Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1986: Khinh thị

Chương 1986: Khinh thị

Cố Trường Ca mở mắt, đôi mắt thâm thúy, rất nhiều cảnh tượng kinh thiên động địa như chư thiên sụp đổ, vũ trụ hủy diệt hiển hiện ở trong đó, sau đó lại khoio phục vẻ trầm uyên vắng lặng không gợn sóng.

Hắn để lại một đạo tắc pháp thân ở đây, tuy nói có dụng ý trông coi Kỷ Nguyên đạo quả, cũng là đánh dấu tọa độ ở giữa trời làm cho chân thân giáng lâm xuống đây đúng chỗ, như vậy sẽ giảm bớt rất nhiều thời gian.

Hiện tại xem ra hắn đã tới đúng lúc, đại quân của thượng giới còn chưa đến, chỉ có một bộ phận quân tiên phong chạy tới chịu chết làm bia đỡ đạn.

"Khoảng thời gian này vất vả rồi."

Cố Trường Ca nhìn thân ảnh tuyệt mỹ đang đứng ở phía bên kia Kỷ Nguyên Thụ.

Đào Yêu gật đầu, cũng không nói gì thêm, chỉ là nhìn về phía hắn, ánh mắt lộ ra chút phức tạp.

Dù trước đó đã đồng ý sẽ giúp Cố Trường Ca một chuyện nhưng nàng không nghĩ tới thế cục hắn thiết lập lại lớn như vậy, dùng Kỷ Nguyên Thụ làm mồi nhử, hấp dẫn thượng giới đến đây.

Nhìn dáng vẻ của hắn là có ý định hiến tế mảnh vũ trụ này, sau đó chôn vùi các đạo thống ở thượng giới để hoàn thành con đường mà hắn đã đi. Dựa theo tích lũy mà nói, Cố Trường Ca hiện tại quả thực kém xa so với những nhân vật nội tình kia, cho nên hắn chỉ có thể dựa vào dạng đường tắt này thành Tiên.

"Mặc kệ mảnh Thần Khư bên trong Bắc Đẩu tinh vực kia rốt cuộc che giấu bí mật gì thì cũng không phải là điều chúng ta có khả năng dò xét, căn cứ vào tin tức được truyền đến từ các tinh vực còn lại, các sinh linh còn lại trong vũ trụ đã đến, khoảng chừng bốn tôn Kẻ thành đạo dẫn đầu…"

Lúc này, phía trên Bắc Đẩu Tinh Vực, một vị tồn tại Chuẩn Đế bỗng nhiên mở miệng, sắc mặt kịch biến khi biết tin tức được truyền đến từ tinh vực xa xôi.

Côn Cực vũ trụ có một cương vực mênh mông nhưng đối Kẻ thành đạo mà nói lại gần trong gang tấc, rất nhanh có thể chạy tới nơi này.

"Việc khẩn cấp lúc này vẫn là nhanh chóng rời khỏi Bắc Đẩu tinh vực, đồng thời rút lui khỏi mảnh vũ trụ này."

"Mục tiêu của những sinh linh kia chắc chắn là gốc thần thụ bên trong Thần Khư, nếu như Thần Khư chi chủ còn ở đó, tu vi kinh thiên động địa, chỉ cần một lần xuất thủ như vậy cũng đủ hủy diệt thiên địa, một luồng dao động cũng đủ để giết chết ngàn vạn người chúng ta."

"Nơi đây chẳng mấy chốc sẽ trở thành nơi thị phi, chúng ta ở đây lâu cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào."

Bọn hắn rất quả quyết, thân ảnh rời khỏi Bắc Đẩu tinh vực, dự định trở về tộc địa của riêng bọn hắn, riêng cổ tinh thì mang theo tộc nhân riêng của hắn đi tha hương. Nhưng ngay sau đó, âm thanh ầm ầm đáng sợ truyền đến từ cuối thiên địa, quét qua toàn bộ bầu trời.

"Không ổn… quá muộn, đã không kịp nữa."

"Sao tốc độ của bọn hắn lại nhanh như vậy…"

Những tồn tại Chuẩn Đế đứng sừng sững phía trên Bắc Đẩu tinh vực, sắc mặt đều kịch biến, vô cùng sợ hãi, khó có thể tin.

