Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2093: Vạn pháp bất xâm

Chương 2093: Vạn pháp bất xâm

“Pháp lực thần thông miễn dịch…”

“Còn là Vạn Pháp Bất Xâm chi thuật?”

Trong lòng Khôn Huyền Tiên Vương chấn động lần thứ hai, đây là thứ thần thuật khiến cho người khác ngưỡng mộ và đố kỵ.

Hắn đã từng nghe qua, hình như một vị Đế tộc chi tổ của dị vực có được thiên phú thần thông này, thế hệ tộc nhân phía sau đều có thể thi triển, nhưng chỉ có tác dụng ở lĩnh vực Tiên Đạo vì đây đã là cực hạn.

Ở lĩnh vực Tiên Vương, sao còn có thể xuất hiện được chứ?

Hắn khó mà tin nổi, đây là cảnh tượng mà hắn tận mắt nhìn thấy, trước đây cũng chưa từng tưởng tượng đến.

“Lẽ nào người này có liên quan đến vị Đế tộc chi tổ đó sao?”

Thanh Minh Tiên Vương cũng bị một màn này làm cho chấn động, trước đó hắn hoàn toàn không nghĩ rằng ánh sáng nhạt xuất hiện trên người Cố Trường Ca sẽ có thể tránh được tất cả pháp thuật thần thông công phạt đến hắn.

Đây chính là thần thông cấp độ Tiên Vương, động một tí là hủy diệt vũ trụ, xé rách vòm trời, đánh sập bát hoang. Nhưng trước mặt Cố Trường Ca lại giống như trâu đất xuống biển cả, không thể nhấc nổi một gợn sóng.

“Sao ngươi lại làm được…”

Đọa Lạc Chân Hống mở miệng, trong mắt ẩn chứa sự khó tin, bản thể bị Cố Trường Ca bắt được giống như bị giam cầm, hắn không thể động đậy.

Lúc này trong ánh mắt của hắn có một tia cảm giác sợ hãi đến cực hạn.

Hắn lại nảy sinh tâm tình sợ hãi đối với thanh niên này lần nữa. Sau khi đạt được Tiên Vương đạo quả trong lúc giao chiến, đã bao nhiêu năm tháng chính bản thân hắn cũng không còn nhớ rõ nữa.

Nhưng hôm nay hắn lại nảy sinh cảm giác sợ hãi.

Cố Trường Ca bình tĩnh nhìn hắn, cũng không giải thích gì, sau đó cười khẽ một cái, nói:

“Bản thân ngươi tự dâng đến trước mặt ta, ta không biết nên làm gì để cảm tạ ngươi đây.”

“Ngươi có ý gì?”

Máu từ trong miệng Đọa Lạc Chân Hống không ngừng chảy xuống, hắn phát ra tiếng gầm giận dữ. Đây đều là máu Tiên Vương, ngũ sắc rực rỡ, một giọt như ẩn chứa ngàn vạn thế giới.

Nếu như rơi vào nơi khác, chỉ sợ với một giọt cũng đủ để hủy diệt một phương Cổ giới.

Tiên vực xung quanh, sinh linh dị vực, từ chết mà sống, lần thứ hai được nhìn thấy mặt trời, hồn đều bị tiêu tán rồi, bị dọa đến không được, tâm hồn tuyệt vọng vẫn chưa hồi phục.

Nhưng hiện tại lại thấy như vậy, không thể tưởng tượng được là Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương mạnh mẽ vô song lại bị Cố Trường Ca bắt được, hắn nỗ lực muốn đào tẩu.

Nhưng thân thể lại nứt ra giống như đồ sứ, những vết rạn nhanh chóng lan tràn, cấp tốc lan ra khắp thân thể của hắn.

Cảnh tượng thảm như vậy khiến bọn hắn sởn cả gai ốc, khiếp sợ run rẩy.

Vốn nghĩ nam tử thần bí này sẽ bị Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương nuốt chửng.

Nhưng không nghĩ hắn lại dễ dàng phá vỡ tất cả, đồng thời giam cầm bản thể Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương. Thủ đoạn này đã vượt qua tưởng tượng của bọn hắn, không thể nào hình dung được tâm trạng hiện giờ của bọn hắn nữa.

“Đại nhân… mạnh quá…”

Âm thanh Kim Nguyên khẽ run, sau khi trở thành nửa bước Tiên Vương, hắn nghĩ bản thân đã coi như là đại nhân vật số một số hai ở Nam Tiên vực, ở trên cao nhìn xuống sinh diệt của vô số sinh linh trong vũ trụ.

Nhưng hôm nay hắn lại giống như một con kiến hôi đang run rẩy, một lần nữa cảm nhận được loại cảm giác nhỏ bé hèn mọn như khi mới vừa bước chân vào tu hành.

“Ngươi muốn nuốt chửng ta, nhưng ngay cả cánh tay ta còn không cắn nát được.”

“Sức mạnh mà vừa nãy ngươi tự tin cũng chỉ có như vậy thôi sao?

Cố Trường Ca vốn không quan tâm đến phản ứng chấn động của đám người xung quanh, hắn chỉ nhìn Đọa Lạc Chân Hống đang bị bắt giữ, trong mắt mang theo ý sâu xa.

Đọa Lạc Chân Hống gầm lên, giữa bản thể có bí lực chảy xuôi, muốn giãy giụa nhưng một chưởng của Cố Trường Ca đã đập xuống, trực tiếp khiến đầu lâu của hắn vỡ tung, máu đủ loại màu sắc phun ra, thần hồn chập chờn, suýt chút đã vỡ vụn hết.

“Cứu ta…”

Trong lòng Đọa Lạc Chân Hống xuất hiện nỗi sợ hãi, sớm đã không còn tự tin như trước đó, hô hoán với đám người Khôn Huyền Tiên Vương có ý muốn bọn hắn ra tay giúp mình.

Nếu không hắn thật sự cảm thấy hôm nay có thể bản thân sẽ bỏ mạng ở nơi này, sẽ bị Cố Trường Ca mạnh mẽ giết chết.

Oanh!

Lực lượng mênh mông hiện lên, nơi này dâng lên quang mang lần thứ hai, đám người Khôn Huyền Tiên Vương, Thanh Minh Tiên Vương lại ra tay, diễn dịch các loại đạo pháp khủng bố.

Cho dù biết rõ Cố Trường Ca có thể pháp lực miễn dịch, nhưng bọn hắn vẫn ra tay, cảm thấy không thể nào cứ miễn dịch suốt được, cũng phải có giới hạn.

Chỉ cần đánh vỡ giới hạn đó thì có thể đả thương Cố Trường Ca.

Vụt!

Nhưng ngay cả ánh mắt Cố Trường Ca cũng không thèm nhìn về phía bọn hắn, giữa lòng bàn tay có năng lượng hắc sắc nồng đậm chảy xuôi, hóa thành Đại Đạo Bảo Bình có ô quang lượn lờ xung quanh.

Miệng bình tràn ra rất nhiều ô quang giống như thác nước vậy.

Cái này là do phù văn đại đạo ngưng tụ thành bảo bình tản ra. Đám người Khôn Huyền Tiên Vương, Thanh Minh Tiên Vương đang bay tới, không ngừng phóng đại sau đó bao phủ khắp thiên địa.

Bên trong nhường như có một vực sâu không đáy hiển hiện, có thể nuốt chửng vạn vật trên thế gian, ngay cả quy tắc đại đạo đều đang răng rắc vỡ vụn.

Hết chương 2093.
Bạn cần đăng nhập để bình luận