Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2262: Sự thật về Cửu Trọng Thiên

Chương 2262: Sự thật về Cửu Trọng Thiên

Thanh Phong được con rùa già màu trắng giống Huyền Vũ kia chở đi, sau đó được một vị đạo đồng môi hồng răng trắng đón ở đây.

Đương nhiên người trẻ tuổi trông như đạo đồng này kỳ thực đã nhiều tuổi lắm rồi, trong mắt đong đầy tang thương.

Nam tử trung niên bạch y trước mắt này được đạo đồng gọi là chủ nhân. Có điều từ khi đến đây Thanh Phong phát hiện người này luôn nhìn chằm chằm vào bàn cờ, hình như chưa từng nhúc nhích tí nào.

Cho dù hắn chào tiền bối thì đối phương cũng không đáp lại.

Điều này khiến Thanh Phong cực kỳ sốt ruột, thầm nghĩ đã sớm tìm được vị trí của Cửu Thiên, giờ phải tìm ra cách cứu Phù Diêm Cảnh rồi trở về.

"Quả thật bàn cờ này không có cách giải..."

Đúng lúc Thanh Phong sắp không chờ nổi nữa, nam tử trung niên bạch y mới ung dung lấy lại tinh thần rồi dời mắt khỏi bàn cờ.

Thanh Phong đang định lên tiếng nói chuyện thì nam tử trung niên bạch y đưa mắt nhìn hắn, ánh mắt sâu thâm thúy như chất chứa vạn vật.

"Ta đã biết lai lịch của ngươi. Trong suốt bao nhiêu kỷ nguyên qua, ngươi là người duy nhất chân chính bước vào chốn Cửu Thiên, trên người ngươi có chỗ khiến ta tò mò."

Hắn bình thản cất lời, giọng nói nghe không khác gì giọng nói của nam tử trung niên bình thường nhưng không hiểu sao Thanh Phong lại có cảm giác mọi bí mật đều bị phơi bày trước ra mặt hắn.

"Không biết danh xưng của tiền bối là gì?"

Đương nhiên Thanh Phong không phải người thường. Hắn hơi ngưng thần, chắp tay đặt câu hỏi.

"Danh xưng là gì à?"

"Ngươi có thể gọi ta là người thủ mộ." Nam tử trung niên bạch y cười hờ hững.

“Người thủ mộ?”

Ba chữ này văng vẳng bên tai Thanh Phong, trong lòng hắn cũng vô cùng hoảng sợ. Trong khoảnh khắc nam tử trung niên bạch y nói xong những lời này, hắn lờ mờ nhìn thấy chiến trường cổ đại cuồn cuộn hiện ra sau lưng, cao hơn cả trời, rộng hơn tầng tầng lớp lớp vũ trụ vô tận chồng chất lên nhau.

Sát khí ngút trời, phá rách gầm trời càn khôn, vô số tinh thần lơ lửng như cát bụi ở tứ phía. Tất cả các loại cảnh tượng kinh hoàng đều hiện lên, trời giáng huyết vũ, địa khởi hắc phong.

Nửa người của Hoàng Kim Cự Nhân bao phủ cả vũ trụ phát ra tiếng gầm thét rung trời, đang giao thủ cùng với sự tồn tại đáng sợ ở nơi sâu thẳm của thiên khung.

Mà lúc này, sương mù bao phủ, một bàn tay to lớn màu đen từ trong đó chụp xuống, dày đặc những lớp vảy kinh khủng, cứ như vậy trực tiếp tát chết Hoàng Kim Cự Nhân.

Hoàng sắc huyết vũ văng tung tóe khắp nơi, cả vũ trụ đều nổ tung.

Trong một chiến trường cổ đại tráng lệ như vậy, bất kỳ sinh vật nào hiện ra cũng đều vô cùng nhỏ bé, màn sương đen dày đặc bắt đầu dâng trào ở nơi tận cùng của thiên địa, phảng phất như có một sinh linh không thể tưởng tượng nổi đang chăm chú theo dõi hết thảy mọi thứ.

Vô số thi thể từ nơi đó rơi xuống rồi đập thẳng xuống mặt đất tựa như một trận mưa lớn. Cả thế giới đều là một mảng tan tành hỗn loạn, rất nhiều vũ trụ đã bị va đập rồi chìm trong bãi chiến trường đổ nát.

"Ngươi có thể nhìn thấy những thứ này, xem ra nơi này đích thật có nhân quả với việc có thể tìm được Cửu Thiên."

"Ta dường như nhìn thấy được lai lịch của ngươi nhưng cũng tựa hồ không nhìn thấy được, thực sự là rất kỳ quái."

Nam tử trung niên bạch y ảm đạm cười giống như từ trong con ngươi của Thanh Phong nhìn ra được cảnh tượng chấn động mà hắn đã thấy vậy.

"Đây là cái gì?"

Thanh Phong hồi phục lại tinh thần, trong lòng tràn đầy chấn động, không nhịn được mà hỏi.

Trận đại chiến này đã mang lại cho hắn một cảm giác giống như đã từng quen, như thể trước đây chính hắn cũng đã từng trải qua vậy.

"Đây là một trận đại chiến Phạt Thiên đã từng xảy ra."

Nam tử trung niên bạch y thoạt nhìn thực là nho nhã nhưng trong đôi mắt lại ẩn chứa vô vàn những tang thương.

"Đại chiến Phạt Thiên?"

Thanh Phong lẩm bẩm lặp lại bốn chữ này, dường như trong đầu đang tái hiện lại cảnh tượng chấn động vừa nãy.

"Đúng vậy, một trận chiến Phạt Thiên, những người được chôn cất ở đây đều là những người đã chết trong trận đại chiến Phạt Thiên đó."

"Có hoàng đế bất diệt, cũng có vô thượng cường giả tu vi cường đại thông thiên triệt địa, càng có siêu cấp cự bích muôn đời bễ nghễ chống lại năm tháng. Nói tóm lại, ở đây ngươi có thể nhìn thấy mộ phần… của đủ loại cường giả cổ lão khác nhau."

Nam tử trung niên bạch y lắc đầu cười.

"Cửu Trọng Thiên không phải là nơi cư ngụ của thần tiên ban đầu trong truyền thuyết hay sao? Làm sao có thể là cổ mộ được?"

Thanh Phong nghe thấy những điều này lại triệt để dại ra tới ngây ngẩn cả người, quả thực khó có thể tin được.

Hắn nhớ rõ những lời mà Lão Thành Chủ đã dặn dò, bảo hắn hãy tới Cửu Thiên chính là vì tìm kiếm biện pháp ứng cứu Phù Diêm Cảnh.

Tiền bối của Tiên cung trước đây tương truyền rằng đã đến được Cửu Thiên nhưng bây giờ đột nhiên lại được người khác nói với hắn rằng, nơi đây chỉ là một khu mộ phần?

Mặc dù nơi đây đã mai táng vô số cường giả nhưng cũng có ích lợi gì đâu?

Hết chương 2262.
Bạn cần đăng nhập để bình luận