Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1720: Tổ Phù

Chương 1720: Tổ Phù

“Giết!”

Mắt của một vị Lục Địa Kiếm Tiên đỏ lên, gào thét xông tới, cả người hóa thành một đạo kiếm quang rực rỡ, chói mắt. Không để ý tới sự ngăn cản của những người xung quanh, muốn liều mạng với Cố Trường Ca.

Hắn tận mắt nhìn thấy những Hắc Ám Lao Lung kia bị ngọn lửa nuốt chửng. Rất nhiều thân ảnh bị nhốt trong đó, tiếng kêu thảm còn chưa kịp phát ra đã tan thành mây khói.

Một cảnh tượng như thế sao hắn có thể nhẫn nhịn được chứ?

Sau khi biết được Có Trường Ca chính là người cầm đầu tất cả mọi chuyện, trong lòng hắn chỉ còn một ý niệm duy nhất, chính là giết chết Cố Trường Ca.

Thế nhưng vị Lục Địa Kiếm Tiên này còn chưa đến gần chỗ Cố Trường Ca thì một thân ảnh khôi ngô, cao lớn xuất hiện, trường thương quét ngang qua, chỉ xéo thiên hữu. Đâm ra nhanh như chớp, chỉ trong nháy mắt đã xuyên qua mi tâm của hắn.

Sau đó cổ tay chuyển động, thi thể bay ra ngoài, nổ tung, chia năm xẻ bảy trong hư không rồi chết ngay tại chỗ.

A Đại xuất hiện, thần sắc lạnh lùng, trên người khoác một bộ chiến giáp bằng sắt, giống như một chiến thần vừa bước ra từ chỗ sâu trong Địa Ngục.

Mắt hắt hơi ửng đỏ, chậm rãi đảo qua những người trước mặt, không nói một lời nào, chỉ đứng sừng sững trước mặt Cố Trường Ca.

Tất cả những sinh linh, tu sĩ muốn động thủ, khi nhìn thấy cảnh tượng sợ hãi này, tâm hồn đều run rẩy.

Không nói tới Cố Trường Ca, chỉ vẻn vẹn tên thuộc hạ này của hắn thôi cũng đủ để càn quét tất cả mọi người ở nơi này.

Đến bây giờ khi ở trong tình trạng này, rốt cuộc thì bọn họ cũng lý giải được gì cái gì mà khi đó Thiên Đạo ý chí biết nói, khi bọn hắn hiểu ra chân tướng thì chỉ có càng tuyệt vọng hơn mà thôi.

Bởi vì tất cả mọi thứ đều đã được định sẵn từ trước, đối mặt với một kẻ địch như Cố Trường Ca, bọn họ còn có hy vọng có thể chống cự được sao?

“Dù biết rõ là vô vọng thế nhưng cũng muốn thử liều mạng một chút. Nếu không thì sao xứng với nhiều tiền bối đã bỏ mạng ở nơi này.”

“Sao có thể xứng với sự nhiệt huyết mà bọn họ đã bỏ ra chứ?”

Thấy tinh thần đê mê, tâm trạng tuyệt vọng bao phủ trên đầu tất cả mọi người, một vị Lục Địa Tiên Kiếm vô cùng già nua gào thét.

Hắn tiến về phía trước, tách xa khỏi đại quân, đốt cháy tinh thần cuối cùng của mình hóa thành một đám lửa xông thẳng về phía trước, hung hãn không sợ chết.

“Đúng thế, chúng ta cũng không thể tuyệt vọng, chúng ta vẫn còn cơ hội cuối cùng.”

“Vừa rồi không phải cũng như thế sao?”

Thấy thế có người hoàn toàn tỉnh ngộ, cự tuyệt nhìn vào trong lấy lại tinh thần, cắn răng giận dữ hét lên, sau đó lại đốt lên ánh sáng chờ mong.

“Đúng thế, không đến cuối cùng thì sao có thể hết hi vọng được chứ! Hy vọng nằm trong lòng mình.”

Dịch Kiếm Tiên cũng gào lên quét sạch sự tuyệt vọng, chán nản cùng những Lục Địa Tiên Kiếm còn lại tiến lên giết.

Mà lúc này, dường như chịu ảnh hưởng tâm trạng của đám người, vốn đã trở nên phai mờ, thân ảnh hơn người bị bóng tối bao trùm kia bỗng nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng vô lượng, càng lúc càng rực rỡ hơn.

Trong lúc bất chợt, thậm chí ngay cả một sợi tóc cũng trở nên càng lúc càng nồng đậm, mỗi một sợi đều giống như tinh hà, lập lòe ánh sáng, vô cùng lớn rũ xuống ở nơi đó, có một luồng ánh sáng vô lượng vờn quanh.

