Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2767. Hồng Mông Kim Thư

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
“Ngươi chính là người kế vị mà ta đã chọn trúng, trong người có ma tâm, thân phận Đạo tử nhỏ nhoi này làm sao đáng để ngươi để tâm đến như thế chứ.” Cố Trường Ca nghe thế thì bật cười.
“Ta sẽ cố gắng trở thành Thiếu Phủ chủ Trụ Diệt phủ, sẽ không bôi nhọ uy danh của tiền bối.” Trong ánh mắt của A Man tràn đầy kiên nghị, nàng rất có lòng tin vào chính mình.
Chẳng qua, một Chuẩn Đạo tử như nàng, thật ra trong Trụ Diệt phủ có rất nhiều. Gần như tất cả tu hành giả ở đó đều đã vượt qua cảnh giới Tiên Vương từ lâu. Mặc dù nàng là sóng sau dồn sóng trước, nhưng thời gian tu hành của bản thân lại kém xa bọn họ.
Vì vậy, nếu muốn tranh giành vị trí Đạo tử, nàng cần phải cạnh tranh chém giết chống lại rất nhiều cường giả, vọt ra khỏi vòng vây.
“Tất nhiên là ta rất có lòng tin đối với ngươi, dù sao ngươi cũng là người mà ta đích thân lựa chọn.”
“Nhưng chỉ bằng vào thực lực hiện giờ của ngươi, muốn cạnh tranh với đám thiên kiêu kia vẫn còn khá khó khăn.” Cố Trường Ca vẫn cười nói như cũ.
A Man thiên phú hơn người, nhưng xem như có trở thành Tiên Vương cũng rất khó mà chiếm được bất kỳ ưu thế nào trong đám Chuẩn Đạo tử kia.
Phải biết rằng trong đám thiên kiêu hiện giờ của Trụ Diệt phủ đã có không ít kẻ sắp ngưng luyện ra Chuẩn Tiên đế chi quang. Càng có nhiều yêu nghiệt hơn nữa phong tồn nhiều thế giới, sắp kết xuất ra Tiên Đế đạo quả.
So sánh A Man với bọn họ, ngoại trừ thiên phú và khí vận ra thì chẳng còn bất kỳ ưu thế nào.
“Ta sẽ không thua bọn họ.”
A Man cho rằng Cố Trường Ca hơi xem thường mình, trong lòng nhất thời cảm thấy không chịu thua, nhưng lại không dám nói chuyện lớn tiếng trước mặt Cố Trường Ca, chỉ có thể nhỏ giọng nhấn mạnh một câu.
Cố Trường ca cười khẽ, vươn tay sờ lên đầu nàng, nói: “Đương nhiên ngươi sẽ không yếu ớt hơn bất kỳ kẻ nào, trong lòng ta, bọn họ chẳng sánh nổi một sợi tóc của ngươi. Nhưng thời gian ngươi tu hành dù gì vẫn còn quá ngắn.”
A Man nghe như thế thì không nhịn được lại vui vẻ.
“Ta sẽ cố gắng tu hành, đuổi kịp và đồng thời cũng vượt qua bọn họ.” Nàng nhỏ giọng nói một cách kiên định, hưởng thụ giờ phút này, đối với nàng mà nói, khó mà dịu dàng được như vậy.
“Ừm, dù gì ta cũng đã đến, tất nhiên sẽ giúp ngươi một tay.” Cố Trường Ca mỉm cười, trong lúc nói chuyện, ngón tay chạm vào mi tâm của A Man.
A Man lập tức cảm nhận được một luồng khí mát lạnh tràn vào mi tâm của nàng, chảy vào trong Nê Hoàn cung của nàng.
Bóng đêm tối tăm lạnh lẽo tựa như đột nhiên được luồng kim quang này chiếu sáng. Luồng kim quang này huy hoàng sáng chói, tựa như ánh sáng mặt trời vĩnh viễn không biến mất.
Nhưng A Man lại có thể cảm nhận được rõ rằng giữa luồng kim quang rực rỡ có một quyển thư tịch huyền bí cổ xưa đang lơ lửng.
