Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1024: Đạo tắc pháp thân của Chuẩn Đế cảnh

Chương 1024: Đạo tắc pháp thân của Chuẩn Đế cảnh

"Công chúa, đi mau!"

Nhưng đúng vào lúc này, lão bà tóc vàng bỗng nhiên gầm thét một tiếng, cả người như phát sáng.

Kim sắc cốt nhục phun ra từ trong lỗ chân lông, trên đầu là Hỗn Độn sương mù mịt mờ.

Khí tức của nàng lập tức trở nên cường đại gấp mấy lần so với trước đó.

Nhưng cả người lại nhanh chóng héo rút.

Nàng lập tức lao về phía Cố Trường Ca, muốn cứu được Khương Lạc Thần từ trong tay hắn.

Nhưng vẻ mặt của Cố Trường Ca vẫn lạnh lùng như cũ, ngay cả ánh mắt cũng không thèm nhích một chút, bàn tay dùng sức, pháp lực thôi động, dao động khủng bố lập tức nổ tung trong mắt.

"Ngươi thật sự muốn giết ta…."

Trên mặt Khương Lạc Thần vẫn còn lưu lại một tia không dám tin, trong giọng nói ẩn chứa sự run rẩy và sợ hãi.

Ngay sau đó cả người nàng nổ tung, hóa thành huyết vụ đầy trời.

"Công chúa!"

Lão bà tóc vàng như muốn rách cả mí mắt, khó mà tin được cảnh tượng trước mắt.

Giang Thần, Phổ Độ hòa thượng cũng sợ ngây người, sững sờ đứng ở chỗ.

"Gia hỏa này thật sự là tâm ngoan thủ lạt "

Vương Tử Câm cũng có chút mất tự nhiên.

"Cố Trường Ca, ta liều mạng với ngươi! "

Lão bà tóc vàng hoảng sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, khó mà tin được.

Nàng như phát điên, liều mạng đánh tới Cố Trường Ca, thi triển các loại bí pháp và thần thông mạnh mẽ.

Nơi đây bộc phát dao động vô cùng kinh khủng.

Ngay cả toà đạo đài kia cũng đung đưa không ngừng, Thái Hư thần cách chìm nổi trong buông xuống ánh sáng mờ mịt, thần bí mà mỹ lệ.

Nhưng vẻ mặt của Cố Trường Ca vẫn không có bất kỳ biến hóa nào, hắn giơ tay đập xuống người lão bà tóc vàng, đối phương ho ra máu bay ngược ra phía sau.

"Tại sao…"

Lão bà tóc vàng gầm thét.

Là Chuẩn Chí Tôn, hơn nữa còn thi triển bí thuật cấm kỵ, thế nhưng nàng vẫn không có chút lực lượng nào chống lại Cố Trường Ca, ngược lại còn bị đánh hộc máu bay ngược lại, kém chút nữa nổ tung.

Sự cường đại của Cố Trường Ca khiến nàng tuyệt vọng.

Bây giờ, Khương Lạc Thần công chúa vẫn lạc ở nơi này, cho dù nàng có thể sống sót trở về tộc địa thì cũng không biết bàn giao như thế nào.

"Hả?"

"Có chút thủ đoạn."

Lúc này, Cố Trường Ca bỗng nhiên nhíu mày, dường như có chút kinh ngạc, sau đó ngẩng đầu nhìn quét về phía hư không cách đó không xa.

Ong!

Nơi đó có từng tia sáng kim sắc ngưng tụ lại, một cỗ dao động nổi lên.

Thân ảnh của Khương Lạc Thần xuất hiện lần nữa, nhưng lúc này sắc mặt cực kỳ trắng bệch. Nàng sợ hãi nhìn Cố Trường Ca, dường như vẫn còn chưa lấy lại tinh thần từ cảnh tượng vừa rồi.

Nàng không ngờ vừa Cố Trường Ca thật sự ra tay giết mình, hơn nữa còn không lưu tình chút nào, không hề có chút do dự.

Sự quả quyết và tàn nhẫn này làm cho nàng không khỏi run rẩy, lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là tử vong.

Không có cách nào ma diệt được.

