻ nào dám tới trước mặt ta chịu chết.”

Ngay cả khi gặp phải tình huống khốn khó chắc chắn phải chết này, trên thân nam tử trẻ tuổi vẫn toát ra một cỗ khí thế vô địch.

Trong khi nói chuyện, lòng bàn tay hắn hiện lên một thanh tiên kiếm hào quang lập loè, tựa như được chế thành từ Đại La tiên kim, kiếm quang loá mắt, có rất nhiều dị tượng phi thăng lên trời xuất hiện.

Khi lưỡi kiếm rung động liền tựa như một tôn kiếm tiên cái thế đang thức tỉnh, khí thôn sơn hà, khí huyết như đại dương mênh mông khiến thiên địa run rẩy.

“Không biết sống chết, đến lúc này rồi mà còn dựa vào địa thế hiểm trở để chống cự. Trường Ca thiếu chủ có đức hiếu sinh, nể mặt Phi Nhã công chúa, tha cho ngươi một mạng.”

Tuy nhiên ngươi muốn tự tìm chết, vậy thì cũng đừng trách chúng ta.”

Một vị lão giả mặc hắc y cười lạnh nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nam tử trẻ tuổi tựa như đang nhìn một người chết.

Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người sau lưng đều tiến lên, muốn trấn sát người phía trước.

Nơi đây bộc phát đại chiến kinh khủng khó có thể tưởng tượng, nam tử trẻ tuổi máu me khắp người, thương thế nghiêm trọng nhưng vẫn là một vị kiếm tiên cái thế, bễ nghễ bát phương, chém ra ngàn vạn đạo kiếm quang, phô thiên cái địa bao phủ mà đi, khiến thiên địa đều thất sắc.

“Tiện nhân Du Phi Nhã kia, uổng công ta chân thành tha thiết đợi nàng, dành cho nàng tình cảm thật lòng, vậy mà nàng lại tiết lộ tin tức ta nắm giữ Chưởng Thiên Kiếm, khiến cho Cố Trường Ca ngấp nghé…”

“Hại ta rơi vào tình trạng như thế này!”

“Nếu có kiếp sau, ta nhất định sẽ không tha cho nàng!”

Nghe được bốn chữ Phi Nhã công chúa từ trong miệng lão giả mặc hắc y.

Đôi mắt của nam tử trẻ tuổi lập tức đỏ lên, tựa như một đầu dã thú dữ tợn, sâu trong cổ họng của hắn phát ra một tiếng gầm thét.

Lúc này, chỉ cần là người thì đều có thể cảm giác được sự tuyệt vọng cùng với cơn phẫn nộ trong nội tâm của hắn, thậm chí là cừu hận cùng với không cam lòng khi tình cảm chân thành bị phản bội.

Tuy nhiên, rất nhiều địch thủ ở xung quanh tựa hồ không nghe thấy, vẫn đánh về phía hắn.

Ở nơi này lại bộc phát đại chiến, tiên huyết bắn tung toé, tay chân đứt gãy tàn phế, máu chảy khắp nơi.

Sát cơ vô tận phủ đầy trời đất, cho dù là kẻ cường đại hơn hắn gấp trăm lần thì cũng đừng hòng thoát được!

Tình hình hôm nay đã là một tử cục, không có bất cứ đường sống và sinh cơ nào nữa.

Ầm!

Nhưng đúng lúc này, thiên địa bỗng nhiên run rẩy dữ dội, sa mạc ập xuống tựa như khí tức kinh khủng, đè áp xuống khiến toàn bộ những người có mặt ở đây sắp ngạt thở đến nơi, da thịt như muốn nứt ra, xụi lơ ở dưới mặt đất.

Nam tử đang giao thủ cùng với vô vàn cừu địch cũng đột nhiên cảm thấy toàn thân phát lạnh, ngược lại đôi mắt dữ tợn lại tập trung nhìn lên bầu trời.

Nơi đó có một đạo thân ảnh huyền y đang hạ xuống, dáng người thon dài, mặt mũi lạnh nhạt, toàn thân từ trên xuống dưới không chỗ nào không lộ ra vẻ thần bí tôn quý.

Ở sau lưng hắn còn có một nữ tử tôn quý điển nhã đi theo.

Hết chương 1575.
Bạn cần đăng nhập để bình luận