Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3434. Đạo tâm loạn



Chương 3434. Đạo tâm loạn




Vô Hư Tử chờ ngoài điện đưa Khởi La tế tự đến lối vào Thiên Suy Giới.
Nàng bước đi không ngoảnh lại, thậm chí không mảy may nghĩ đến việc ở lại.
Trước khi đến, nàng không nghĩ đến dã tâm của Thiên Suy Chúng lại lớn như vậy, ý đồ phá vỡ Thiên Chúng, thay vào vị trí của Đại Thiên Chi Chủ.
Hơn nữa, đám điên đó lại có sức mạnh và chỗ dựa vào.
Vì sao? Bọn họ đã biết được điều gì?
Hay bọn họ đã sớm thông đồng với bát bộ chúng còn lại?
Lưu Vân đang chờ Khởi La tế tự bên ngoài ngôi chùa hoang chưa từng nhìn thấy Khởi La tế tự có biểu hiện ngưng trọng như vậy.
Bên trong Thiên Suy Giới đã xảy ra chuyện gì? Tại sao sắc mặt của Khởi La tế tự lại như thế?
Hơn mười năm thời gian đối với người tu hành chỉ là một cái nháy mắt. Trong mắt tồn tại cường đại thậm chí không đáng nhắc đến, nhưng đối với phàm nhân mà nói, hơn mười năm này có lẽ là một đời dài dằng dặc.
Sơn hà vỡ vụn, núi lớn nguy nga bị san bằng cùng với mặt đất hoang tàn khắp nơi, thành lâu đổ sụp, đất chết vạn dặm, không nhìn thấy bất cứ người nào.
Đây cũng là cảnh tượng đám người Cố Tiên Nhi, Lam Hân nhìn thấy mấy năm gần đây.
Sau khi bình yên thoát khỏi Tà Nguyệt Tông, bọn họ được bà bà điên chứa trong tay áo mang đi.
Chờ đến khi bọn họ lấy lại tinh thần, tất cả đã rơi xuống một khu vực hoang vu vỡ vụn. Ai cũng không biết nơi này là nơi nào, nhưng bọn họ có thể xác định nơi này đã từng bị sinh linh quét sạch. Phóng nhãn nhìn lại, trước mắt là một tàn cảnh thê lương.
Hơn nữa, tất cả mọi người đã mất hết tu vi, trở thành phàm nhân, không thể ngự không phi hành, ngay cả đi lại bình thường cũng cảm thấy vô cùng phí sức.
Vị bà bà điên kia không biết đã dùng thủ đoạn gì, mang bọn họ rời khỏi Tà Nguyệt Tông, nhưng cũng phải bỏ ra cái giá cực lớn, bị hôn mê bất tỉnh.
Đám người Cố Tiên Nhi, Lam Hân nhớ ân tình của bà, cho nên đã mang bà sang bên cạnh, dốc lòng chăm sóc, nhưng cho đến bây giờ bà bà điên vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.
Mọi người suy đoán, có lẽ vấn đề mất hết tu vi là có liên quan đến bà bà điên. Điểm này phải chờ đến khi bà tỉnh lại mới có thể biết được.
Tất cả những người sống sót của Tà Nguyệt Tông, bao gồm những trưởng lão, đệ tử vẫn còn ở đó. Lưu lạc đến chỗ này, chẳng biết khi nào mới có thể khôi phục tu vi, tất cả mọi người chỉ có thể nương tựa lẫn nhau.
Tất cả đều đã trải qua sinh tử chém giết trước đó, còn là hỏa chủng sau cùng của Tà Nguyệt Tông, cũng xem như có giao tình. Cho nên, trong hoàn cảnh như vậy có thể coi là thân thiết với nhau.
Tuy nhiên, Cố Tiên Nhi vẫn đề phòng Tạ Đình Ngọc cùng vị Lam thúc tu vi Tổ Đạo cảnh bên cạnh hắn.
Hai người nhìn thì giống như mất tu vi, nhưng ai cũng không đảm bảo bọn họ còn có thủ đoạn khác.