"Khôi lỗi thế mạng, không ngờ lại có được thứ này…" Cố Trường Ca suy nghĩ một chút đã biết vừa nàng dùng thứ gì.

Nhưng mà phương pháp luyện chế khôi lỗi thế mạng đã sớm thất truyền, vô cùng trân quý.

Cho dù là Chuẩn Chí Tôn thì cũng sẽ động tâm, sử dụng một thì thế gian sẽ thiếu một, có thể xưng là chí bảo vô giá.

Không ngờ trên người Khương Lạc Thần lại có nó, cái này khiến Cố Trường Ca có chút bất ngờ.

"Kim Bà…"

Nhìn thấy dáng vẻ của lão bà tóc vàng, Khương Lạc Thần hiện lên vẻ mặt không đành lòng.

Đây là bí thuật thiêu đốt sinh mệnh bản nguyên của Thái Hư thần tộc.

Mặc dù trong khoảng thời gian ngắn có thể đề cao tu vi, nhưng di chứng lại vô cùng kinh khủng, gần như không thể nghịch chuyển, cho dù là tu vi đột phá thì cũng không thể nào bù lại tuổi thọ bản nguyên.

Không đến thời khắc tuyệt vọng nhất thì Thái Hư thần tộc sẽ không thi triển.

Rất hiển nhiên, trong mắt lão bà tóc vàng, Cố Trường Ca đã đến trình độ không thể địch lại.

Nếu như không liều mạng thì nàng căn bản không thể trì hoãn được Cố Trường Ca.

"Công chúa, ngươi không sao thì tốt rồi." Lão bà tóc vàng khẽ cười, nhưng lại lập tức lại ho ra một ngụm máu.

"Kim Bà!"

"Ngươi thật sự không cần phải làm như thế."

Khương Lạc Thần cắn răng, đột nhiên bóp nát một ngọc phù trong tay.

Trong lúc đó, phía sau nàng xuất hiện một thân ảnh kim sắc khổng lồ và mờ ảo, kinh khủng mà hào hùng, giống như thần linh tỏa ra ánh sáng vàng kim đi ra dòng sông thời gian.

Thần linh màu vàng óng này huy hoàng như mặt trời ban trưa, tu vi sâu không lường được, không thấy rõ khuôn mặt, chỉ có một đôi mắt lạnh lùng và cao quý nhìn xuống tất cả.

"Đạo tắc pháp thân của Chuẩn Đế cảnh?"

Vương Tử Câm hơi kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, không ngờ Khương Lạc Thần lại có nhiều vật bảo mệnh như vậy.

Mà Cố Trường Ca cũng nhíu mày, sau đó chậm rãi lấy từ trong tay áo ra một đại ấn, khí tức sơn hà mơ hồ giống như có thể huyễn hóa tất cả.

Chí Tôn khí Sơn Hà Đại Ấn!

Ầm ầm!

Nhưng đúng vào lúc này, Giang Thần vẫn luôn nhìn chằm chằm Cố Trường Ca và Khương Lạc Thần đột nhiên cắn răng một cái, sau khi hoàn tất giao lưu với Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh trong thức hải, để nó xúc động trận văn nơi đây.

Ngay lập tức, bốn vách tường sáng lên, cả tòa cung điện dâng lên hào quang mênh mông, bao phủ khắp nơi.

Rồi sau đó, từng đầu tinh đồ mạch lạc xuất hiện, vầng sáng chói mắt ngút trời.

Nơi này bắt đầu đổ sụp, xuất hiện thanh thế đáng sợ.

Tất cả trận văn đã khôi phục, bộc phát ra lực lượng tuyệt cường.

Mà Giang Thần cũng nhân cơ hội này chạy về phía ám đạo mà Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh đã chỉ trước đó.

"Giang thí chủ, chờ tiểu tăng với!"

Phổ Độ hòa thượng vẫn luôn chú ý cử động của Giang Thần.

Lúc này, hai mắt hắn sáng lên, tranh thủ thời gian hóa thành một đạo thần quang đuổi theo Giang Thần, thoát khỏi nơi đây.

Hết chương 1024.
Bạn cần đăng nhập để bình luận