Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1332: Cạm bẫy

Chương 1332: Cạm bẫy

Trận đại chiến này khiến tất cả mọi người đều chấn động, bất luận là cường giả thế hệ trước hay thế hệ trẻ tuổi đều cảm thấy rùng mình và run rẩy.

Cố Trường Ca thật sự quá mạnh, lúc trước thực lực của hắn đã mạnh đến mức rối tinh rối mù.

Bây giờ, sức mạnh của hắn còn có thêm sự trợ giúp của Cửu Sơn Tiên Ấn nữa thì lại càng thấy thực lực của Kẻ thành đạo thật đáng sợ.

Ba Kẻ thành đạo của Bát Hoang thập vực giao thủ với hắn, trong thời gian ngắn đã bị thương nặng, có người thân thể vỡ nát đến nguyên thần cũng suýt chút nữa cũng nổ tung.

Cảnh tượng như vậy thật sự là khiến cho toàn bộ sinh linh ở Bát Hoang thập vực cảm thấy tuyệt vọng.

Cũng không phải là Kẻ thành đạo bên thế giới của bọn hắn không mạnh, mà là do thực lực của Cố Trường Ca thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Đại chiến bộc phát trong nháy mắt, sâu trong tinh không, quang phù đầy trời, cả bầu trời cũng phải rung động.

Từng mảnh từng mảnh hư không run rẩy giống như cái sàng bị ánh sáng và hơi thở đánh xuyên qua.

Thanh thế ngập trời, đại quân kinh khủng như thủy triều cuộn trào tới, rung động cả trời đất.

Trên trời dưới đất đều tràn ngập âm thanh chém giết.

Uỳnh! Uỳnh!

Chiến thuyền cổ của hai giới phát sáng, rất nhiều phù văn được khắc họa trên đó cùng nhau biến hóa, rồi hiện hiện giữa trời đất, cuối cùng hóa thành từng chùm sáng khổng lồ như ngọn núi, bắn phá và lao về phía trước.

Vô số sinh linh chết thảm vì sự chấn động ấy, đại quân như lũ cuốn, cứ như vậy mà bị phá thành một kẽ nứt.

Trên bầu trời, Thôn Thiên Tước xuất hiện trên đỉnh cao của Chí Tôn cảnh, há miệng phun ra một đường trường đao Ngân Nguyệt quét ngang tất cả.

Phù văn bùng lên vô cùng đáng sợ, dường như muốn lấp đầy cả bầu trời.

Phía trước Bát Hoang thập vực, mấy cường giả Đại Thánh Cảnh đang ngăn cản đại quân tiến công, nhưng trong nháy mắt đã bị nổ tung, bị đánh tan bởi hơi thở của trường đao Ngân Nguyệt!

"Đáng chết!"

"Chúng ta cùng tiến lên, không cho chúng đạt được mục đích!"

Mặt khác mấy vị Chí Tôn đang hét lớn, đang bị lửa giận trong mắt thiêu đốt, sau đó cùng hợp lực đánh giết tên cầm thú hung hãn kia!

"Hôm nay, các ngươi sớm muộn cũng phải chết ở chỗ này, không có gì bất ngờ.”

Bên này Thôn Thiên Tước cười lạnh nói, Thái Cổ Hoàng tộc đến từ Thượng giới, mang hơi thở đáng sợ, cặp mắt màu xanh lục như ngọn núi lớn nhỏ, đôi cánh giương lớn xé rách cả bầu trời, chớp mắt liền bay tới.

Vô số sinh linh dưới chiêu đó đã hóa thành sương máu vỡ tan!

"Thật mạnh!"

" Chí Tôn cảnh đỉnh phong, chỉ còn thiếu nửa bước nữa là bước vào cấp độ Chuẩn Đế."

Sắc mặt của ba vị Chí Tôn đột nhiên tái nhợt, hơi thở cũng run lên, thần phù bên ngoài thân thể đứt gãy, bắt đầu chảy ra tiên huyết vô cùng đáng sợ.

Ùng! !

Ở một hướng khác, chiến thuyền cổ, phi thuyền bên trong Ma Sơn có sương mù màu đen cuồn cuộn, ánh sáng năm màu lập lòe, có cường giả xuất hiện mang theo đại quân tới Giới Vô Uyên giao chiến.

Bên trong những chiếc chiến thuyền cổ kia truyền đến tiếng chém giết, sinh linh và tu sĩ bắt đầu xuất hiện, lao xuống phía dưới như thủy triều!

Hơi thở của mỗi người đều đáng sợ ngập trời, Bán Thánh, Thánh Nhân, Chí Thánh thậm chí Chí Tôn đều có!

Đây là một cỗ chiến lực mạnh mẽ, đến từ nhiều thế lực khác nhau!

"Giết!"

Bọn hắn hô lớn, vô cùng hưng phấn với kích động còn mang theo sự khát máu!

