Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2776. Ngu Uyên

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Ầm ầm!
Nơi này nhất thời sôi trào, giống như có mấy trăm ngôi sao nổ tung, năng lượng khủng bố lao ra, vũ trụ phía lằn ranh đều sụp đổ ầm ầm.
Tiên Thiên Thái Dương Chân Hỏa của Đế Mai mặc dù kinh khủng ngập trời, nhưng Sở Bạch cũng đâu phải người bình thường, sau khi ngăn cản một kích này, thân ảnh của hắn không hề dừng lại mà nhanh chóng chuyển mình đuổi theo.
Đồng thời, trong lòng hắn cũng vô cùng hoang mang.
Vì sao con Kim Ô ba chân này thoạt nhìn giống như đang truy tìm vật gì đó, muốn sớm đá hắn ra.
Bằng không đối mặt với sự ngăn cản của hắn, thì sao có thể dễ dàng rời đi như vậy, rõ ràng là không muốn lãng phí thời gian dư thừa trên người hắn.
“Rốt cuộc là vật gì mà khiến cho con Kim Ô ba chân kia đuổi theo đến vậy?”
Trong lòng Sở Bạch có rất nhiều suy nghĩ xẹt qua, nghĩ đến cơ duyên hắn dự cảm thuộc về hắn.
Đây chính là cơ hội để hắn ngưng luyện ra Chuẩn Tiên Đế chi quang, làm cho tu vi của hắn đuổi kịp những người còn lại.
Nếu là như vậy, thế thì khu vực xung quanh Huyền La thành đều xem như gặp phải một hồi tai ương vô vọng.
Nghĩ như thế, tốc độ của Sở Bạch nhanh hơn, truy vân đuổi nguyệt, muốn đuổi kịp con Kim Ô ba chân kia.
Mà Đế Mai cũng không ngờ tới, Thái Dương Chân Hỏa của mình vậy mà không hề thiêu chết tên gia hỏa chướng mắt này.
Rõ ràng tu vi không bằng hắn, nhưng lại có thể đánh tan một kích tiện tay vừa rồi, còn tiếp tục đuổi theo phía sau hắn nữa, ảnh hưởng đến việc hắn lấy được chí bảo.
“Là ngươi muốn chết, nếu nơi này là chốn tộc quần của ngươi, vậy chờ sau khi ta lấy được chí bảo thì nhất định sẽ để cho ngươi và tộc nhân của ngươi phải trả giá đắt.”
Điều này làm Đế Mai càng thêm phiền não, sát ý và sự lạnh lùng trong mắt càng nồng đậm hơn, sau đó hắn vỗ cánh bay qua, hỏa quang ngập trời, tốc độ so với vừa rồi còn nhanh hơn.
Rất nhanh, thân ảnh của hắn xuyên qua hơn phân nửa tinh vực, rồi rơi xuống sâu trong phiến đại lục mênh mông này, dường như muốn đáp xuống nơi đó.
Đế Mai rõ ràng có thể nhìn thấy đạo thất thải lưu quang hắn vẫn luôn truy đuổi, trực tiếp lao về phía khu vực kia.
Nơi này đã không còn rừng rậm và núi non, nghèo không có nổi một thứ gì,
Tại đây khắp nơi đều là vùng sa mạc, cát vàng cuồn cuộn, gió nóng bao phủ mọi chốn, rất ít dấu vết sinh linh.
Một thung lũng ẩn mình trong cát vàng, trong gió cho thấy đường nét nguy nga.
“Chỗ đó.”
Thân ảnh Đế Mai nhanh chóng tiếp cận, trong ánh mắt tràn đầy sự kích động và khao khát.
Hắn đuổi theo trăm vạn dặm cuối cùng cũng đã đuổi kịp đạo lưu quang bảy màu kia.
Sau khi đến nơi này, hắn lập tức thu liễm ba động khí tức của bản thân, sau đó hóa thành một con Kim Ô màu đen cao hơn nửa thước để rơi xuống chỗ sơn cốc kia.
Giữa sơn cốc, một ngọn núi cao hiểm trở sừng sững, sương mù màu xám kỳ dị tràn ngập khắp nơi, giờ phút này lại có thể thấy được giữa sương mù xám có từng đợt lưu quang bảy màu lưu chuyển, giống như là hơi nước đang bốc hơi ở xung quanh.
Đế Mai vỗ cánh bay tới, trong ánh mắt lộ ra khát vọng, hắn nhìn chằm chằm chùm lưu quang bảy màu kia.
“Đó là… chồi non của Phù Tang Thụ ư?”
Trong mặt gương trong suốt phản chiếu cảnh tượng ở một vài khu vực của Hi Nguyên văn minh.
Ngoại trừ chỗ Lũng Linh cổ vực ra, thì những thế giới và khu vực khác đều có lưu quang bảy màu được sương mù màu xám vờn quanh đó, trông nó giống như là từng cơn mưa to từ trong dòng sông vận mệnh rơi xuống, ầm ầm tung bay, rơi lộp bộp xuống rất nhiều địa phương.
Cố Trường Ca nhìn chăm chú vào tất cả, sắc mặt u ám, vẻ mặt bình tĩnh không gợn sóng.
Sau khi Húc Đán văn minh đưa ra cảnh báo, rất nhiều thế lực của Hi Nguyên văn minh bao gồm cả Tiên Sở Hạo Thổ đương nhiên đều lưu ý cả.
Dù sao cũng là chí cường văn minh, nội tình của thế lực khắp nơi đều rất lâu đời, người ngoài căn bản khó có thể tưởng tượng.
Mà từ vô số kỷ nguyên tới nay, sẽ luôn có một số người có thiên phú nghịch thiên đi tới một bước nào đó, chạm đến vận mệnh của bản thân, người khác, vạn vật.
Những tồn tại này thường sẽ có dự cảm, biết rõ thiên mệnh, hiểu rõ thiên đạo, theo lành tránh họa đối với kiếp nạn số mệnh trong bóng tối.
Cho nên sau khi dự cảm dường như kiếp nạn có nguy cơ giáng lâm, thế lực khắp nơi đều lập tức trở nên tĩnh lặng.
Cho dù là ở Tiên Sở Hạo Thổ, khi nhắc tới Phạt Thiên Minh của Tiên Linh văn minh, sau khi đoán có có liên quan dư nghiệt của hắc ám, tất cả thế lực đều lựa chọn làm như không thấy, cố gắng không đi dính nhân quả.
Đó cũng là hành động thông minh của bọn họ.
Mà đối với Cố Trường Ca mà nói, điều này cũng vừa vặn cho hắn cơ hội.
“Ngu Uyên...”
Ống tay áo hắn vung lên, cái gương trước mặt trở nên tĩnh lặng, tiếp theo là một hình ảnh mơ hồ, một vực sâu hắc ám không nhìn thấy đáy vực hiện lên bên cạnh hắn.
Hết chương 2776.
Bạn cần đăng nhập để bình luận