Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 873: Hẳn là khách tới từ Địa cầu?

Chương 873: Hẳn là khách tới từ Địa cầu?

Sau khi lấy được dụ lệnh của Cố Trường Ca, Hắc Nhan Ngọc lập tức tập kết Hắc Thiên Ưng đại quân, trước đó Cố Trường Ca giao cho nàng một bộ pháp môn, mệnh lệnh nàng truyền thụ công pháp cho mọi người.

Hắc Nhan Ngọc không dám vi phạm.

Mặc dù nàng biết có thể bộ công pháp kia không phải vật gì tốt, nhưng nàng không dám không làm theo.

"Làm việc thay ta, ngươi sẽ có rất nhiều chỗ tốt." Cố Trường Ca tùy ý cười.

"Được làm việc thay chủ nhân là vinh hạnh của Nhan Ngọc."

Hắc Nhan Ngọc rũ mắt đáp lại, nhưng bên khoé môi vẫn khó nén được sự vui vẻ.

"Thật sao?"

Cố Trường Ca vẫn mỉm cười, bàn tay vòng quanh eo của nàng.

"Vâng."

Hai gò má của Hắc Nhan Ngọc ửng hồng, nàng có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn thuận thế khẽ tựa vào ngực của hắn.

Đám người Tiên Cổ các tộc thấy một màn này thì trong lòng cực kỳ hâm mộ. Hành vi thân mật như vậy đã cho thấy Hắc Nhan Ngọc rất được Cố Trường Ca coi trọng.

Về phần rốt cuộc Cố Trường Ca có giao nhiệm vụ gì cho Hắc Nhan Ngọc thì bọn hắn hoàn toàn mù tịt.

Bây giờ ngoại trừ hâm mộ thì còn có thể làm gì bây giờ?

Nói cho cùng thì thân phận đệ nhất mỹ nhân Tiên Cổ đại lục vẫn rất chiếm ưu thế.

Sợ là sau này Tiên Cổ các tộc phải kính sợ nàng thêm ba phần.

Hắc Nhan Ngọc rất thông minh, khi nhìn thấy ánh mắt kính sợ và hâm mộ của Tiên Cổ các tộc, nàng đã biết được dụng ý của Cố Trường Ca.

Hắn muốn Tiên Cổ các tộc rõ một việc, nàng là người của hắn, rất được hắn coi trọng.

Kể từ đó, sau này quyền lên tiếng của nàng trong Tiên Cổ các tộc sẽ càng có trọng lượng hơn, những người khác sẽ không dám bất kính với nàng.

Mà như vậy nàng làm việc thay Cố Trường Ca sẽ càng thuận lợi hơn rất nhiều.

"Thì ra đây chính là chỗ tốt mà chủ nhân nói...."

Sau khi nghĩ thông suốt điều này, Hắc Nhan Ngọc bỗng dưng có một chút thất vọng.

Đúng vậy.

Tính cách của Cố Trường Ca sao có thể đột nhiên làm ra cử động thân mật như vậy với nàng được chứ?

Là do bản thân nàng nghĩ quá nhiều, mơ tưởng quá nhiều.

Sau đó, Cố Trường Ca lại bàn giao một số chuyện, lúc này mới khoát tay khiến Tiên Cổ các tộc lui ra, chỉ lưu lại một mình Hắc Nhan Ngọc.

"Chủ nhân, ngài có muốn đến xem những tu sĩ bị giam giữ không?"

Ánh mắt của Hắc Nhan Ngọc rơi xuống khuôn mặt Cố Trường Ca, nhẹ giọng hỏi.

"Đi thôi."

Cố Trường Ca gật đầu, bàn tay buông lỏng nàng ra, sau đó hai người rời đi cung điện, Hắc Nhan Ngọc đi trước dẫn đường.

Trong lòng Hắc Nhan Ngọc có chút thất lạc, nhưng trên mặt lại không dám hiển lộ ra.

Cổ chiến thuyền của Tiên Cổ các tộc lơ lửng cách Chu Tước hoàng cung vạn dặm.

Tài nguyên tu hành mà Hắc Nhan Ngọc mang tới cho Cố Trường Ca đương nhiên cũng bị giam giữ ở bên trong.

Cố Trường Ca từ nơi này chạy tới cũng không hao phí thời gian là mấy.

