Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2075: Lập uy

Chương 2075: Lập uy

Thông Thiên cổ thành nguy nga mà rộng lớn đang run rẩy bởi vì loại khí cơ này, tường thành có máu tươi vẩy xuống trước đó càng phát ra quang mang chói mắt và rực rỡ.

Trong lúc mơ hồ, có đủ loại hư ảnh thời cổ lão đang hiện liên, có Chân Tiên Điệp Huyết của Tiên vực ở đây, có Tiên Vương bị người vây đánh và vẫn lạc, thiên lãng sụp đổ, Tây Tiên vực vỡ nát, Thiên Môn đứt gãy, thiên khung đẫm máu và lệ, chúng sinh đau buồn.

Rất nhiều hậu duệ của Tây Tiên vực đều cảm thấy vô cùng bi thống tuyệt vọng dưới loại khí tức này, nghĩ đến thảm cảnh cả phương Tiên vực vỡ tan sau khi Tây Thiên Môn bị công phá.

Bao nhiêu vạn năm rồi?

Tiên Vương của Dị vực đã từng mang theo đại quân giết vào Tây Tiên vực lại xuất hiện một lần nữa, mặc dù đó chỉ là một luồng khí thế nhưng vẫn vô cùng kinh khủng tuyệt luân, không ai có thể ngăn cản.

"Ngươi là người phương nào? Người trong luân hồi? Hai là dư nghiệt đã từng trốn khỏi thế giới kia?"

"Qủa thật người có chút bất phàm khi có thể đẩy cánh cửa kia ra và bước vào Tiên vực."

Ánh mắt tôn Tiên Vương của Dị vực này rất lạnh lùng, mặc dù chỉ là do một luồng khí thế biến thành thì hắn vẫn không hề cố kỵ mà nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca ở phía trước Thông Thiên cổ thành.

Cuối cùng ánh mắt hắn lại rơi vào toà cổ thành trong truyền thuyết và nhìn vào cánh cửa kia.

Thông qua cánh cửa, hắn có thể cảm nhận được một khí cơ như có như không truyền ra từ trong đó, chính là Khởi Nguyên chi giới mà bọn hắn vẫn luôn tìm kiếm.

"Chỉ là một luồng khí thế?"

Nghe vậy, Cố Trường Ca liếc nhìn tôn Tiên Vương của Dị vực này, ánh mắt cũng không hề dao động.

"Một luồng khí thế cũng có thể trấn áp và giết chết ngươi."

Khôn Huyền Tiên Vương không phát hiện được khí tức Tiên Vương trên người Cố Trường Ca nên cũng không cho rằng hắn là tồn tại cùng cấp độ với mình, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

Hắn chỉ là đánh ra một chưởng, đại thủ cuồn cuộn lượn lờ hỗn độn khí cắt ngang bầu trời, che đậy toàn bộ vũ trụ, toàn bộ thế giới đều bị hắn bao trùm lên.

Đại đạo ầm ầm, chư thiên vũ trụ đều đang cộng hưởng.

Rất nhiều quy tắc trật tự ở Tây Tiên Vực càng phát ra âm thanh kinh khùng như cắt dao, bị dễ dàng nghiền ép, sau đó vỡ nát và rơi xuống.

Nhưng mà Cố Trường Ca cũng chỉ hời hợt chém tới phía trước. Một đạo kiếm quang lao đi, xanh thẳm giống như đang xuyên qua cổ sử, gột rửa tương lai.

Ầm ầm!

Thiên cung bị chấn động mà nứt ra, càn khôn rung chuyển, toàn bộ vũ trụ đều biến thành mảnh vỡ. Kiếm quang cuồn cuộn quấn lấy hỗn độn tiên quang, xuyên qua hết thảy mà đè ép lên vòm trời, vô cùng chói mắt giống như trời xanh ban ngày đang chiếu sáng vạn cổ.

Thậm chí ngay cả dòng thời gian cũng biến mất, tất cả quy tắc trật tự đều đang sụp đổ tiêu tán. Dưới đạo kiếm quang này, chư thế đều phải gào thét.

