Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1446: Sớm muộn gì cũng thuộc về Cố Trường Ca

Chương 1446: Sớm muộn gì cũng thuộc về Cố Trường Ca

Đại quân thượng giới chiến thắng trở về, các đại giáo đạo thống đã an bài xong tất cả mọi thứ.

Dòng lũ cuồn cuộn xuyên thẳng qua giữa vũ trụ, từng chiếc chiến thuyền cổ lướt qua khung trời rời khỏi Bát Hoang thập vực, tất cả đều trở về thượng giới.

Không giống với thanh thế hùng vĩ lúc tới, lần này mặc dù đại quân chiến thắng trở về nhưng cũng không tìm được vật mà các thế lực đạo thống muốn tìm.

Đây cũng là tiếc nuối ở trong lòng các tồn tại cổ lão.

Đương nhiên, bọn hắn cũng sẽ không từ bỏ, vẫn tiếp tục điều động tộc nhân tìm kiếm ở khắp mọi nơi trên Bát Hoang thập vực.

Sự tồn tại của Lạc Phong cũng chỉ có một số nhỏ biết được.

Hơn nữa ngoại trừ Đại sơn chủ, Cố Trường Ca cũng biết Phong Tổ đã từng lấy trộm Kỷ Nguyên Thụ.

Cho nên trong mắt của Cố Trường Ca, cuối cùng thì các tộc và các đạo thống vẫn là tay không mà trở về.

Chờ đợi mấy tháng tại Bát Hoang thập vực, luyện hóa rất nhiều bản nguyên của Kẻ thành đạo, sau khi tu vi đạt đến Chuẩn Đế Cảnh cửu trọng thiên, Cố Trường Ca cũng lên đường rời đi, hắn định trở về thượng giới.

Hiện tại Thiên Lộc Huyền Nữ lắc mình biến hoá, ở trong mắt vô số tu sĩ sinh linh trong Bát Hoang thập vực, nàng trở thành người phát ngôn cho Cố Trường Ca.

Chẳng những địa vị của nàng tại Bát Hoang thập vực không hề bị ảnh hưởng bởi vì quy hàng sớm, mà ngược lại còn là nước lên thì thuyền lên, rất nhiều đại vực đại tộc vô cùng kính sợ nàng.

Dù sao thì giờ đây tất cả mọi người đều lựa chọn quy hàng, nào có chuyện ai xem thường ai.

Sau khi trở về thượng giới, ngược lại Cố Trường Ca cảm thấy trong lúc nhất thời hắn thanh nhàn hơn không ít.

Hắn hiểu cảnh giới tu vi của hắn ở hiện tại đã liên quan đến một thiên địa khác, cũng không cần phải thời thời khắc khắc mưu đồ như trước đó nữa.

Với tu vi Chuẩn Đế Cảnh cửu trọng thiên, cho dù hắn che giấu một phần thực lực thì cũng có thể giết chết Kẻ thành đạo một cách nhẹ nhàng, càng đừng nói là hắn còn có rất nhiều thủ đoạn và át chủ bài kinh khủng.

Cho nên tại thượng giới bây giờ, hắn hoàn toàn có thể hoành hành mà không phải sợ điều gì, cũng không cần phải để ý cái gì cả.

Cho dù gặp phải Kẻ thành đạo, có lẽ đối phương cũng sẽ kiêng kỵ hắn ba phần, không dám tuỳ tiện trêu chọc.

Vì thế Cố Trường Ca đến Vô Song tiên triều một chuyến, ở lại cùng Nguyệt Minh Không một khoảng thời gian, tiện thể đưa đến rất nhiều tài nguyên chí bảo hiếm có lấy được từ lần chinh chiến Bát Hoang thập vực này.

So với sự thanh nhàn của hắn, Nguyệt Minh Không lại vô cùng bận rộn. Dù sao thì Vô Song tiên triều cũng thật sự quá lớn, cương vực mênh mông vô tận.

Mặc dù thủ đoạn của nàng cường ngạnh thiết huyết nhưng trong thời gian ngắn cũng rất khó nắm giữa toàn bộ Vô Song tiên triều trong tay.

Mỗi ngày chuyện cần làm đều không ít.

Hơn nữa, sau khi Cố Trường Ca đến, mỗi đêm nàng còn phải dành ra thời gian để bồi hắn, dùng chính lời nàng nói chính là không thể lạnh nhạt Cố Trường Ca.

Đương nhiên nguyên nhân rất lớn cũng là vì một thời gian rồi không được gặp Cố Trường Ca, nàng khó nén nỗi nhớ nhung trong lòng, hận không thể bỏ lại rất nhiều sự vụ ở trong tay để ở bên cạnh hắn.