"Đúng rồi chủ nhân, trước đó ta bắt được một đám người thần bí bên ngoài Tiên Cổ cấm khu. Không biết là đám người này bị thứ gì mang tới, vật chất bên trong Tiên Cổ cấm khu không hề có tác dụng với bọn họ."

"Hơn nữa đám người thần bí kia ăn mặc rất quái dị, trong tay còn có một loại vũ khí bằng kim loại kỳ quái, có thể bắn ra một khối kim loại màu bạc nhỏ, lực sát thương rất lớn, dã thú bình thường không phải đối thủ của bọn hắn."

"Nhưng hình như đám người bí ẩn này chưa từng tu luyện, thể chất rất yếu, ngay cả đứa bé yếu nhất trong tộc của ta cũng có thể dễ dàng đánh bại."

Khi hai người đang trên đường đi tới cổ chiến thuyền, Hắc Nhan Ngọc chợt nhớ tới một chuyện khác, lập tức bẩm báo với Cố Trường Ca.

"Người thần bí bên ngoài Tiên Cổ cấm khu, trang phục kì dị? Bị thứ gì mang tới? Vũ khí kim loại?"

Cố Trường Ca nghe vậy thì hơi nhướng lông mày, loại lai lịch này nghe rất quen tai nha.

Hẳn là khách đến thăm từ Địa Cầu?

Hắn dường như ngửi thấy được mùi rau hẹ đâu đây.

Tiên Cổ đại lục là đại lục được Đạo Thiên Tiên Cung dùng thủ đoạn vô thượng na di tới đây, bao gồm cả Tiên Cổ cấm khu.

Mặc dù nơi này vẫn luôn ẩn sâu bên trong Đạo Thiên Tiên Cung, nhưng sau khi Cố Trường Ca ra tay thống ngự Tiên Cổ các tộc thời gian trước đó, Tiên Cổ đại lục đã bắt đầu mở ra với ngoại giới. Bây giờ đôi lúc có thể thấy tu sĩ ngoại giới tiến vào trong đó lịch luyện, ý đồ tìm kiếm cơ duyên.

Nhưng Tiên Cổ cấm khu được xưng là Tiên Cổ cấm khu đương nhiên có lý do riêng của nó.

Cho dù là Chí Tôn thì cũng không dám tùy tiện đặt chân vào, cảm giác bên trong ẩn chứa thứ gì đó cực kỳ khủng bố.

Hơn nữa bên trong Tiên Cổ cấm khu có sương mù phun trào, bao phủ một loại vực trường thần bí.

Nếu có tu sĩ nào dám tùy ý tới gần, người đó sẽ bị loại vực trường kia nghiền nát thành một vũng máu, cả thân thể và thần hồn đều bị tiêu diệt.

Cho dù may mắn chạy trốn thì cuối cùng cũng sẽ bị thứ gì đó không rõ quấn thân, sống không bằng chết.

Rất nhiều người đều suy đoán bên trong Tiên Cổ cấm khu có Tàn Tiên ẩn núp.

Vị kia từng na di Tiên Cổ đại lục tới đây cũng không dám nói thẳng rốt cuộc bên trong ẩn núp thứ gì.

Rất nhiều lời đồn khiến cho Tiên Cổ cấm khu khoác lên một lớp khăn che mặt bí ẩn.

"Vâng, lúc ấy ta đang tu hành trong tộc thì chợt có tộc nhân đến bẩm báo, nói rằng nơi Tiên Cổ cấm khu truyền đến âm thanh kinh thiên dị động, thanh thế ngập trời. Thế là ta lập tức chạy tới, không ngờ lại gặp được hơn mười người thần bí chạy ra ngoài, thần sắc hoảng sợ, giống như nhìn thấy cái gì rất khủng bố..."

Hắc Nhan Ngọc gật đầu, sau đó kể lại kỹ càng lúc ấy nàng bắt đám người thần bí kia ở ngoài Tiên Cổ cấm khu như thế nào.

Nàng không biết nên xử lý chuyện này ra sao, vừa vặn đạt được dụ lệnh của Cố Trường Ca, cho nên nhân tiện mang đám người kia tới đây.

"Vậy ngươi có thấy thứ gì đưa bọn hắn tới Tiên Cổ cấm khu không?"

Nghe vậy, ánh mắt Cố Trường Ca loé lên chút hứng thú.

Hết chương 873.
Bạn cần đăng nhập để bình luận