Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1487: Dù có đập ngàn tỷ linh thạch xuống nước thì có làm sao?

Chương 1487: Dù có đập ngàn tỷ linh thạch xuống nước thì có làm sao?

Nghe Cố Trường Ca nói, mặc dù Cố Tiên Nhi vẫn có cảm giác hoài nghi nhưng cũng thu quả trứng màu đỏ này vào.

Còn chuyện sau này sẽ ấp ra Thiên Quỷ thì vốn dĩ nàng cũng không tin. Dẫu sao thì Thiên Quỷ chính là một trong những sinh vật không thể tưởng tượng nổi trong thế gian. Sao loại sinh linh ở tầng này lại có thể có một quả trứng bình thường không có gì khác lạ như thế?

Đừng nói là trứng, cho dù là đồ vật có liên quan đến chúng thì cũng là dị tượng kinh thiên, thần hà lập loè kinh thế chiếu rọi thiên khung.

Từ xưa đến nay luôn có tin đồn Thiên Quỷ lấy tiên làm thức ăn, có thể thấy được loại sinh linh này cường đại khủng bố đến mức nào.

Rất nhanh sau đó, hào quang màu đỏ ở nơi này tiêu tán, sương mù lan tràn xung quanh cũng chậm rãi tiêu thất.

Đám người nhìn qua khối nguyên thạch đã bị cắt ra, trong đó vẫn còn lưu lại một dạng chất lỏng màu đỏ thắm tựa như huyết dịch, thoạt nhìn như huyết nhưng lại giống như nước bị nhiễm đỏ hơn.

Trong nguyên thạch còn tản ra một mùi thơm nhàn nhạt, cũng không có mùi vị khác thường.

“Hẳn là trứng của một sinh linh quỷ huyết nào đó ở cao nguyên, có chút bất phàm. Thế nhưng trị giá năm trăm vạn linh thạch thì vẫn hơi thiệt thòi…” Rất nhiều giáo chủ đại giáo suy đoán.

Trước đó bởi vì Cố Tiên Nhi cắt ra vô vàn thần vật nên bọn hắn vô cùng ngạc nhiên, cảm thấy thủ đoạn của nàng bất phàm, có lẽ là nắm giữ truyền thừa của Thần Nguyên Sư.

Nhưng bây giờ nhìn lại thì cảm thấy chắc chỉ là trùng hợp.

“Trứng của Thiên Quỷ…”

Mấy người Lục Quan Vương và Thiên Hoàng Nữ cũng rất ngạc nhiên, chỉ cảm thấy đó là lời mà Cố Trường Ca nói để an ủi Cố Tiên Nhi.

Rất nhiều người đều cảm thấy quả trứng này không đáng giá năm trăm vạn linh thạch, thậm chí ngay cả năm vạn linh thạch cũng không đáng.

Tuy nhiên ở trước mặt Cố Trường Ca, bọn hắn cũng không dám chế giễu Cố Tiên Nhi.

Đừng nói là năm trăm vạn linh thạch, cho dù là năm ức linh thạch thì ở trong mắt Cố Trường Ca có lẽ cũng không khác gì với đống phế thạch.

Nghĩ tới đây, ngược lại là có không ít người hâm mộ Cố Tiên Nhi.

“Hình như lần này Đại Hồng đoán sai rồi.”

Đương nhiên Cố Tiên Nhi cũng có thể cảm nhận được thần sắc của mọi người xung quanh biến hoá.

Trái lại nàng cũng không thèm để ý đến cách nhìn trong lòng mọi người, chẳng qua là cảm thấy bỏ ra năm trăm vạn linh thạch dường như là thua thiệt lớn cho nên có chút đau lòng.

“Ngay cả phán đoán của chính mình mà ngươi cũng không tin sao?”

Thấy bộ dạng xoắn xuýt của nàng, Cố Trường Ca không khỏi có chút buồn cười nói: “Đây là nguyên thạch mà chính ngươi muốn cắt.”

Cố Tiên Nhi trừng mắt nhìn Cố Trường Ca: “Không được cười ta.”

“Ta đã nói lỡ như đây là trứng Thiên Quỷ…” Cố Trường Ca hơi lắc đầu cười nói.

“Ngươi bớt lừa gạt ta đi, thật sự cho rằng ta không nhìn ra được sao?”

