Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 608: Quả nhiên ghê tởm hơn mình nghĩ

Chương 608: Quả nhiên ghê tởm hơn mình nghĩ

"Ồ, vậy xem ra là ta quá lo lắng rồi."

Cố Trường Ca tùy ý cười.

"Ca ca thật sự đã nói lúc hắn tu hành thần hồn xảy ra vấn đề, đánh mất ký ức.”

Mà lúc này, Doanh Ngọc lờ mờ cảm thấy không thích hợp, không khỏi lẩm bẩm nói, trong con ngươi nhất thời như hiện ra ngân quang, từng sợi lại từng sợi, phong mang kinh người.

"Cái gì?"

"Còn có việc này sao?"

Tất cả mọi người của Thiên Hoàng sơn vô cùng giật mình, vẫn là lần đầu biết đến, ánh mắt không rõ nhìn về phía Doanh Sương.

Khoảng thời gian này rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Thần sắc của Cố Trường Ca lập tức trở nên hứng thú.

Doanh Sương cũng tự biết việc này lừa không được, dứt khoát gật đầu nói: “Vào lúc ta tu hành, đích thật là xảy ra sự cố, không cẩn thận quên mất ký ức.”

Binh khí trong thần hồn của hắn vẫn còn ở đó.

Cho nên Doanh Sương rất bình tĩnh, cũng không sợ bị người hoài nghi thân phận thật sự của hắn, dù sao tượng trung cho thân phận đó chính là thần vật do Doanh Thiên Hoàng luyện chế.

Hắn giải thích như vậy, ai có thể hoài nghi thân phận thật sự của hắn cơ chứ?

Cho dù Cố Trường Ca biết nhược điểm của hắn, bây giờ cũng không có khả năng chọc thủng lai lịch của hắn,

Nghe xong lời của Doanh Sương.

Thần sắc của đám ngườiThiên Hoàng sơn cũng trở nên âm trầm bất định, chuyện này lúc trước Doanh Sương chưa từng đề cập đến.

Hiện tại bỗng nhiên nói ra, tính toán gì sao?

Chỉ sợ là bất đắc dĩ.

Cấm kỵ ma công!

Cơ hồ trong nháy mắt, bọn hắn liền nghĩ đến bốn chữ này, trong lòng nổi lên sóng gió.

Lúc trước bọn hắn vẫn cảm thấy Doanh Sương là bị người hãm hại.

Nhưng bây giờ đủ loại dấu hiệu, đang cho thấy hắn có liên quan đến người thừa kế ma công.

Doanh Ngọc cũng không khỏi cảm thấy từng đợt lạnh lẽo ở sau lưng.

Doanh Sương ẩn nấp thật sự là quá sâu, hắn thật sự định kéo toàn bộ Thiên Hoàng Sơn xuống nước sao.

Thấy thời gian không sai biệt lắm.

Cố Trường Ca mỉm cười, cũng đứng dậy cáo từ, không nói thêm gì nữa.

"Trường Ca thiếu chủ đi thong thả!"

"Đại ân hôm nay, khó mà cảm ơn!"

Đám người Thiên Hoàng Sơn nhao nhao mở miệng cảm kích Cố Trường Ca, không chỉ ra tay giải vây cho bọn hắn, hiện nay còn giúp bọn hắn tỉnh táo lại.

Cố Trường Ca cười cười, nhìn như thiện ý nói: “Đúng rồi, Doanh huynh vẫn nên chú ý một chút, Tử Câm Thánh nữ bất cứ lúc nào cũng có thể giết đến tận cửa.”

"Nàng cũng không thông tình đạt lý như Cố mỗ."

Nói xong.

Hắn phóng ra một bước, hư không mơ hồ, đã rời khỏi nơi đây.

Tựa hồ hắn tới đây kỳ thật chỉ vì giải quyết tranh chấp, thuận tiện hỏi thăm Doanh Sương chút việc.

Đương nhiên, Doanh Sương đúng thật là rất lo lắng.

Cố Trường Ca căn bản không có đâm thủng thân phận thật sự của hắn, đối với Cố Trường Ca dù là Doanh Sương hay là gã sai vặt đều được, đều giống nhau, đều thay hắn cõng nồi.

Mục đích của hắn chỉ là muốn để Doanh Sương ngồi vững chiếc ghế người thừa kế ma công!

Đến mức tựa như than đá, vĩnh viễn không rửa sạch được.

Mà Doanh Sương lại luôn lo lắng Cố Trường Ca vạch trần thân phận của hắn.

Về phần có phải người thừa kế ma công gì đó, với hắn mà nói, cũng không quan trọng bằng thân phận bây giờ.

"Đinh, đoạt xá khí vận chi tử Doanh Sương, bị Thiên Hoàng sơn hoài nghi, khí vận bị hao tổn trên phạm vi lớn.”

Âm thanh của hệ thống trong thức hải không ngừng nhắc nhở.