“Hồng Mông Kim Thư?”
Bốn con chữ cổ to lớn đầy nét tang thương lập lòe trên mặt sách, giống như được ngưng tụ thành từ tất cả sự huyền diệu lẫn đạo vận của thế gian.
Rất nhanh sau đó, A Man liền biết được bảo vật có tên Hồng Mông Kim Thư này huyền ảo đến cỡ nào.
Đó không phải là một quyển thư tịch cụ thể mà là Hồng Mông Kim Thư đại đạo chí cao, chứa đựng tất thảy huyền diệu và bí ẩn của thế gian. Chỉ cần là chuyện nàng muốn biết, viết lên mặt giấy, Hồng Mông Kim Thư liền có thể hiển hóa ra cho nàng xem. Tác dụng như thế, chỉ có thể hình dung là khó mà tin nổi và không thể tưởng tượng được.
A Man chưa từng biết đến pháp khí hoặc binh khí nào có tác dụng khó tưởng tượng nổi như thế. Có là mấy trưởng lão Đạo cảnh của Trụ Diệt phủ có lẽ cũng chưa từng thấy món chí bảo nào như Hồng Mông Kim Thư.
Nhưng để thôi động Hồng Mông Kim Thư cần phải tiêu hao một lượng lớn vật chất tên là thiên mệnh năng lượng. Mà để thu hoạch được thiên mệnh năng lượng, nàng cần phải liên tục cướp đoạt, chém giết những sinh linh hoặc tu hành giả có đại khí vận.
Đương nhiên, cũng có thể tiêu hao thiên mệnh năng lượng của chính bản thân nàng. Quá trình này đối với A Man mà nói thật ra chính là tổn hại có thừa, bù bổ không đủ.
“Đây là một món dị số chi bảo mà ta tình cờ có được, có tác dụng nhìn thấy rõ tất cả bí mật của thế gian, ta nghĩ chắc hẳn nó có thể giúp được ngươi.”
Cố Trường Ca thản nhiên cười nói, khiến A Man lấy lại tinh thần từ trong kinh ngạc vừa rồi.
“Dị số chi bảo?” Trong mắt nàng vẫn còn sự chấn động và khó tin, đây là lần đầu tiên nàng nghe đến cái tên như thế.
“Được rồi, tác dụng của Hồng Mông Kim Thư tự ngươi tìm tòi thử là được, ta cũng nên rời đi rồi.” Cố Trường Ca mỉm cười, không giải thích gì thêm nữa.
A Man lập tức lấy lại tinh thần. Nghe thấy Cố Trường Ca lại sắp phải rời đi, nàng chẳng còn để ý đến sự huyền diệu của Hồng Mông Kim Thư nữa.
“Tiền bối, ngươi sắp phải đi nữa rồi sao?” Trên mặt nàng tràn đầy vẻ không nỡ, còn muốn nói chuyện cùng Cố Trường Ca thêm chút nữa.
Cố Trường Ca lắc đầu, cười khẽ, nói: “Sao hả? Không nỡ à? Nói cứ như sinh ly tử biệt không bằng.”
A Man chỉ ừm hử một tiếng, gật đầu thật mạnh, không chút che giấu việc nàng không đành lòng, nàng còn rất nhiều lời chưa kịp nói với Cố Trường Ca. Vốn nàng cho rằng lần trùng phùng này sẽ kéo dài lâu hơn chút nữa, nhưng đâu ai biết được, ly biệt lại đến nhanh như thế, bất ngờ như vậy.
“Ta muốn ở bên tiền bối lâu hơn chút nữa, dù chỉ thêm một khắc nữa thôi, cũng được.” A Man ngước mắt lên, nhìn Cố Trường Ca mà nói.
Sau khi trải qua rất nhiều chuyện, nàng đã không còn yếu đuối như trước đây nữa. Lời này nói ra, chẳng che giấu chút nào mà nhìn thẳng vào đôi mắt Cố Trường Ca.
Hết chương 2767.
Bạn cần đăng nhập để bình luận