“Ta biết bây giờ chắc chắn là trong lòng ngươi đang giễu cợt ta, cảm thấy ta đập năm trăm vạn linh thạch xuống nước.”

Cố Tiên Nhi lầm bầm mấy câu, vốn dĩ là cắt được đồ chơi này làm cho nàng có chút khổ sở nhưng mà hiếm khi thấy Cố Trường Ca an ủi nàng như thế, bỗng nhiên tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều.

“Làm sao ta lại giễu cợt ngươi?”

“Nếu như ngươi cao hứng, đừng nói là đập năm trăm vạn linh thạch xuống nước, cho dù đập năm ngàn tỷ linh thạch xuống nước thì cũng có làm sao?”

Cố Trường Ca nhẹ nhàng nở nụ cười, đối với chuyện này hắn hoàn toàn không thèm để ý.

Hắn cũng không tin Cố Tiên Nhi sẽ cắt ra thứ bình thường. Chẳng phải chỗ khác thường của quả trứng này chính là vì nó quá bình thường không có gì lạ hay sao?

Đương nhiên Cố Trường Ca sẽ không nói cho Cố Tiên Nhi những lời này.

Nghe vậy, Cố Tiên Nhi sững sờ, trong lòng xúc động không thôi.

Nhưng mà nàng nghĩ lại, đây không phải Cố Trường Ca đang biến tướng nói nàng lãng phí hay sao?

Mũi ngọc tinh xảo hơi nhăn một cái, nàng nâng đôi mắt xinh đẹp óng ánh lên trừng hắn một chút, sau đó hừ một tiếng.

“Ngoài miệng nói nghe thật êm tai, vừa rồi để ngươi kết sổ sách ngươi còn mang bộ mặt không tình nguyện…”

“Ngươi còn muốn cắt những nguyên thạch này không?”

Cố Trường Ca lười tính toán những thứ này với nàng. Hắn vẫn còn nhiều thời gian thu thập nàng.

Hắn nhìn quanh vô vàn nguyên thạch trong Thạch Phường, tuỳ ý cười hỏi.

“Cắt, sao lại không cắt? Ngược lại ta sẽ đem hết sổ sách tính hết cho ngươi.”

Cố Tiên Nhi mới sẽ không buông tha cơ hội chiếm tiện nghi của Cố Trường Ca như thế. Khoé môi hơi cong lên, nàng quay người nhấc Đại Hồng Điểu ở dưới chân lên bắt đầu đi loanh quanh tìm kiếm nguyên thạch mới.

Chẳng qua hiện nay những nguyên thạch còn lại trong Thạch Phường không có mấy khối khiến nàng coi trọng, ngay cả Đại Hồng Điểu cũng mang bộ dạng không hứng thú lắm, rõ ràng là không thấy khối nào được.

Ngược lại, những người tụ tập trong Thạnh Phường muốn tận mắt chứng kiến Nguyên Thuật của Cố Tiên Nhi nhưng khi nhìn thấy một màn này thì đều thất vọng đứng lên.

Rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn cũng lặng lẽ rời đi, định chờ đến Thần Thạch đại hội diễn ra vào ba ngày sau.

Đến lúc đó đại hội sẽ được cử hành tại phường thị lớn nhất ở Côn Ô thành. Rất nhiều đại giáo vô thượng, đạo thống bất hủ đều sẽ tham dự. Bọn hắn đều sẽ mang kỳ thạch trân quý ở trong tộc đến dự đại hội.

Các giáo chủ đại giáo nhao nhao cáo từ với Cố Trường Ca.

Đám người An tộc thấy Cố Trường Ca không tính toán với bọn hắn thì cũng lặng lẽ thối lui với sắc mặt xám xịt.

Trên thân An Hi vẫn dính đầy tiên huyết, Ngưu Điền đi theo sau lưng nàng cũng lộ ra bộ dạng kinh hồn táng đảm.

Vừa rồi khi Cố Trường Ca cướp đi tờ giấy từ trong tay hắn, thậm chí hắn còn cảm nhận được bản thân sẽ trực tiếp bị chụp chết. Lúc đó huyết dịch khắp cả người đều như đóng băng, một lần nữa hắn lại cảm thụ được cảm giác tử vong sâu sắc.

Hết chương 1487.
Bạn cần đăng nhập để bình luận