Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 641: Xuất hiện đúng lúc

Chương 641: Xuất hiện đúng lúc

"Họ Tô kia, vì sao ngươi lại muốn ám hại Triệu sư huynh của chúng ta? Huynh ấy cùng ngươi không oán không thù. Lại một lòng có hảo cảm với ngươi. Vì sao ngươi lại đối xử với huynh ấy như thế?”

"Uổng cho ngươi có diện mạo xinh đẹp. Vậy mà lại mang lòng dạ rắn rết."

“Triệu sư huynh của chúng ta thật sự là bị mù mà. Lúc ấy gặp ngươi lẻ loi một mình, huynh ấy có lòng muốn giúp ngươi. Kết quả, ngươi lại đối xử với Triệu sư huynh như thế ư?”

"Ngươi mau nói đi, ngươi đã giấu Triệu sư huynh ở đâu rồi? Hôm nay kể cả người kế thừa ma công ở phía sau ngươi, cũng không thể nào cứu được ngươi. Ngươi thông minh thì nên biết điều mà thành thật khai ra tất cả đi!”

Lúc này, một đám đệ tử Nho Thánh học phủ cản Tô Thanh Ca lại, lòng đầy căm phẫn hô to.

Trong mắt tất cả mọi người đều là phẫn nộ cùng cừu hận. Ai nấy đều thề sẽ không bỏ qua cho nàng.

Nghe được mấy lời này, Tô Thanh Ca đứng ở trước mặt bọn họ lại giữ được thần sắc bình tĩnh vốn có, không có bất kỳ gợn sóng nào.

Nàng bình thản nói:

"Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, chuyện này không liên quan đến ta.”

"Sau khi ta rời đi thì chưa từng gặp lại Triệu Tiêu Dao. Vậy làm sao ta biết hắn hiện tại đang ở đâu được?”

Nói đến đây, trong nội tâm nàng âm thầm suy nghĩ, không rõ là vì đâu lại bị giội lên một chậu nước bẩn này.

Lúc rời đi, nàng đã bỏ mặc Triệu Tiêu Dao, tiến về khu vực khác để tiêu diệt Tuyệt Âm sinh linh, dự định kiếm thêm điểm tích lũy.

Từ đó đến nay chưa hề gặp lại hắn.

Mấy ngày nay, nàng mới nghe nói Triệu Tiêu Dao gặp phải chuyện bất trắc.

Việc này thật trùng hợp lại phát sinh đúng vào lúc này.

Tô Thanh Ca nghĩ nửa ngày cũng không tìm ra nguyên nhân.

Cuối cùng chỉ có thể cho rằng nàng quá xui xẻo.

Cho nên hiện tại, nàng rơi vào tình thế rất khó nói, giải thích thế nào cũng không thông.

Nếu như động thủ trong điều kiện không sử dụng ma công cấm kỵ thì thực lực của nàng nhiều nhất cũng chỉ ở cấp bậc Chân Thần cảnh.

Nếu sử dụng ma công cấm kỵ thì sao? Như vậy khác nào tìm đến cái chết!

Chẳng lẽ lại chỉ có thể khoanh tay chịu trói?

Trong lòng Tô Thanh Ca lúc này vô cùng rối bời, cảm giác như không còn bất kỳ cách nào nữa.

"Lại còn giảo biện. Nếu như không phải ngươi làm vậy thì Triệu sư huynh đã xảy ra chuyện gì?”

Nghe thấy Tô Thanh Ca nói như vậy, đệ tử của Nho Thánh học phủ càng thêm phẫn nộ, suýt chút nữa trực tiếp động thủ.

"Khi đó Triệu Tiêu Dao tự mình muốn đuổi theo ta, đâu phải lỗi tại ta? Rõ ràng là các ngươi không nói đạo lý. Việc đã xảy ra, không dám đi tìm người kế thừa ma công, lại chỉ biết ở đây bắt nạt kẻ yếu như ta sao?”

Giọng nói của Tô Thanh Ca vẫn bình tĩnh như trước, nhưng lúc này lại mang vẻ lạnh lùng.