Theo tin tức mà bọn hắn biết được, muốn đi đến Bắc Đẩu tinh vực cũng phải mất vài giờ, kết quả cỗ đại quân kinh khủng này đã tới. Điều này thật sự khiến bọn hắn run rẩy, kinh hãi gần chết.

Bóng đen cuồn cuộn lít nha lít nhít tựa như sóng lũ quét ngang qua. Đó là những kỵ sĩ cưỡi man thú đứng trên cổ chiến thuyền đang sẵn sàng chờ lệnh. Bọn hắn cầm đại đao Thiên Qua trong tay, khí huyết ngập trời. Ánh mắt của Kẻ thành đạo dẫn đầu lạnh lùng vô tình, mang theo tia trào phúng đảo qua rất nhiều tinh vực khiến rất nhiều đại tinh run rẩy, muốn rơi xuống. Những chiếc cổ chiến thuyền kia to lớn mà hào hùng giống như dọc theo thông đạo vũ trụ đánh tới với tốc độ rất nhanh, kèm theo thanh thế ngập trời.

Tất cả tu sĩ sinh linh dọc đường đều hoảng sợ đến cực hạn, sắc mặt trắng bệch tuyệt vọng mà hoảng sợ.

Sát khí lành lạnh bao phủ toàn bộ tinh vực giống như tới ngày tận thế của mùa đông, sinh mệnh tàn lụi.

"Đây chính là chấn động mà Kẻ thành đạo vừa nãy truyền tới..."

"Ha ha ha, chỉ là dao động tinh thần do một cái đầu lâu để lại, vậy mà ngay cả một Kẻ thành đạo ở Côn Cực vũ trụ này cũng không cầm cự nổi."

"Tại sao Kỷ Nguyên Thụ lại lựa chọn cắm rễ ở phương vũ trụ này chứ, đúng là phung phí của trời."

Nhìn vào Bắc Đẩu tinh vực gần trong gang tấc, đại quân tiên phong do thượng giới lập ra đã đánh tới, cuối cùng dừng lại trên bầu trời, một mảng lớn cổ chiến thuyền đông nghịt bay lên cao mang theo uy áp kinh khủng khiếp người.

Sắc mặt một trong bốn vị Kẻ thành đạo cầm đầu trắng bệch không có chút huyết sắc nào, con ngươi như mắt rắn mở ra. Hắn cười lạnh nhìn xuống phía dưới, giọng điệu đùa cợt chế giễu không chút che giấu.

Vừa rồi bọn hắn cũng cảm giác được khí tức của Kẻ thành đạo hiển hiện ở Bắc Đẩu tinh vực, bao phủ toàn bộ vũ trụ, thậm chí truyền đến bọn hắn.

Cho nên bọn hắn mới ra roi thúc ngựa chạy đến, nhưng chưa từng nghĩ Kẻ thành đạo mà bọn hắn muốn nhìn thấy lại chỉ là tinh thần ba động do một cái đầu lâu để lại. Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn hắn, khiến bọn hắn không khỏi giễu cợt cười to, không che giấu được sự khinh thường đối với Côn Cực vũ trụ và Bắc Đẩu tinh vực.

Cho dù là những người mạnh nhất xung quanh kia cũng chỉ tới trình độ Chuẩn Đế, hơn nữa còn ở cấp độ cực thấp, khoảng cách với cảnh giới của Kẻ thành đạo giống như là cách một bầu trời, chỉ cần một cái ngón tay của bọn hắn cũng có thể đâm chết những Chuẩn Đế này như là đâm chết một con kiến, không phí chút sức lực nào.

Nghe được thanh âm lạnh lùng không chút che giấu này, vô vạn sinh linh trong Bắc Đẩu tinh vực đều tuyệt vọng đến cực hạn, quỳ rạp trên mặt đất, không ngừng run rẩy.

Rất nhiều người trong bọn hắn đã bị bỏ rơi, hoặc các thế lực đạo thống sau lưng không có năng lực hoành độ tinh vực mang bọn hắn thoát khỏi Bắc Đẩu tinh vực, chỉ có thể để bọn hắn lại nơi này.

Hết chương. 1986.
Bạn cần đăng nhập để bình luận