Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2444: Vĩnh viễn không lớn lên

Chương 2444: Vĩnh viễn không lớn lên

Phạm vi Đào thôn cũng không tính là lớn, chỉ bao gồm phương viên mười mấy dặm. Cho tới nay cũng chỉ có hơn trăm gia đình.

Hài đồng trong thôn, lớn thì bảy tám tuổi, nhỏ thì còn đang uống sữa mẹ. Còn một số đại nhân trong thôn thì học tập phương pháp tu hành luyện khí đơn giản.

Dù cho tương lai có được làm tu sĩ hay không, bọn hắn cũng có thể cường thân kiện thể, tiến vào trong rừng núi lớn săn thú. Ai nấy đều đang ngồi xếp bằng trên những tảng đá rải rác các nơi, đón ánh mặt trời, phun ra nuốt vào ánh bình minh.

Hiện tại, hoàn cảnh ở đây vô cùng tốt. Non xanh nước biếc, cây cỏ thơm ngát, hồ nước xa xa xanh biếc trong trẻo, có rất nhiều linh cầm uống nước ở bên cạnh.

Còn có một số thiên mã cả người tuyết trắng, kết thành bầy đàn xuất hiện, cúi đầu uống nước ở trong hồ. Quả thực là một phương thế ngoại đào nguyên yên bình.

Cố Tiên Nhi thay đổi một thân ý phục và đồ dùng hàng ngày, váy trắng phiêu phiêu, cực kỳ xuất trần thoát tục, tựa như trích tiên tử không nhiễm khói bụi trần tục. Đó là chiếc váy dài mà Cố Trường Ca dẫn nàng đi mua. Tuy rằng nàng rất thích, vẫn luôn mặc lên người, nhưng bây giờ cũng đã cất vào.

Trong đoạn thời gian ở trên Thiên mộ này, mái tóc của nàng đã hơi dài một chút, vốn có chút không thích hợp với váy dài.

"Tảng đá này vẫn còn ở đây nhỉ..."

Cố Tiên Nhi tìm kiếm bao nhiêu tảng đá ở bên hồ, nhẹ nhàng nhảy một cái, sau đó lại nhảy lên, rồi nhẹ nhàng bật một cái.

Trên gò má tuyệt luân động lòng người lộ ra một ít ý niệm mừng rỡ.

Lúc nàng tu hành khi còn bé, bình thường hay ngồi trên tảng đá, phun ra nuốt vào ánh sáng từ nhật nguyệt, một lần ngồi là mất mấy ngày.

Đối với Cố Tiên Nhi mà nói, đây giống như lão bằng hữu của nàng.

Nàng không nghĩ tới cách nhiều năm như vậy, tảng đá này vẫn còn ở đây, đồ sộ bất động.

Yêu Yêu chắp hai tay sau lưng giống như một tiểu đại nhân, đi theo phía sau Cố Tiên Nhi. Thấy nàng như vậy, cái mũi nhỏ chun lại, nói:

"Tiên Nhi tỷ tỷ, ngươi vẫn luôn như vậy, chẳng trách sư tôn nói ngươi là một một tiểu cô nương chưa trưởng thành."

Giọng nói của nàng trong trẻo, mang theo một chút mềm mại. Tuy nhiên, bộ dạng lại như bà cụ non, quở trách Cố Tiên Nhi. Cố Tiên Nhi cười hì hì, cũng không cố kỵ khí chất thoát tục tựa như trích tiên của mình, cởi giày ngọc, bàn chân trong suốt nhẵn nhụi tiến vào trong hồ, vùi đùa nghịch nước.

Mắt thấy Yêu Yêu lại muốn quở trách, nàng nhất thời vung ống tay áo, ôm lấy tiểu nha đầu vào trong ngực.

"Rõ ràng ngươi chỉ là một tiểu nha đầu mới mấy tuổi, vậy mà lúc nào cũng giáo huấn ta. Ta là tỷ tỷ của ngươi."

Cố Tiên Nhi nhéo nhéo lỗ mũi của nàng, trên mặt lộ ra ý cười.

Sau khi trở lại Đào thôn, nàng và một đám sư tôn tán gẫu những chuyện đã xảy ra mấy năm nay. Nàng kể lại những gì mình trải qua để cho bọn họ yên lòng.

