Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2407: Một cái lồng giam khổng lồ

Chương 2407: Một cái lồng giam khổng lồ

“Nghe nói Linh Khư hoàng tộc lại đang chiêu mộ đúc khí đại sư Quỷ Phủ tộc và trị trận đại sư Thiên Công tộc ở khắp nơi, không lẽ lần này lại muốn xây dựng cái gì...”

“Trong những năm gần đây, người của Quỷ Phủ tộc và Thiên Công tộc đều được chiêu mộ rất nhiều. Nhưng sau đó cũng không thấy mấy ai trở về, nghe nói rằng bọn hắn đang sửa chữa thứ gì đó.”

“Nhưng sao ta lại cảm thấy có gì đó không đúng? Trước đây ta cũng có nghe các bậc cha chú nói về chuyện này...”

“Này, nói nhỏ một chút, những lời này mà ngươi cũng dám nói sao? Không sợ bị tộc nhân Linh Khư nghe được à? Cẩn thận bị chặt đầu đó... nói nhỏ thôi.”

Thân ảnh trẻ tuổi đang rửa mặt đột nhiên khựng lại tại chỗ, động tác của hai tay cũng đột nhiên dừng lại.

Đôi mắt dưới mái tóc dài rối bù bỗng như ớn lạnh, có chút gì đó lạnh lùng sâu xa...

“Chử sư huynh, ăn cơm thôi...”

Lúc này, bức màn phía sau tiệm rèn đột nhiên được vén lên.

Thân ảnh của một thiếu nữ xinh đẹp hoạt bát chạy tới, hét vào mặt người trẻ tuổi.

“Đến ngay đây.”

Nghe vậy, có vẻ đã khôi phục lại tinh thần, hắn lên tiếng trả lời. Sau đó hắn rửa tay sạch sẽ, lau tay vào cái khăn bên cạnh rồi đi tới chỗ thiếu nữ.

Bên kia tấm rèm là một khoảng sân nhỏ, có phơi mấy bộ quần áo, nuôi mấy con gia cầm, nhìn rất có không khí sinh hoạt.

Một lão giả cường tráng, lôi thôi lếch thếch ngồi trên xích đu, gõ đậu.

“Sư phó.”

Thân ảnh trẻ tuổi cung kính nói, sau đó ngồi xuống bàn ăn, cầm lấy đũa định ăn cơm.

“Tâm của ngươi đang rối loạn...”

Lão giả cường tráng liếc nhìn thân ảnh trẻ tuổi, tựa như có thể nhìn thấu tâm tư của hắn. Hắn khẽ lắc đầu, thân thể cũng thoáng ngồi thẳng dậy.

“Sư phó...”

Thân ảnh trẻ tuổi im lặng một lát.

Dưới mái tóc dài rối bù, đôi mắt kia đột nhiên toát ra một tia kinh hoàng, giọng nói ẩn chứa sự lạnh lùng từ trong xương tủy.

“Người nên biết những gì đang xảy ra bên ngoài bây giờ...”

Lão giả cường tráng khẽ gật đầu, chậm rãi nói:

“Vi sư tất nhiên biết Linh Khư hoàng tộc đang chiêu mộ Quỷ Phủ nhất tộc ta và Thiên công nhất tộc. Cứ lâu lâu bọn hắn lại làm chuyện này một lần, nhưng gần đây hơi thường xuyên.”

“Sư phó, người biết rõ đây là một âm mưu, cũng biết rõ kết quả, nhưng tại sao người không ngăn cản?”

“Quỷ Phủ nhất tộc ta và Thiên công nhất tộc đã trung thành với Linh Khư hoàng tộc trong nhiều thế hệ, vì bọn hắn mà xây dựng quân đội, lo lắng hết lòng, nhưng cuối cùng lại lấy danh nghĩa là chiêu mộ binh lính mà đồ sát cả Quỷ Phủ nhất tộc ta. Mà hết thảy những chuyện này chỉ là vì để che giấu bí mật kinh thiên động địa kia, ngăn chúng sinh phát hiện ra âm mưu này.”

