Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2195: Bát phương Trấn Giới kỳ

Chương 2195: Bát phương Trấn Giới kỳ

“Thật đúng là không ngờ tới lúc này vẫn còn có người không sợ chết?”

Cố Trường Ca nhìn vào tận cùng vũ trụ, cũng không có hành động gì.

Đúng lúc này, thân ảnh của năm vị Tiên Vương đồng thời xuất hiện ở nơi đó, tuy cũng không phải là chân thân nhưng từ góc độ khí tức lại không thua kém gì Tiên Vương bình thường.

Bọn hắn đều đứng sừng sững ở cuối vũ trụ như mở ra thiên địa, toàn bộ thế giới đều không dung nạp được bọn hắn. Đương nhiên Cố Trường Ca cũng nhìn ra được thân ảnh đó cũng chỉ là pháp thân chứ không phải chân thân giáng lâm cho nên mới có chút bất ngờ.

Vốn dĩ hắn tưởng rằng ở Tiên vực hiện giờ sẽ không có người nào có can đảm ra tay với hắn nhưng hắn phát hiện ra, dường như bản thân đã đánh giá thấp tình hình của Tiên vực hiện giờ.

“Phu quân, những Tiên Vương này là?”

Thiên Lộc Huyền Nữ đứng ở bên cạnh Cố Trường Ca không khỏi giật mình hỏi.

“Tàn dư của thời đại cũ.”

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng rồi nói ra mấy chữ này nhưng lại khiến Thiên Lộc Huyền Nữ càng thêm khó hiểu.

Mà khi lời nói của Cố Trường Ca vừa dứt, dường như phía cuối vũ trụ của Nam Tiên vực có một cơn lốc ngập trời đột ngột xuất hiện. Một cây tinh kỳ cổ lão tàn phá mọc lên ở nơi đó được bao phủ bởi hỗn độn khí mênh mông giống như sóng biển ầm ầm ùn ùn kéo đến.

Năm thân ảnh khủng bố đứng sừng sững ở nơi đó, vừa vặn phân tán ra khắp nơi, lạnh nhạt nhìn chăm chú về hướng Nguyệt vương phủ, tuyên cổ tuyệt luân.

Vù vù vù!

Không biết ai đã xuất ra cán tinh kỳ cổ xưa kia, phấp phới ở hai đầu thiên địa, vô tận huyết vũ tinh phong đánh tới. Dường như tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng kỵ binh ầm ầm như rung chuyển thiên địa mở ra cán tinh kỳ cổ xưa nhuốm máu mà vỡ vụn này.

Bên trong hư hô tối tăm, dường như có thanh âm của một vị Tiên Vương vang lên, đó là đạo âm nhưng lại càng như ý chỉ của đấng tối cao truyền lệnh cho thiên hạ, không ai dám không tuân theo!

Trong tiếng thì thầm đó, dường như tất cả sinh linh đã chết và tan biến trong thiên địa đều được hồi sinh từ hư vô, hóa thành máu, hóa thành xương rồi tụ lại cùng một chỗ và tái hiện trở lại.

Đại quân khủng bố trùng trùng điệp điệp, số lượng hoàn toàn không thể đếm được, vậy mà được triệu hồi trở lại dưới cái nhìn chăm chú của mọi người. Nó vẫn đang không ngừng tạo dựng lên, có thiên đao, chiến thương, giáp trụ, thần thương, còn có thân ảnh đáng sợ đang ngồi ngay ngắn ở trên thân cổ thú, tỳ nghễ thiên hạ.

“Đây là hồn thiêng đã từng biến mất ở trong thiên địa cổ xưa? Và đây là đại quân đã từng ngã xuống ở nơi đây?”

Tất cả mọi người trong Nguyệt vương phủ đều bị chấn động, ngay cả đồng tử của Tiên Vương cũng co rụt lại nhìn chằm chằm cán chiêu dao tinh kỳ kia.

Đây là loại sức mạnh to lớn gì vậy chứ?

Chỉ là một cán tinh kỳ mà thôi lại có thể làm cho những sinh linh đã biến mất từ lâu trên thế gian này xuất hiện, đây đúng là hành động nghịch thiên!

