Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1808: Cố Trường Ca ủ mưu đã lâu

Chương 1808: Cố Trường Ca ủ mưu đã lâu

Sau khi tin tức chiến trường bách giới được xem như nơi nuôi cổ của Địa Ngục bị lộ ra ngoài thì đã dẫn đến oanh động cực lớn.

Đương nhiên, sau lưng thế lực này chắc chắn có cái bóng của các thế lực đạo thống khác cho nên nơi đây tuyệt đối không chỉ là nơi nuôi cổ của Địa Ngục.

Thế nhưng bây giờ sự chú ý của tất cả mọi người đều tập trung vào Địa Ngục, vì thế dĩ nhiên là bọn hắn sẽ bỏ qua điều này.



Mà lúc đó, trong một mảnh không gian mênh mông tràn ngập hắc ám và mây đen, cung điện đảo nhỏ trôi nổi, thần nhạc sơn mạch toạ lạc, kéo dài không thấy điểm cuối.

Ở đây phảng phất như Địa Phủ cổ lão trong thần thoại, thiên địa một mảnh mênh mông, chỉ có thể nhìn thấy một lớp sương mù đang cuộn trào, không nhìn rõ giới hạn.

Nơi đây cũng hiếm có dấu hiệu của con người mà giống như đã từng phát sinh đại chiến kinh khủng hơn, khắp nơi toàn là vết tích đổ vỡ.

Một vài dấu vết của những ngôi sao băng rơi đập vẫn còn tồn tại, khe nứt lan tràn kéo dài rộng chừng mấy trăm dặm.

Bên trong xộc ra sát khí mênh mông giống như có thể chấn động thiên vũ, bao phủ huyết nguyệt lờ mờ ở nơi xa, giống như một chiến trường cổ xưa.

“Rất nhiều nơi liên lạc ở đạo trường trong chiến trường bách giới đều đã bị tiêu diệt.”

“Ta biết ngay Cố Trường Ca kia là kẻ không tốt lành gì, hắn có mục đích riêng. Sau lưng Xuân Phong Bích Ngọc Lâu chắc chắn có hắn chống đỡ.

Ở nơi sâu nhất trong cung điện, một thân ảnh mặc minh sắt thần y cầm Thiên Đao khủng bố ở trong tay đứng sừng sững.

Hắn nhìn về thiên vũ nơi xa xăm, trong ánh mắt băng lãnh tràn ngập phẫn nộ.

“Đồ nhi đáng thương của ta cũng đã gặp độc thủ, bây giờ ta mới biết được tin nàng đã qua đời.”

“Đáng lẽ lúc đó nên để nàng rời khỏi chiến trường bách giới, không ở nơi đó quá lâu.”

Dưới cung điện, một lão phụ nhân mặc hắc y khẽ nói, giọng điệu lộ ra hàn ý kinh người.

Áo bào của nàng rộng lớn, được thêu bởi rất nhiều đường vân hỗn tạp. Đồ án ở bên trên như muốn sống dậy, có hoa bỉ ngạn yêu diễm, nước sông Hoàng Tuyền cuộn trào.

Mà thân ảnh kinh khủng ở trước mặt nàng chính là Tam điện chủ của Địa Ngục, thực lực ngập trời…

Hoàn cảnh nơi đây cực kỳ u ám, một mảnh thiên địa mịt mờ, rất giống Địa Phủ trong truyền thuyết.

Đại tinh lơ lửng trên bầu trời, mỗi một khoả đều có sương mù màu xám vừa dày vừa nặng lượn lờ, bàng bạc mà trầm trọng, đủ để đè sập hết thảy.

Từng đám sát thủ lớn của Địa Ngục vẫn luôn ngủ đông ở các nơi, khí tức kinh người, có sát khí cuồn cuộn lan tràn.

“Cố Trường Ca không cừu không oán vậy mà lại hạ thủ với Địa Ngục ta, vậy thì đương nhiên chúng ta phải cho hắn biết thế nào là lễ độ.”

“Tất cả đệ tử của Địa Ngục nghe hiệu lệnh của ta, trận chiến này chúng ta và Cố Trường Ca không chết không thôi.”

Tam điện chủ một thân minh sắt chiến y cầm Thiên Đao trong tay, cưỡi một đầu Diêm Giao màu đen có cấp độ Kẻ thành đạo xuất hiện từ chỗ sâu trong cung điện.

Ở bên cạnh hắn còn có Mạnh Bà đi theo.

Địa Ngục có tổng cộng Thập điện, nơi đây chỉ là tiểu thế giới của Tam điện, cũng không nằm trong thượng giới.

