Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 961: Tất cả đang theo kế hoạch

Chương 961: Tất cả đang theo kế hoạch

"Chủ nhân."

Cách phía trước không xa, thân ảnh của hắc bào lão giả xuất hiện, hắn hướng về phía Cố Trường Ca rồi cung kính nói.

"Hắn không phát hiện ra điều gì bất thường chứ?"

Cố Trường Ca thản nhiên hỏi thăm.

"Không có, Giang Thần rất tin tưởng thuộc hạ, ta đã làm mọi việc theo lời chủ nhân nói mà hắn vẫn không nhận thấy bất cứ điều bất thường nào."

"Trong khoảng thời gian này, hắn càng ngày càng tin tưởng thuộc hạ." Hắc bào lão giả cung kính đáp lại.

"Vậy là tốt rồi." Cố Trường Ca mỉm cười: "Xem ra Giang Thần rất hài lòng với người hộ đạo mà ta đã an bài cho hắn."

"Chủ nhân, giữ lại Giang Thần kia, lúc nào thì chúng ta giải quyết hắn?" Hắc bào lão giả hỏi.

"Không cần vội, hắn vẫn còn rất nhiều giá trị với ta, ít nhất cũng phải để cho hắn giúp ta thôi thúc đạo quả trưởng thành."

Anh mắt Cố trường Ca nhìn về hang đá phía trước, hắn chậm rãi đi tới, sau khi đến đây, hắn có thể cảm nhận được cảm giác uy áp dồi dào trên đỉnh đầu mình.

Hắn có thể cảm nhận được bây giờ Giang Thần đang ở chỗ nào.

Khoảng cách không xa lắm.

Thế nhưng, Cố Trường Ca vẫn có ý định để Khôi Lỗi Ma Công đi qua trước, dù sao thì trên danh nghĩa mà nói, hắc bào lão giả chính là người hộ đạo của Giang Thần.

Nếu như ở đó có điều gì đó bất thường, Cố Trường Ca cũng có thể biết trước được.

Tất nhiên, một lúc nữa còn có những kế hoạch khác đang chờ Giang Thần.



Cung điện rất lớn, rất cổ xưa và nguy nga, ngoại trừ một số cây cột bị sập ra thì không có bất kỳ dị thường nào khác.

Đại điện to lớn, uy nghi và nặng nề, nó như tự thành một thế giới riêng với tử khí lượn lờ, xung quanh giống như tiên cảnh.

Giang Thần đi hết một con đường, thỉnh thoảng lại nhìn thấy những cột trụ to lớn, sừng sững ở trong đại điện, chúng giống như đang chống đỡ lấy bầu trời.

Đột nhiên có một âm thanh như có như không từ xa vọng lại.

Nó giống như một tòa tháp cao đang rung chuyển, nó cũng giống như một tiếng chuông lớn ngân vang, kinh hồn lạc phách, đinh tai nhức óc.

"Đây là cái gì vậy?"

Sắc mặt Giang Thần hơi thay đổi, đầu hắn giống như bất ngờ bị gai đâm vào, trong nháy mắt hắn đau đớn, mặt mày trắng bệch.

Hắn chỉ cảm thấy đầu óc mình như bị một chiếc chuông khổng lồ đánh trúng, nổ vang ầm ầm rồi trở nên trống rỗng.

Trong mơ hồ, hắn thực sự cảm giác được trong đại điện, một tòa tháp nhỏ ánh vàng đứng sừng sững, lơ lửng trên không trung, Hỗn Độn khí mênh mông hạ xuống.

"Một tòa tháp vàng à?"

Giang Thần kinh ngạc trợn to mắt.

Cơn đau đớn này đến rất nhanh mà cũng biến mất rất nhanh, hắn thấy bản thân mình lại có thể nghe rõ ràng âm thanh kia.

"Đây là Chưởng Thiên Tháp đang gọi ngươi, nó cảm nhận được sự tồn tại của ngươi đó."

Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh kích động nói: "Hãy đi theo âm thanh này, ngươi có thể tìm thấy nó."

Nghe nói vậy, Giang Thần mới có phản ứng, hiển nhiên, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ hưng phấn.

Đây chẳng phải là nói Chưởng Thiên Tháp mà Cố Trường Ca vẫn luôn tìm kiếm, rất nhanh sẽ rơi vào trong tay hắn sao?

Mà Cố Trường Ca bận rộn lâu như vậy nhưng cuối cùng cũng chẳng tìm được gì, không biết hắn có tức không thở nổi hay không?

Nghĩ đến đây, Giang Thần lại càng thêm phấn khích, không ngừng bước đi, vội vàng đi đến nơi phát ra âm thanh.

Đùng!

Đạo âm lâu đời, giống như được truyền ra từ trong Cửu Thiên vậy.

Càng đi vào sâu, Giang Thần cảm thấy âm thanh này càng lúc càng lớn lại rất điếc tai, hắn không khỏi băn khoăn liệu âm thanh này có xuyên qua cung điện và vang vọng ngoài Tử Sơn hay không.

Trong thoáng chốc, hắn như được nhìn thấy một tòa tháp to lớn, bốn phía của nó được bao quanh bởi kim sắc thần quang, ý nghĩa sâu xa của thiên địa đang lưu chuyển trên đó, huyền diệu khó tả.

"Ta bắt buộc phải giành được Chưởng Thiên Tháp, ta sẽ không để nó rơi vào tay Cố Trường Ca."

Ánh mắt của Giang Thần kiên định, nắm chặt tay thành nắm đấm, hắn bước nhanh về phía phát ra âm thanh.

Mặc dù cung điện rất lớn, nhưng cả đường cũng không chướng ngại vật gì nên đi không mất nhiều thời gian, vào sâu trong cung điện, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy tòa tháp to lớn kia.

Tòa tháp chia thành chín tầng, toàn thân vàng óng ánh, nó giống như được tiên nhân đúc thành, lơ lửng trên không trung như một ngọn núi nhỏ.

Ngoài ra, còn có một phưng đạo đài đang đứng im ở phía dưới.

Cái đạo đài kia như được thần tiên chạm ngọc tạo thành, xưa cũ mà tự nhiên, xích hà, kim quang, sương mù muôn màu đan xen như chốn bồng lai.

Kim sắc to lớn ầm vang, phù văn lấp lóe treo trên đạo đài, bao phủ mọi thứ, giống như nó có thể trấn áp tất cả mọi thứ.

Bên trong đạo đài hình như còn đặt một gì đó.

Giang Thần cảm giác vật kia đang thu hút mình.

Chỉ có điều, sự chú ý của hắn đều đổ dồn vào Chưởng Thiên Tháp, sau một lúc quan sát cẩn thận, hắn phát hiện âm thanh vang lên trong đầu mình vừa là do nó phát ra.

"Đây chính là Chưởng Thiên Tháp."

Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh phấn khích kêu lên: "Ngươi mau nghĩ ra cách lấy nó đi."

"Nhưng ta còn chưa tu hành, làm sao ta có thể lấy nó đi được chứ?"

Giang Thần đi loanh quanh ở phía dưới, chân mày hắn cau lại.

Các tu sĩ đều có thể tự luyện hóa ra binh khí của riêng mình, rồi thu chúng vào trong Linh Hải, bất cứ lúc nào cũng có thể tế chúng ra để chiến đấu.

Nhưng bây giờ ngay cả Linh Hải mà hắn vẫn còn chưa mở ra, cho dù hắn có lấy được Chưởng Thiên Tháp thì cũng không thể mang nó đi.

Trước đó, hắn chưa từng nghĩ Chưởng Thiên Tháp sẽ to lớn như vậy, nó giống như không phải kiểu tòa tháp cao có thể dễ dàng cầm trong tay được.

Hết chương 961.
Bạn cần đăng nhập để bình luận