"Ba Kẻ thành đạo đã bị Trường Ca thiếu chủ ngăn cản!"

"Bát Hoang Thập Vực làm sao có thể cản?"

Hai đại quân giao chiến trong chớp mắt, Bát Hoang Thập Vực đã không thể địch lại, tan tác như núi đổ.

Tất cả mọi người đều cảm nhận được sự khủng hoảng lớn, nhất là cảm nhận được sau lưng truyền đến âm thanh đuổi đánh chém giết, càng không nhịn được mà run rẩy.

Bọn hắn bị bao vây, phía trước có binh lính truy đuổi, phía sau không có đường lui.

"Thật ghê gớm, Thượng Giới sớm đã có tính toán kỹ lưỡng"

Ngay lúc này, bọn hắn hiểu được cảm giác vừa sợ hãi vừa tức giận, khi nhận lấy chiến thư ấy, Thượng Giới đã có ý đồ lôi kéo bọn hắn cùng đến đây nhằm một mẻ hốt gọn.

Trước đó, bọn hắn căn bản là nghĩ không ra, sẽ có đại quân đánh tới từ phía sau.

Hơn nữa, tại sao ở nơi sâu thẳm trong Giới Vô Uyên lại có thể xuất hiện đại quân Thượng Giới.

Bọn hắn là như thế nào mà đi vào và mai phục được trong đó?

Từng nghi hoặc hiện lên trong đầu bọn hắn, đáng tiếc bây giờ không người nào có thể giải đáp điều kia cho bọn hắn.

"Giết!"

Thượng Giới có rất nhiều cường giả đạo thống đại giáo, đứng phía sau đại quân chỉ huy giống như như lưỡi dao đánh tới phía trước.

Trên đường tất cả những sinh linh cố gắng chống cự đều bị xé nát, hóa thành sương máu, vỡ nát giữa trời đất.

Giữa trời đất khắp nơi đều là sương máu, đại quân trùng trùng điệp điệp giống như gốc rau hẹ, không ngừng ngã xuống, bị cường giả Thượng Giới đánh tới nát bét.

Hai quân giao chiến, xét về số lượng mà nói thì Bát Hoang Thập Vực không có chút nào chiếm ưu thế mà còn ở trong tình huống đại quân Thượng Giới vẫn chưa tới hết.

Ở vùng đất đi săn, các thế hệ trẻ tuổi Bát Hoang thập vực giao chiến với rất nhiều thiên kiêu bên phía, sắc mặt của bọn hắn cũng khác nhau.

"Xem ra là không cần chờ ta ra tay."

Thiên Yêu quân chủ nhẹ giọng nói, một chưởng đã đánh bay Huyền Thiên trước mặt, thực lực của hắn rất mạnh, không có người nào là đối thủ của hắn.

Cho dù là hậu duệ của Huyền Vũ chiến thần nhất tộc cũng bị đánh bại.

"Chu Tước chiến thần nhất tộc, không biết quan hệ của các ngươi với Chu Tước nhất tộc Thượng Giới ra sao?"

Vương Tử Câm mặc chiếc quần dài màu lam, dung mạo tuyệt đẹp, mang theo nụ cười yếu ớt.

Bàn tay ngọc vung lên, từng đường màu bạc trong hư không xen lẫn vào nhau, cuối cùng hóa thành thần binh hướng tới phía trước đánh tới, làm cho hậu duệ của Chu Tước chiến thần nhất tộc ho ra máu, thân thể chấn động xuất hiện rất nhiều vết rách đáng sợ.

Vẻ đẹp của nàng là không thể nghi ngờ, thế gian này hiếm có nữ tử nào có thể so sánh với nàng, nước da trắng trẻo, rạng ngời đến động lòng người.

Nhưng thực lực của nàng cũng rất kinh khủng, trong mắt nhiều thiên kiêu thậm chí so sánh nàng với bọn người Thiên Yêu quân chủ, Lục Quan Vương còn thần bí hơn, từ đầu đến cuối đều tỏ ra vô cùng ung dung.

"Rút lui!"

"Không nên hiếu chiến!"

Ở trên chiến trường, tất cả thiên kiêu bên phía Bát Hoang Thập Vực đều đang thay đổi sắc mặt và muốn trốn khỏi đây.

Bọn người Tiêu Dương, Lâm Vũ cũng không ngoại lệ, căn bản bọn hắn không nghĩ đến Cố Trường Ca lại độc ác như vậy, thiết đặt cạm bẫy dẫn bọn hắn tới đây.

Mọi việc đã đến mức này, nếu còn ở lại nơi đây thì không tránh được mà mất mạng.

Ngay đến cả Kẻ thành đạo của Bát Hoang Thập Vực cũng bị đả thương.

Bọn hắn tuyệt nhiên trở thành mục tiêu trong mắt rất nhiều người, thật muốn nhanh chóng thoát khỏi nơi đây.

Hết chương 1332.
Bạn cần đăng nhập để bình luận