Nhìn thấy kiếm này đánh xuống, thần sắc Khôn Huyền Tiên Vương vốn luôn lạnh lùng, không có bao nhiêu biến hóa cũng lập tức thay đổi.

Phù, cự thủ đang lộ ra cũng đứt gãy sụp đổ và tan rã trong nháy mắt, sau đó kiếm quang vẫn không ngừng, một kiếm rơi xuống liền trực tiếp bêu đầu hắn lên, ầm một tiếng, thân ảnh lập tức nổ tung.

Kiếm quang sáng chói tựa như một mảnh thời gian xa xôi bị vỡ ra, gột rửa trên trời dưới đất, cường thế vươn xa đến thiên khung!

Oanh!

Trên bầu trời Tây Tiên vực khí cơ hỗn loạn, khi đạo kiếm mang này hạ xuống, phảng phất như tất cả đều bị bổ ra.

Ngân hà đứt gãy, vô số sinh linh tu sĩ kinh hãi run rẩy dưới loại khí tức này, cảm giác như mi tâm chính mình bị một đạo kiếm quang chém vào, muốn nổ tung hoàn toàn.

Bọn hắn sợ đến mức sởn cả gai ốc, đạo kiếm quang này vẫn chưa chạm tới, chỉ mới nhìn thấy uy thế mà ngay cả thần hồn cũng đều đau nhức, hẳn là sẽ phải bỏ mạng ngay khi kiếm mang hạ xuống.

Nếu như thật sự đánh trúng thì sẽ có hậu quả gì? Quả thật hắn không dám suy nghĩ nhiều.

Ngay cả pháp thân của Khôn Huyền Tiên Vương mà cũng bị một kiếm này chém đầu, tiêu tan ngay trong hư không, cường thế đến mức rối tinh rối mù.

“Cái gì?”

Đối với các sinh linh Dị vực mà nói, một kiếm này quá mức kinh khủng, trực tiếp chém rụng vị Vương vô địch ở trong lòng bọn hắn.

Rất nhiều sinh linh trẻ tuổi đều lấy Khôn Huyền Tiên Vương làm tín ngưỡng. Bọn hắn không dám tin mà hét to, quả thực như muốn phát điên tự hỏi vì sao Tiên Vương vô địch đã khôi phục rồi mà pháp thân vẫn bị một kiếm chém chết như cũ?

Đương nhiên là bọn hắn không thể nghĩ ra. Trong nhận thức của bọn hắn, Tiên Vương là một tồn tại mạnh đến cực hạn, ngồi trên đỉnh cao vạn cổ, quan sát sự biến hoá của năm tháng, nhìn ngắm kỷ nguyên đổ nát.

Tồn tại như vậy làm sao lại bị người khác chém chết pháp thân dễ dàng như thế? Cho dù là tồn tại đồng cấp thì cũng không thể tùy tiện làm được.

“Đó tuyệt đối là một tôn Tiên Vương trẻ tuổi…”

“Khôn Huyền Tiên Vương trốn rồi, không dám hạ xuống nữa.”

Không ít chân tiên Dị vực tiến đến, lúc này miệng mồm cũng có chút run rẩy, cảm giác hơi sợ hãi, cả người rét run.

Bọn hắn chính là tồn tại vô địch dưới Tiên Vương, cho nên càng có thể cảm nhận được một kiếm kia kỉnh khủng như thế nào, tuyệt đối có thể tiêu diệt bọn hắn nghìn vạn lần chỉ trong nháy mắt.

Đây là uy thế mà bọn hắn trăm triệu lần cũng không thể chống lại, biển cả bị huỷ diệt, năm tháng bị chặt đứt, ngay cả pháp thân của Tiên Vương cũng không địch lại nổi. Chỉ dư ba khuếch tán đến mà bọn hắn đã muốn nổ tung, toàn thân đau nhức, một số người cách đó rất gần, thậm chí còn có vết máu hiện lên.

Các sinh linh Dị vực đứng trước Thông Thiên cổ thành cả người băng hàn, ở ngay tại chỗ không dám nhúc nhích, rất sợ khí cơ này lan đến thì sẽ làm bọn hắn nổ tung, nối gót pháp thân Tiên Vương kia.

Hết chương 2075.
Bạn cần đăng nhập để bình luận