“Linh Khư hoàng tộc thực quá tàn nhẫn.”

Giờ đây, dường như thân ảnh trẻ tuổi này không nhịn nổi nữa, bèn nói ra những lời này với từng chữ một, tràn đầy hận ý.

“Chử sư huynh...”

Những lời nặng nề này cũng khiến cho thiếu nữ bên cạnh chợt giật mình, nét mặt thoáng buồn nghĩ đến điều gì đó.

Rốt cuộc, ai có thể ngờ rằng nơi bọn hắn sinh sống bao đời nay lại chỉ là một cái lồng.

Tất cả tổ tiên và hậu nhân đều bị giam cầm ở đây mãi mãi, nhiều thế hệ Linh Khư hoàng tộc xây dựng trận pháp, bù đắp những khiếm khuyết.

Chỉ để ngăn bọn hắn nói ra chân tướng, Linh Khư hoàng tộc còn không tiếc tàn sát tất cả những người tu bổ trận pháp.

Thậm chí, trong lúc chưa biết rõ tình hình Quỷ Phủ nhất tộc và Thiên Công nhất tộc đã vì Linh Khư hoàng tộc mà xây nên một đại trận hiến tế. Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, tất cả những sinh linh trong khu vực này đều bị biến thành vật hiến tế. Không biết ngày đó sẽ diễn ra khi nào, nhưng chắc hắn nó không còn xa cho lắm.

“Đây là vận mệnh đã định sẵn của tộc chúng ta, không thể thoát khỏi nó.”

Nghe vậy, nét mặt của lão giả cường tráng cũng lộ vẻ buồn bực, hắn lắc đầu. Thoát khỏi sự sắp đặt và thao túng của Linh Khư hoàng tộc?

Thân là người mạnh nhất của Quỷ Phủ nhất tộc, hắn biết Linh Khư hoàng tộc đáng sợ như thế nào.

Từ bao kỷ nguyên đến nay, trong số tổ tiên phát hiện ra chân tướng, không thiếu người mạnh nhất thời đại, kết quả thì sao? Vẫn bị ném xuống biển sâu như một viên sỏi, không dấy lên nổi một chút gợn sóng nào.

Biết kết quả của tất cả những chuyện này, chúng ta có thể làm gì? Gần như không thể chống lại Linh Khư hoàng tộc.

“Chử Luyện, không phải vi sư không quan tâm, mà vi sư cũng bất lực.”

Lão giả cường tráng thở dài một hơi.

Chử Luyện là đệ tử mà hắn thu dưỡng, phụ thân là đại chú khí sư của Quỷ Phủ nhất tộc, mẫu thân là đại trị trận sư của Thiên Công nhất tộc.

Chỉ là nhiều năm trước hai người đã bị Linh Khư hoàng tộc cưỡng ép mang đi, về sau biến mất không còn chút tin tức nào. Nghe vậy, Chử Luyện rơi vào cảm giác bất lực cùng không cam lòng.

Ngay cả những người mạnh nhất Quỷ Phủ nhất tộc hiện nay cũng không thể làm được gì.

Điều đó có nghĩa là bọn hắn thực sự không thể thoát khỏi thao túng của Linh Khư hoàng tộc, không thể thoát khỏi cái vận mệnh đã bị định sẵn này hay sao?

“Không đúng, quả cầu ánh sáng đó nói với ta rằng chỉ cần ta lặp lại một chuyện một trăm vạn lần là có thể mở nó ra, trở thành chủ nhân của nó, có được tất cả sức mạnh của một nền văn minh.”

“Hiện tại chỉ còn mười vạn lần.”

Đột nhiên, Chử Luyện nghĩ tới điều gì đó, trong mắt lại nhen nhóm một tia hy vọng.

Hết chương 2407.
Bạn cần đăng nhập để bình luận