Ý cười trong lòng Cố Trường Ca càng đậm.

"Cố Trường Ca rốt cuộc có ý gì?"

"Là tự biết không vạch trần được thân phận của ta, biết khó mà lui sao?”

Sau khi trông thấy thân ảnh của Cố Trường Ca biến mất, Doanh Sương không khỏi thoải mái, nhưng mồ hôi sau lưng lại ướt nhẹp.

Người này thật sự đáng sợ! Rõ ràng không có động thủ, nhưng lại cho người ta uy áp kinh khủng không gì sánh được.

Hắn lại không biết đám người Thiên Hoàng Sơn ở bên cạnh, ánh mắt nhìn về hắn đã thay đổi, thần sắc lộ ra đủ loại kiêng kị, hoài nghi, sợ hãi.

Ngay cả Doanh Ngọc cũng bắt đầu đề phòng đối với hắn.

Tuổi trẻ trí tôn khác ở phụ cận, thần sắc lúc này đều khác nhau, ánh mắt lấp lóe.

Lời nói vừa rồi của Cố Trường Ca và Doanh Sương, bọn hắn đương nhiên nghe thấy.

Người thừa kế ma công!

Bây giờ xem ra, Doanh hoàng tử Doanh Sương không thoát khỏi việc này, cho dù hắn luôn che giấu, không lộ ra bất kỳ ba động cấm kỵ ma công.

Việc này không tẩy sạch được!

"Xem lâu như vậy, cũng nên đi ra rồi nhỉ?"

Sau khi đám người Doanh Sương rời khỏi nơi đó, thân ảnh cuuar Cố Trường Ca xuất hiện từ trên một ngọn núi, không khỏi nhẹ nhàng nói.

"Hóa ra đây là mục đích của ngươi."

Thân ảnh của Vương Tử Câm hiện ra sau lưng hắn.

Thần sắc lộ vẻ giật mình.

Nàng kỳ thật cũng không rời khỏi quá xa, luôn ở trong tối nhìn hành động của Cố Trường Ca, muốn biết hắn có mục đích gì.

Cho nên nàng cũng thấy Cố Trường Ca moi được rất nhiều tin tức từ Doanh Sương.

Mà chính là những lời này, đã khiến cho Doanh Sương không thoát khỏi hiềm nghi là người thừa kế ma công.

Điều này để cho người xuyên việt như nàng cảm thán không thôi.

Thủ đoạn của Cố Trường Ca còn ghê gớm hơn những gì nàng nghĩ.

Nam nhân này so với người thừa kế ma công còn kinh khủng hơn!

"Tiếp theo Tử Câm Thánh nữ định làm thế nào?"

Lúc này, thần sắc của Cố Trường Ca ngược lại có vẻ suy nghĩ sâu xa.

"Đương nhiên là đợi Doanh hoàng tử tự mình lộ ra sơ hở, rồi giải quyết triệt để. Nhưng mà chuyện này chỉ sợ tới lượt Giang Sở Sở rồi.”

Vương Tử Câm nghĩ rồi đáp, nguyên nhân mà nàng động thủ vừa nãy, phần lớn là vì trút giận.

Nếu như chân chính muốn đối phó người thừa kế ma công, nàng cảm giác Giang Sở Sở mới phù hợp.

"Nhưng mà Giang Sở Sở một thân một mình chạy tới nơi Tuyệt Âm bây giờ cũng không biết thế nào.”

"Nếu không chúng ta đi tìm nàng? Trong đó tựa hồ rất nguy hiểm."

Vương Tử Câm suy nghĩ, có chút bận tâm hỏi, nàng cũng không biết quan hệ giữa Cố Trường Ca và Giang Sở Sở rốt cuộc như thế nào.

Theo đạo lý, hai người đã gặp qua hai lần.

Không ít người thậm chí cảm thấy quan hệ giữa Giang Sở Sở và Cố Trường Ca rất tốt, bằng không nàng cũng không thể hiện ra vẻ tán thưởng và tôn sùng đối với Cố Trường Ca nhiều lần như vậy ở ngoại giới.

Nhưng lúc nàng đề cập đến Cố Trường Ca ở trước mặt Giang Sở Sở, thần sắc của Giang Sở Sở rất là lạnh lùng, lạnh hơn bình thường rất nhiều.

"Ồ, đã vậy thì sau này Cố mỗ sẽ không nhúng tay vào nữa."

Nghe vậy, Cố Trường Ca ngược lại là lắc đầu, một bộ dáng ta còn có việc phải giải quyết.

Trong mấy quái thai cổ đại có thiên phú không tồi mà hắn tìm kiếm, biết được bây giờ bọn hắn cũng đang ở trong Tuyệt Âm chiến trường, cho nên tính thừa cơ đột phá đến Chí Thánh trung kỳ.

Hết chương 608.
Bạn cần đăng nhập để bình luận