Giờ khắc này, các Cổ Huyền lão Tiên Vương càng gắt gao trừng to mắt, ánh mắt có chút khó có thể tin nói.

“Chẳng lẽ là bát phương Trấn Giới kỳ của Tiên vực mà Tiên cung dùng để truyền lệnh cho chư thiên vào Cấm Kỵ kỷ nguyên trước kia?”

Bát phương Trấn Giới kỳ của Tiên vực gồm có tám cán, tạo hóa huyền diệu, có được uy lực khó lường, nghe nói có thể truyền lệnh cho chư thiên vạn tộc. Chính là tám vị Tinh Quân từng nắm quyền trong Tiên Cung, có vô số Tiên binh Tiên tướng làm thủ hạ

Chẳng qua tám cán tinh kỳ kia đã sớm tiêu tán bên trong dòng lịch sử, không có người gặp qua, thậm chí không biết nó có tồn tại hay không hay đã sớm trở thành một truyền thuyết.

Thanh thế kinh thiên truyền đến từ nơi tận cùng vũ trụ, dường như chiếc kèn bất diệt bị thổi lên, tất cả tướng lĩnh binh lính đang chinh chiến đều thức tỉnh khỏi Luân Hồi.

Đó là một cỗ thế lực khủng bố ngút trời như ánh mặt trời cuồn cuộn. Đại quân mênh mông vô tận vượt qua giữa hư vô, ngăn cách bởi thời gian và không gian.

"Giết, giết, giết..."

Khí thế sát phạt ngập trời cuốn đến như sông núi sụp đổ hủy diệt tất thảy.

Đại quân mênh mông xung phong liều chết tại đây, tinh vực lân cận đều đang rung động bị khí tức đó bao phủ.

"Nếu bọn hắn đúng thật là anh linh bất diệt thuở xưa, vậy liệu trong đó có tổ tiên của chúng ta không?"

Tất cả mọi người ở Nam Tiên vực bị cảnh tượng trước mắt dọa cho kinh hãi không nói nên lời, có vài người còn run rẩy hỏi, cảm thấy rất hãi hùng.

"Nghe nói bát phương Trấn Giới kỳ của Tiên Cung trên Tiên vực chính là tiên thiên chi vật, nó xuất hiện vào thời đại rất lâu về trước, từng được Tinh quân ở Tiên Cung chấp chưởng hiệu lệnh thiên hạ, không ai dám trái lời."

Cổ Huyền lão Tiên Vương rất am hiểu sách cổ đã đứng dậy từ đệm hương bồ từ lâu, hắn nói với biểu cảm rất nghiêm trọng.

Mặc dù cán tinh kỳ kia đã rách nát đến mức không thể phục hồi hoàn chỉnh nữa nhưng trong những luồng chấn động vẫn bùng nổ uy thế vô thượng, có thể trấn áp vạn cổ.

Những Tiên Vương còn lại đều không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, nhìn chòng chọc hướng đằng kia.

"Vậy mà lại là cây chiến kỳ đó, đáng tiếc ngay cả nó cũng bị hư hại mất rồi..."

Ngao Linh mở miệng nói, ý cười trên mặt đã tắt, chẳng còn vẻ bất cần nữa.

Mặc dù Ngao Địch Tiên Vương bên cạnh nàng không biết lời đó của Ngao Linh có nghĩa gì nhưng hắn cũng nhận ra được lai lịch của cán tinh kỳ kia chỉ e không đơn giản như những gì Cổ Huyền lão Tiên Vương nói.

Dù sao thời đại của Ngao Linh chính là thời đại tiên thiên thần thoại ra đời từ lâu trước cả Tiên Cung, giữa thời đại đó và thời đại Tiên Cung bị ngăn bởi vô số kỷ nguyên.

Trên mặt của Bạch Xuyên Chuẩn Tiên Vương không nén được vẻ khiếp sợ và vui mừng, hắn cũng không ngờ được lại có loại chuyện lớn khó tin như vậy xảy ra vào ngay lúc này.

Hắn không kìm được lẩm bẩm độc thoại:

"Ai ngờ lại có người động thủ vào ngay lúc này, xem ra không cần ta thử nữa."

Hết chương 2195.
Bạn cần đăng nhập để bình luận