Sau đó, nàng cũng cho một số hài tử trong thôn mấy món đồ chơi, tính tình trẻ con nổi lên, cùng chơi với bọn chúng nửa ngày. Trên gương mặt Cố Tiên Nhi cũng không có vẻ lo lắng chút nào, nàng vẫn như trước đây, lạc quan phóng khoáng.

Nàng không nói trong chuyến đi đến Thiên mộ này đã trải qua rất nhiều nguy hiểm, không muốn để cho thôn dân và các sư tôn lo lắng. Cũng giống như mấy năm nay ở thế giới bên ngoài, nàng nghiêm túc tu hành và ma luyện.

Mà cuối cùng cũng được nhàn rỗi, Cố Tiên Nhi lại muốn hỏi thêm một câu. Hiện tại, vấn đề nàng quan tâm nhất chính là Đào Yêu tỷ tỷ rốt cuộc đi đâu?

Vì sao nàng không nhận biết được bất cứ khí tức và dao động nào liên quan đến Đào Yêu tỷ tỷ? Cứ như thể đột nhiên biến mất giữa phiến thiên địa này vậy. Đối với nàng mà nói, Đào Yêu vừa như sư vừa như tỷ tỷ, là một trong những người đối xử với nàng tốt nhất trên thế gian này.

"Tiên Nhi tỷ tỷ, ngươi mới không phải là tỷ tỷ của ta. Ngươi muốn làm sư nương của ta, ta đều nhìn ra."

Mặc dù Yêu Yêu bị Cố Tiên Nhi nhéo mũi, nhưng nàng vẫn mang bộ dạng tựa như bà cụ non, sau đó trực tiếp chọc thủng tâm sự của Cố Tiên Nhi không chút lưu tình.

Cố Tiên Nhi đột nhiên nghe nàng nói như vậy, thoáng cái trở nên hoảng loạn, giọng nói cũng biến thành lắp bắp, vội vàng nói:

"Ngươi… Ngươi tiểu nha đầu này, nói bậy cái gì đó? Cẩn thận ta đánh ngươi đó. Ta nói cho ngươi biết, ngay cả sư tôn ngươi cũng không dám chọc ta. Nếu như hắn dám chọc ta, ngay cả hắn ta cũng đánh."

"Nhưng ngươi đánh không lại sư tôn, rõ ràng là bình thường sư tôn khi dễ ngươi, lúc nào ta cũng thấy."

Yêu Yêu không chút lưu tình nói toạc ra.

Cố Tiên Nhi xấu hổ, nhẹ nhàng gõ vào đầu Yêu Yêu một cái.

Tiểu nha đầu này vừa nãy thoạt nhìn cũng còn đáng yêu, sao hiện tại lại chẳng đáng yêu chút nào, thậm chí còn không thành thật như thế? Không những ra vẻ người lớn mà còn đa sầu đa cảm.

Tuy nhiên, khi nàng đang định trở lại Đào thôn, tiểu nha đầu lại một mình cô độc ngồi ở cửa thôn, tựa như đang chờ người nào.

Dáng vẻ đó còn có chút đáng thương.

"Cái người sư tôn vô trách nhiệm kia của ngươi, ném ngươi vào trong thôn, lại không quan tâm ngươi, đúng là một tên nhẫn tâm."

Nàng bắt đầu quở trách Cố Trường Ca.

Đương nhiên, Cố Tiên Nhi cũng biết, sở dĩ Yêu Yêu trở nên như vậy cũng liên quan đến những gì nàng từng trải qua trước kia.

Lúc Đào Yêu niết bàn, dựng dục mà thành một nửa đạo quả, trong suốt vô cấu, không dính bất cứ nhân quả của Đào Yêu nào, cũng có thể hiểu được là vì thân muội muội của Đào Yêu.

Cũng chính vì nguyên nhân này, Yêu Yêu sẽ không lớn lên, sẽ không già đi, tuổi tác vĩnh viễn dừng lại tại giờ khắc này.

Những hài tử từng đùa giỡn cùng nàng đều đã trưởng thành, thành gia lập nghiệp, có tôn tử, tôn nữ, con cháu đầy cả sảnh đường.

Thế nhưng, nàng vẫn chỉ có bộ dạng như trước, lớn chừng mấy tuổi, vĩnh viễn không có khả năng biến hóa.

Hết chương 2444.
Bạn cần đăng nhập để bình luận