Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3752. Thành Thiên



Chương 3752. Thành Thiên




“Nếu quả thật có thiên chi đại hóa thân xuất hiện, hậu quả sẽ càng đáng sợ hơn. Trong Thương Mang hiện tại, muốn phong ấn thiên chi đại hóa thân, ít nhất phải cần đến mấy vị tồn tại cấp Chân Lộ. Thế nhưng, nếu tồn tại cấp Chân Lộ ra tay với thiên chi hóa thân, bọn họ nhất định sẽ bị phản phệ. Dù sao thiên đạo quyền hành cũng chỉ là một phần của ý chí thiên đạo mà thôi.” Có người lo lắng nói.
“Mục đích Nghịch Mệnh Cung thành lập đến nay là nghịch thiên cải mệnh. Rất nhiều các bậc tiền bối tre già măng mọc, cho dù có như thiêu thân lao đầu vào lửa vì con đường này cũng không tiếc.”
“Hôm nay ta lại phong ấn thiên chi tiểu hóa thân, sống chết cũng sẽ không hối hận.”
Cũng có người lên tiếng, giọng điệu âm vang, trong lời nói ẩn chứa hận ý sâu sắc.
Những sinh linh có thể tiến vào Cửu Thiên Chi Địa đã từng có gia viên cố thổ của mình, nhiều ít đã từng chịu đựng lượng kiếp thanh toán tẩy lễ.
Những người thân, người yêu, bạn bè trước đây của bọn họ và tất cả những người bọn họ quen biết đều đã chết, chỉ còn lại một người còn sống. Quyết tâm của bọn họ kháng thiên lại càng mạnh mẽ hơn bao giờ chết. Mục tiêu sống sót duy nhất là phạt thiên.
“Thành Thiên vừa mới phá vỡ phong ấn, sức mạnh còn chưa khôi phục. Đây là thời điểm tốt nhất một lần nữa trấn áp nó.”
“Nếu để cho nó khôi phục hoàn toàn, những thiên chi tiểu hóa thân ở những trọng thiên còn lại khả năng cũng sẽ một lần nữa xé bỏ phong ấn xuất thế, khi đó phiền phức sẽ rất lớn.”
Vĩnh Tổ lên tiếng, sau đó ông ta vung tay lên. Thời không trước mặt vỡ tan, một khe hở xuyên thẳng đến tầng trời thứ chín, từ đó có thể thấy được dãy núi và lục địa đang bị phá vỡ.
Lục địa vô biên đó lúc này không ngừng sụp đổ, những vết nứt khủng khiếp không ngừng lan rộng theo mọi hướng, ánh sáng vô tận phun ra từ những vết nứt, sông và đại dương đang tụ tập lại, có biển lửa và dung nham nóng chảy.
Bên trong thiên khung còn có một cảnh tượng đáng sợ phản chiếu. Thiên khung đối ứng với cửu trọng thiên dễ dàng bị xé toạc như một tấm màn, những ngôi sao lớn vỡ vụn, rung chuyển và rơi xuống, sau đó vết nứt lan ra bốn phía, phát nổ hoàn toàn.
Đây là một cảnh tượng kinh khủng đến nỗi bầu trời như bị một bàn tay vô hình đáng sợ xé nát, lộ ra hư vô vô biên.
Cơn gió mạnh thổi từ đại đạo, cho dù là tu sĩ Tổ Đạo cảnh cũng sẽ bị xé nứt.
Những ngọn núi, dòng sông và bầu trời vụn vỡ đó tiếp tục vỡ vụn và tan rã trong hư không, biến thành dòng lũ vật chất, sau đó tổ chức lại, trở thành một khuôn mặt to lớn hùng vĩ và bá đạo nhìn xuống tất cả mọi người.
Khuôn mặt này đột nhiên lấp đầy bầu trời rách nát, các đường nét trên khuôn mặt trở nên rõ ràng, đại diện cho quyền lực uy nghiêm và độc đoán của hoàng đế trong mọi thời đại ở bất kỳ thời không nào.
“Ta là Thành Thiên…”
“Thân nhân của Thiên đâu rồi?”
Một giọng nói cổ xưa, trầm thấp và uy nghiêm phát ra từ miệng của nó, vang vọng khắp hàng tỉ thế giới chư thiên, giống như một vị quân vương cổ xưa tái hiện trên thế gian.
Lúc này, chư thế Thương Mang như bị một luồng phong bạo đại đạo tập kích. Cho dù là chân giới hay là siêu cấp đa nguyên vũ trụ đều bị âm thanh này xung kích, những gợn sóng đáng sợ quét qua nhanh chóng như một lưỡi liềm.
Tất cả chúng sinh nhìn thấy một ánh mắt sáng như ban ngày, lao ra từ vùng đất Cửu Thiên Chi Địa, khiến mọi rào cản tối tăm và sâu thẳm của tất cả các chư thế trở nên trong suốt.
Tại một số khu vực thời không không biết. lúc này một thanh âm cổ xưa uy nghiêm vang lên. Có một số khu vực bị màn sương mù hỗn loạn dày đặc bao phủ bị ánh mắt kia quét qua, lập tức lộ ra cương thổ ở tầng sâu nhất.
Những vùng lãnh thổ đó tối tăm, hoang vắng và vô cùng rộng lớn, như thể bị phong ấn bởi băng giá hàng tỷ năm.
Đất đông cứng một màu đỏ và đen, vô biên vô hạn, hàng trăm triệu vô số bóng người đứng ở đó. Những bóng người này rất kỳ lạ, họ đến từ tất cả các chủng tộc như Nhân tộc, dị tộc, Thần tộc, Yêu tộc… trong đó có nhiều chủng tộc đã xuất hiện từ thuở khai thiên lập địa. Những chủng tộc này ban đầu đứng đó như những bức tượng nhỏ, toàn thân chảy xuôi khí tức tuyên cổ bất hủ.
Bây giờ, khi giọng nói cổ xưa và uy nghiêm đó vang lên, nó quét qua những khu vực này như một cơn gió mạnh và những đợt sóng lớn.
Lớp đất đông cứng màu đỏ đen bắt đầu phá băng, mặt đất run rẩy, những âm thanh ầm ầm vang vọng trên các tinh cầu hoang vắng và im lặng.
Trên người các tộc đàn bắt đầu có khí tức linh hoạt khôi phục, lúc nào cũng lóe lên ánh sáng sinh mệnh nồng đậm.
Đôi mắt của họ từ từ chuyển động, từ cứng ngắc vô hồn chuyển sang trở nên linh hoạt, chẳng mấy chốc tứ chi bắt đầu cử động. Các lớp ánh sáng màu lục lam giống như sứ dâng lên, trên cơ thể xuất hiện những vết nứt, những vết nứt đó vỡ tan, giống như thoát ra khỏi kén.
“Xin chào Ngô Vương…”
“Xin chào Ngô Vương…”
“Vì vương mà chiến…”
Bọn họ cùng nhau hét lên, đáp lại một giọng nói tối cao nào đó từ trên trời cao, cuồng nhiệt, lạnh lùng, cố chấp và chứa đầy sát khí giống như một đội quân xác sống chỉ có thể càn quét thế giới.
Mảnh đất đóng băng vốn bị phong ấn ở một góc thế giới này cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng ban ngày. Những mảng thời không tàn lụi băng liệt, tồn tại không biết bao lâu chảy ra từ những vết nứt đó. Hết chương 3752.



Bạn cần đăng nhập để bình luận