"Đúng là một nữ tử nhanh mồm nhanh miệng. Nhưng mà nói cho cùng, nếu như không phải ngươi dẫn dụ sư đệ ta đi theo thì làm sao lại phát sinh chuyện như vậy?”

Đúng lúc đó, một trận cười lạnh truyền đến.

Trên không trung, từng trận thần hồng ập đến, người dẫn đầu chính là đại sư huynh Quân Cẩu của Nho Thánh học phủ.

Ánh mắt của hắn mang theo lãnh ý, nhìn thẳng về phía Tô Thanh Ca, tựa hồ muốn nhìn rõ thấy tâm can của nàng.

Thấy Tô Thanh Ca không nói lời nào, hắn lại tiếp tục lạnh lùng nói: "Trong mắt của ta, ngươi nhất định là có liên can đến người kế thừa ma công. Nếu như muốn chứng minh những điều ngươi nói là đúng, vậy ngươi hãy mở thức hải để ta dò xét tâm trí của ngươi một chút. Nếu quả thật là bọn ta đã trách oan cho ngươi, thì bọn ta sẽ thành tâm xin lỗi và để cho ngươi bình yên rời đi, thế nào?”

Nghe nói như thế, dù là Tô Thanh Ca hay những thiên kiêu trẻ tuổi đang đứng gần đó đều biến sắc.

Dù sao đối với tu sĩ thì thức hải là nơi cất giấu nhiều bí mật.

Việc dò xét thức hải không khác gì bị nhục mạ, còn không bằng tìm đến cái chết.

"Thế nhưng đây lại là cách tốt nhất.”

Tuy thế, thần sắc của không ít thiên kiêu trẻ tuổi có chút biến động.

Tính đến nay thì đây là cách duy nhất.

"Ngươi đừng có nằm mơ.”

Giọng nói của Tô Thanh Ca băng lãnh.

Dò xét thức hải?

Trong thức hải của nàng ẩn chứa bí mật còn quan trọng hơn cái chết của Triệu Tiêu Dao. Làm gì có chuyện để cho người ta tuỳ tiện dò xét?

"Ồ? Vậy là ngươi không muốn? Nếu đã như vậy thì đừng trách chúng ta!"

Giọng nói của Quân Cẩu vẫn lạnh lùng như cũ. Ẩn sau vẻ thư sinh bên ngoài lại chứa uy thế mạnh mẽ làm người ta sợ hãi.

Hắn vừa dứt lời, áp lực uy vũ của Thần cảnh trong nháy mắt đã giáng về phía Tô Thanh Ca như muốn nghiền ép nàng.

Thật bất ngờ. Tu vi của hắn đã đạt đến cấp bậc Thiên Thần cảnh, bỏ xa rất nhiều tuổi trẻ chí tôn.

Lúc này, sắc mặt của Tô Thanh Ca không nhịn được liền trắng bệch, nắm chặt bàn tay.

Nàng rất không cam tâm. Chẳng nhẽ lúc này lại bị bại lộ ma công cấm kỵ sao?

Nhưng cục diện hôm nay, ngoại trừ chịu đựng ra thì nàng còn cách nào khác để phá giải nữa đâu?

Đột nhiên, trong tâm trí của Tô Thanh Ca hiện ra thân ảnh của Cố Trường Ca.

Nếu như lúc này nàng nói ra bản thân có quan hệ với Cố Trường Ca, mượn tạm uy thế của hắn thì còn ai dám làm khó xử với nàng?

Thế nhưng ngay lúc Tô Thanh Ca muốn mở miệng thì bên ngoài bỗng nhiên có chấn động truyền đến, sắc mặt của rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi lộ vẻ hoảng hốt.

Thân ảnh của một tu sĩ từ trong đó hiện ra, âm thanh kích động, nói: "Quá tốt rồi!”

"Trường Ca thiếu chủ nghe nói nơi đây xuất hiện người kế thừa ma công nên đã nhanh chóng chạy tới đây!”

Hết chương 641.
Bạn cần đăng nhập để bình luận