“Nói đến thì, ở Bát Hoang thập vực chàng đã thu một thị thiếp sao?”

Trên chiếc giường tiên, màn che như mây, tiên vụ mờ ảo.

Mái tóc của Nguyệt Minh Không mềm mại rũ xuống, đôi mắt thanh lãnh, nàng nghiêng đầu nhìn Cố Trường Ca, giọng điệu cũng rất bình thản.

Cố Trường Ca nghe vậy thì nhìn về phía Nguyệt Minh Không đang gối lên cánh tay mình, cười nói: “Chỉ là lời đồn mà thôi, nàng ta cần một cái thân phận.”

“Thân phận gì không được, cứ phải là thị thiếp sao?”

Nguyệt Minh Không khẽ gật đầu một cái nói: “Người kia đẹp không?”

Lời nàng nói vô cùng bình tĩnh, dường như cảm xúc không hề lên xuống một chút nào.

Nhưng mà Cố Trường Ca vẫn cảm giác được nàng hơi ghen, xem ra không gặp một khoảng thời gian, với tính tình của Nguyệt Minh Không, khó tránh khỏi sẽ vì loại chuyện nhỏ nhặt này mà lật đổ bình dấm chua.

Trong ấn tượng của hắn, mặc dù Nguyệt Minh Không cường thế bá đạo nhưng sẽ không hỏi loại câu hỏi nhàm chán này.

Tuy nhiên hắn cân nhắc đến khả năng lát nữa không biết là bản thân có bị nàng đạp xuống giường hay không. Suy nghĩ một chút, hắn mỉm cười nói: “Rất đẹp, đệ nhất mỹ nhân ở Bát Hoang thập vực.”

“À?” Đuôi lông mày của Nguyệt Minh Không nhướn lên, ngữ khí cũng cao hơn mấy phần.

“Nhưng mà so với nàng thì còn kém xa lắm.”

“Nàng ăn dấm chua sao?” Trước khi nàng động thủ định đuổi hắn xuống, Cố Trường Ca lại tiếp tục cười nói.

Nghe vậy, Nguyệt Minh Không hơi trừng hắn một cái, khóe môi nhếch lên một đường cong rất nhẹ. Thực ra nàng cũng không thèm để ý dáng vẻ người kia ra sao, cũng không quan tâm thái độ của Cố Trường Ca đối với người kia.

Chẳng qua nàng chỉ muốn nghe Cố Trường Ca nói những lời này với mình mà thôi.

Trong mắt Cố Trường Ca, những nữ tử như Nguyệt Minh Không và Giang Sở Sở kỳ thực rất đơn giản, bởi vì các nàng đều thích hắn.

Thậm chí ở một số thời điểm, không cần chính hắn lừa gạt các nàng, các nàng sẽ tự lừa gạt mình.

Đương nhiên, nói thì nói vậy, cũng không phải Cố Trường Ca sẽ đi lừa các nàng cái gì.

Xem ra Thiên Lộc Huyền Nữ không sánh bằng Nguyệt Minh Không, quả thật là kém xa.

“Trước mắt vẫn chưa có manh mối của Chưởng Thiên Kiếm, có lẽ phải đợi một khoảng thời gian nữa.” Sau đó, Nguyệt Minh Không nhẹ nhàng mở miệng, nàng biết hiện tại Cố Trường Ca đang quan tâm đến chuyện khác.

Tuy nói sau khi nàng trùng sinh, toàn bộ tuyến thời gian của thượng giới bây giờ đã thay đổi rất nhiều, thậm chí ngay cả chuyện xảy ra tại Bát Hoang thập vực ở bên kia cũng có chênh lệch rất lớn so với trí nhớ của nàng.

Nhưng cũng không ảnh hưởng đến khoảng thời gian này, nàng điều động nhân thủ đi điều tra tung tích của chủ nhân Chưởng Thiên Kiếm.

Đối với chuyện này, kỳ thực nàng không lo lắng nhiều lắm.

Bởi vì trong trí nhớ của nàng, trong tương lai vị chủ nhân của Chưởng Thiên Kiếm đã chết thảm ở trong tay của Cố Trường Ca.

Sau đó Chưởng Thiên Kiếm thuộc về Cố Trường Ca.

Thậm chí nàng không cần phải can thiệp quá nhiều, cuối cùng thì Chưởng Thiên Kiếm cũng sẽ bị Cố Trường Ca đoạt được mà thôi.

Đương nhiên, nàng không thể nói với Cố Trường Ca những chuyện này.

Hết chương 1446.
Bạn cần đăng nhập để bình luận