“Giết!”

Tất cả mọi người đều không nhịn được nhìn về phía thân ảnh hơn người đang đứng sừng sững ở hắc ám Vân Điên, ánh mắt mang theo vẻ chờ mong.

Đây là sự tồn tại khi tinh thần của mọi người nối liền một chỗ được triệu tập ra ngoài, ẩn chứa ý chí bất khuất, kiên cường của tất cả mọi người.

Ngay mới vừa rồi, hắn còn cùng Thiên Đạo ý chí chém giết mấy ngàn hiệp, gần như vô địch.

Khí tức bây giờ càng thêm mạnh mẽ đáng sợ, lúc giơ tay nhấc chân, hào quang vô tận và thụy khí đang xen cộng hưởng.

“Thiên Đạo ý chí trong miệng Tổ Phù có lẽ là do bản nguyên của một tồn tại đã từng bước vào tiên cảnh biến thành…”

Nhìn qua người thân mang áo da thú, thân ảnh cổ lão trong tay cầm cổ đại bổng, đột nhiên Cố Trường Ca hiểu ra đôi chút.

Vốn dĩ Kiếm Huyền đại thế giới này sinh ra Thiên Đạo ý chí rất có thể là bởi vì có một vị tiên cảnh mở ra hoặc sau khi chết thi thể dựng dục thế giới.

Sau khi hiểu ra mọi thứ, Cố Trường Ca cũng không tiếp tục lưu thủ, trực tiếp đưa tay ra phía trước nhấn một cái.

Pháp lực ba động mênh mộng cuộn trào hóa thành ma vân ngập trời, trong nháy mắt nuốt chửng phương không gian này.

Tất cả tu sĩ, sinh linh vọt tới, tất cả lực tại ở phía dưới này đều sụp đổ, hình thần câu diệt, thân thể băng liệt, hóa thành sương máu.

So với trận chiến cùng Thiên Đạo ý chí vừa rồi thì trận chiến này rõ ràng càng thảm liệt hơn nữa.

Từng nhóm lớn tu sĩ, sinh linh xông thẳng về phía Cố Trường Ca.

Thế nhưng khi còn chưa đến gần hắn đã bị một sức mạnh bàng bạc nghiền ép, tiếng kêu rên cũng không thể phát ra, trực tiếp nổ tung.

Giống như phiến lá khô kinh hãi khi bị sóng đánh gãy bên trong biển cả, ngay cả một chút bọt nước cũng không kích nổi, vô cùng nhỏ bé.

Đây là sức mạnh nghiền ép hoàn toàn, hư không sụp đổ, thế giới khô kiệt, bộ rễ giống như xiềng xích khủng khiếp, lan ra từ chỗ vực sâu tăm tối, hấp thụ lực lượng bản nguyên của thế giới này.

Đoàn quang hoa mịt mờ kia cũng nhanh chóng ngưng tụ lớn hơn, chậm rãi từ hình thức ban đầu biến thành thành thục.

Ánh mắt Cố Trường Ca thờ ơ, nhìn rất nhiều tế văn bị nhen lửa ở xung quanh, sau đó tận hóa năng lượng, hội tụ lại.

Thế nhưng theo hắn thấy thì bản nguyên của thế giới này cuối cùng thì vẫn khiếm khuyết thứ gì đó.

“Xem ra cuối cùng cũng phải nuốt ngươi thì bản nguyên của của thế giới này mới có thể trở nên hoàn mỹ.”

Cố Trường Ca chủ động ra tay, Bát Hoang Ma Kích bổ ngang rơi xuống, giống như phá diệt chi quang, còn có lật úp vạn cổ, uy thế đứt đoạn thời gan trường hà vô địch.

Bang!

Bang!

Bang!

Hư không gian, kích quang vô cùng vô tận hiện lên, tỏa ra kinh khủng mà mênh mông, chỉ một tia liền có thể phá diệt một phương vũ trụ!

Ầm!

Chỉ vẻn vẹn một chút, tất cả quy tắc cùng với sinh linh trước mặt đều tan vỡ, hóa thành tro tàn, tan thành mây khói.

Kiểu thần uy này ngay cả vụ trụ cũng khó mà tiếp nhận nổi chứ đừng nói tới sinh linh.

Khi đánh tới mấy người Dịch Kiếm Tiên, ngay đầu tiên đã trực tiếp nổ tung, thần hồn hủy diệt, không còn sót lại bất kỳ thứ gì.

Hết chương 1720.
Bạn cần đăng nhập để bình luận