Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 796: Giang Sở Sở chờ mong

Chương 796: Giang Sở Sở chờ mong

Vận khí!

Từ nơi sâu xa, giống như có cái gì đó đang soi sáng cho hắn!

"Có lẽ Uyển Nhi chưa thức tỉnh ký ức kiếp trước, bình nước Luân Hồi Hồ này đủ cho hai người sử dụng.”

"Đến lúc đó chờ Uyển nhi và Đạo Tiên tiểu sư muội đều khôi phục ký ức, chúng ta lại được rồi đoàn tụ rồi."

Nghĩ tới đây, Tần Vô Nhai càng chờ mong kích động, ẩn ẩn nghĩ đến hình ảnh sau này, trên mặt không khỏi lộ ra ý cười.

Nhưng hắn không định hiện thân, mà quyết định điều tra kỹ càng thân phận kiếp này của Uyển Nhi, rồi tính toán kỹ hơn.

Giống như thủ đoạn của Tử Dương Thiên Quân trước đó, hắn thấy làm vậy là quá thô bạo nóng lòng rồi.

Thế mới khiến Cố Tiên Nhi chán ghét, phản cảm.

Sau đó, thân ảnh của Tần Vô Nhai lóe lên, lập tức biến mất khỏi cửa ngõ này, đi về phía Huyền Vũ cổ quốc.

Chuyện này trước tiên hắn còn phải tìm được Tử Dương Thiên Quân, thông qua thế lực của hắn, mới có thể giúp hắn tra ra thân phận của nữ tử này.

Giờ phút này, Tần Vô Nhai còn chưa biết việc Tử Dương Thiên Quân đã sớm biến mất nhiều ngày.

Nơi sâu phía Nam của Chu Tước cổ quốc.

Sơn mạch khô kiệt.

Tuyệt Âm vụ khí mênh mông cuồn cuộn không ngớt, liên miên bất tuyệt, muốn bao phủ tất cả, hiện ra cuồn cuộn mà mãnh liệt.

Mảng lớn Tuyệt Âm sinh linh như thủy triều, đang chém giết khắp nơi, vô cùng bạo loạn.

Nhưng lúc này có thể nhìn thấy trên bầu trời đang hiện ra một vết nứt.

Trong đó rơi xuống rất nhiều Tuyệt Âm vụ khí, một đoàn lại một đoàn, giống như có sinh mệnh đang thai nghén.

Một nữ tử dung nhan tuyệt mỹ đứng sừng sững ở đó.

Trong tay cầm đạo kiếm tỏa ra ánh sáng, chém xuống, hiện ra phong hoa tuyệt đại.

Váy áo bồng bềnh, giống như tiên tử không tì vết trong cung Quảng Hàn nhảy múa ở nhân gian, thanh lãnh động lòng người.

Chính là Giang Sở Sở.

Nàng giơ tay lên, mảng lớn thần quang vẩy xuống, trắng noãn như ánh trăng sáng, uy lực to lớn, rất nhiều Tuyệt Âm sinh linh ở phía dưới hóa thành tro tàn.

Dưới ống tay áo của nàng đang cột một phù truyền tin.

Bên trong có đủ tin tức xảy ra trong thời gian này ở thượng giới.

Đương nhiên cũng bao gồm tin tức Cố Trường Ca gặp phải mưu kế của người thừa kế ma công, bản thân bị trọng thương.

Đối với việc này, Giang Sở Sở một câu cũng không tin.

Cố Trường Ca gặp phải người thừa kế ma công?

Đây không phải là vừa ăn cướp vừa la làng sao?

Loại chuyện bị thương nặng này, nàng chỉ cảm thấy là khổ nhục kế của Cố Trường Ca vì hãm hại người khác mà thôi.

Loại thủ đoạn này, lúc trước Cố Trường Ca đã làm qua không biết bao nhiêu lần, không biết bao nhiêu thiên kiêu sinh linh bị hắn che mắt.