Cố Tiên Nhi sẽ không quên câu nói cuối cùng của Tạ Đình Ngọc, còn có bí mật của Câu Thiên Giáo, muốn cướp đi di chỉ của Tà Nguyệt Tông.
Nhưng cuối cùng, tất cả di chỉ của Tà Nguyệt Tông đều bị bà bà điên luyện hóa mang đi.
Tạ Đình Ngọc muốn cướp đoạt cũng chỉ có thể cưỡng ép mang bà bà điên đi.
Lúc đó, tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy thủ đoạn cường hoành của bà bà điên. Tạ Đình Ngọc khẳng định không dám làm loạn. Mặc dù bây giờ bà bà điên đang bị hôn mê, nhưng ai có thể biết được bà ta có đột nhiên tỉnh lại hay không.
Mọi người bước đi trên mặt đất vỡ vụn, vừa đi một cái là mấy năm, trên đường hầu như không nhìn thấy bất kỳ sinh linh và người tu hành nào, thậm chí vài chỗ còn lượn lờ sương mù màu đen khó mà khuếch tán.
Đây cũng là cảnh tượng sinh linh hắc ám tứ ngược lưu lại, đúng nghĩa sinh linh tuyệt diệt.
Mà điều này đã trở thành trạng thái bình thường của văn minh chân giới các nơi.
Đối với người tu hành và sinh linh bình thường mà nói, đây có thể nói là thời đại khiến con người ta cảm thấy tuyệt vọng nhất, không có cường giả và đạo thống che chở cho bọn họ. Ngoại trừ biến thành chất dinh dưỡng thì không còn bất luận lựa chọn nào khác.
Nhìn cảnh tượng hoang vu khô kiệt, Cố Tiên Nhi không nhịn được trong lòng cảm thấy mệt mỏi. Đối với hạo kiếp hắc họa, nàng cái gì cũng không làm được. Cho dù đột phá Đạo cảnh cũng không thay đổi được gì.
Sức của một người cuối cùng vẫn quá nhỏ bé và bất lực.
Nàng bỗng nhiên cảm thấy mờ mịt. Nếu nàng còn ở Đạo Xương chân giới, nghe theo sự sắp xếp của Cố Trường Ca, đi theo con đường mà hắn đã an bài từ trước, hết thảy có lẽ sẽ khác?
“Tiên Nhi, đạo tâm của ngươi đang loạn.”
Giọng nói của Lam Hân bên cạnh truyền đến khiến Cố Tiên Nhi thu hồi lại suy nghĩ của mình. Ánh mắt của nàng vẫn mê mang như cũ, không biết có phải nàng đã chọn sai rồi không?
Con chim đỏ chót bay giữa không trung, ánh mắt xoay tròn nhìn Cố Tiên Nhi, thấp giọng nói: “Mặc kệ nàng ta đi. Cho dù bây giờ không có tu vi, nhưng đạo tâm vẫn còn, chỉ là ngưng trệ, cần chính nàng tự mở.”
“Đạo tâm?”
Những người còn lại của Tà Nguyệt Tông nhìn Cố Tiên Nhi bỗng nhiên rơi vào mê mang, không khỏi im lặng.
“Nàng ta đang gặp phải bình cảnh, lúc này ai cũng không giúp được nàng ta.”
Nữ nhân áo trắng lên tiếng.
Sự mê mang trong mắt Cố Tiên Nhi lại càng sâu. Lúc này, nàng dường như không nghe thấy người chung quanh đang nói cái gì.
Bắt đầu từ thời khắc đó, nàng giống như rơi vào cái vòng luẩn quẩn, ngày nào cũng đi sau lưng mọi người, không nói lời nào, giống như trở thành con rối.
Điều này khiến cho đám người Lam Hân có chút lo lắng, sợ nàng bị tẩu hỏa nhập ma.
Bởi vì Cố Tiên Nhi ngay cả những người chung quanh nói cái gì cũng không nghe được, tinh thần của nàng hoàn toàn đắm chìm vào bên trong. Hết chương 3434.



Bạn cần đăng nhập để bình luận