Lúc này đây Tam điện chủ nhận được tin tức, muốn suất lĩnh đệ tử của Địa Ngục ở nơi này tiến lên chặn giết đại quân của Cố Trường Ca.

Giữa tất cả các điện của Địa Ngục không hề liên hệ qua lại, chỉ khi gặp phải nguy cơ trọng đại thì mới cùng nhau xuất động.

“Tiếc là tu vi của một vị Điện chủ thì không đủ, tuy nhiên chúng ta có thể bố trí Tiên Sát đại trận, tuyệt đối có thể khiến Cố Trường Ca cúi đầu.” Mạnh Bà thở dài.

Nàng cũng là một Kẻ thành đạo, tu vi không bằng Thập đại Điện chủ.

Nhưng đã qua nhiều năm như vậy, cường giả tuyệt thế chết thảm trong tay nàng không phải là ít, thậm chí còn có một số giáo chủ của vô thượng đại giáo cũng đã từng bị nàng ám sát.

Giờ đây những bộ xương đầu kia còn đang được bày trong tẩm cung của nàng.

“Giết!”

“Giương cao uy phong của Địa Ngục ta!”

Mệnh lệnh của Tam điện chủ rơi xuống, ở các hòn đảo và sơn mạch có sát khí trùng tiêu hiện lên, nối liền trời mây.

Từng chiếc cổ chiến thuyền cổ lão nhuộm máu xuất hiện, vắt ngang giữa thiên địa che khuất bầu trời.

Có hung thú phát ra tiếng hống giận dữ kinh thiên, tựa như dòng lũ mang theo sát khí vô tận xông đến từ nơi xa.

Sát thủ của Địa Ngục xuất hiện nhiều không đếm xuể, có kẻ chạy đến thông qua cửa không gian, cũng có kẻ chạy đến từ nơi bế quan.

Số lượng vượt qua ngàn vạn, chừng mấy chục ức, vô cùng vô tận.

Ở trong đó còn có tồn tại cũng được xem là có không ít nội tình được mang lên cổ chiến thuyền.

Thần niệm tựa như hãn hải ba động khiến mọi người đều có cảm giác tim đập mạnh.

Đây là một cỗ lực lượng khủng khiếp khó có thể tưởng tượng, đủ để quét ngang bất cứ đại giáo nào.

Mà cái này chỉ vỏn vẹn là Thập đại điện của Địa Ngục.

Cảnh tượng tương tự diễn ra ở khắp các nơi trong tiểu thế giới. Các điện khác của Địa Ngục đều có đại quân kinh thế tập kết, muốn hoành kích hết thảy địch nhân.

Đương nhiên, trong bóng tối cũng có cao tầng Địa Ngục nhíu mày, đưa ra quyết sách khác.

Rất nhiều thứ và truyền thừa của Địa Ngục đều bị bọn hắn lặng lẽ tiễn đưa, lo sợ rằng cuối cùng thì trận chiến này cũng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bởi vì toàn bộ thượng giới đều chấn động, rất nhiều đạo thống cũng tính đến đây chặn ngang một tay, muốn kiếm thêm chút canh.

Rất nhiều sinh linh tu sĩ đều cảm thấy lần này Địa Ngục có chắp cánh cũng khó mà thoát được, cho dù không bị huỷ diệt thì cũng phải chịu tổn thất nặng nề, khó mà khôi phục được đỉnh phong như trước đây.

Rất nhiều cao tầng của Địa Ngục hận Cố Trường Ca thấu xương, bọn hắn cũng không biết vì sao Cố Trường Ca lại làm như vậy.

Ngược lại trước đây giữa bọn hắn và Cố Trường Ca là nước sông không phạm nước giếng.

Vậy mà đột nhiên Cố Trường Ca lại phái người thanh trừ rất nhiều đạo trường và sân huấn luyện của Địa Ngục tại chiến trường bách giới.

Có thể nói hành động này vô cùng đột ngột, vừa hung ác vừa nhanh chóng khiến mọi người ai cũng không phản ứng kịp.

Chờ đến lúc các Điện chủ của Địa Ngục tỉnh hồn lại, nhãn tuyến và những nơi liên lạc trên chiến trường bách giới đã hoàn toàn bị tiêu diệt.

Từ điểm này cũng có thể nhìn ra Cố Trường Ca mưu đồ đã lâu, cũng không phải đột nhiên cao hứng mà làm.

Hết chương 1808.
Bạn cần đăng nhập để bình luận