Nhưng trong khoảng thời gian này, nàng ngược lại tìm được nguồn gốc nơi Tuyệt Âm chi khí bộc phát, truyền lại tin tức nơi đây cho Cố Trường Ca.

Về phần Cố Trường Ca có tới hay không thì đó là chuyện của hắn, nàng cũng không quản được.

Suy cho cùng thì hắn là ma chân chính, không có chức trách gánh vác đại nghĩa, cứu vớt chúng sinh trong thiên hạ, đó cũng không phải việc của Cố Trường Ca.

Nhưng trong lòng Giang Sở Sở vẫn có chút chờ mong, hi vọng Cố Trường Ca có thể đến đây.

Giống như lần trước đã giúp nàng giải quyết Tuyệt Âm chi họa.

Đùng!

Bỗng nhiên, nơi này nổ tung.

Bên trong khe hở.

Một Tuyệt Âm sinh linh đáng sợ xông ra, mái tóc màu xám bay múa, mang theo thần trí, hiện ra tu vi Đại Thánh cảnh, muốn giết nàng.

Thần sắc Giang Sở Sở hơi thay đổi, ánh mắt hơi lạnh, hai tay kết ấn, lực lượng mạnh mẽ trào ra, tiên quang nổ tung, triệu hồi ra một món Thánh khí, hóa thành lưu quang chống lại.

Một sinh linh Đại Thánh cảnh, dựa vào thủ đoạn bây giờ của nàng thì chỉ cần cẩn thận một chút vẫn có thể chống cự được chút.

Nhưng rất nhanh, ở nơi khác lần nữa vang lên tiếng gầm thét.

Theo uy áp Thánh Cảnh bàng bạc!

"Không ổn, sao lại còn có một Tuyệt Âm sinh linh Đại Thánh cảnh nữa chứ?"

Giang Sở Sở nhíu mày, tâm tư nhất thời chập chờn, tính toán trước tiên tránh đi, nàng đã tìm được nguồn gốc chỗ bộc phát.

Chỉ là lúc này dựa vào năng lực của nàng, không giải quyết được.

Xoẹt!

Lúc này, đột nhiên có một đạo thần quang bay tới, hào quang rực rỡ, xẹt qua chân trời, tuỳ tiện đánh nát Tuyệt Âm sinh linh Đại Thánh cảnh vừa nãy, gần như nổ tung.

Một thân ảnh đi tới, mang theo ba động khủng bố, mênh mông khó lường, Cố Trường Ca cất bước, vẻ mặt mang theo ý nhạo báng.

"Ngay cả sinh linh Đại Thánh cảnh cũng không đối phó được, ngươi thật sự không xứng với danh xưng truyền nhân của Nhân Tổ điện mà.”

"Cố Trường Ca "

"Ngươi đã đến rồi sao?"

Giang Sở Sở có chút vui vẻ, không thèm để ý hai câu nói móc kia.

Nàng thật sự không ngờ Cố Trường Ca sẽ tới, hơn nữa còn tới nhanh như vậy.

Quả nhiên Cố Trường Ca nói sẽ không quản nàng cũng chỉ là nói mà thôi.

Nhưng rất nhanh nghĩ đến cái gì, vẻ mặt Giang Sở Sở chuyển sang lạnh lẽo, trong lỗ mũi phát ra tiếng hừ lạnh, không nhiều lời nữa.

"Ngươi thật đúng là phế vật nha, Sở Sở thánh nữ, loại chuyện này cũng không giải quyết được, đúng là làm khó một thương binh như ta.”

Cố Trường Ca cất bước, đi đến bên cạnh nàng, ngẩng đầu nhìn về phía khe nứt kia, tùy ý mở miệng.

"Ta cũng không nói ngươi nhất định phải tới, chỉ là nói với ngươi một tiếng thôi." Giang Sở Sở lạnh lùng nói.

"Cho nên nếu ta không tới thì ngươi lại tính ở đây tìm chết?" Cố Trường Ca cười nói: "Thật sự cho rằng ta không nỡ sao?"

Hết chương 796.
Bạn cần đăng nhập để bình luận