Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2202: Địch ý

Chương 2202: Địch ý

"La huynh có cảm giác đó hiển nhiên không phải là tâm huyết dâng trào, hành trình tới Hồng Môn Yến này cần phải cẩn thận nhiều hơn mới được."

Một vị Tiên Vương khác của Vương gia nghe vậy thì sững sờ, sau đó mở miệng nói.

Hắn và đạo thân ảnh mang chiến giáp màu vàng này có quan hệ rất tốt, người này chính là La vương. Mặt khác hắn có ý định kết thành thông gia cùng với La vương phủ, để cho hậu duệ La Huyền của La vương cưới Vương Tử Câm làm vợ.

Tuy nhiên La vương đi chuyến này lại không mang theo hậu nhân kia, hiển nhiên là lo lắng trong chuyến đi sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn làm đoạn tuyệt truyền thừa. Hắn đã sắp xếp để nhiều tộc nhân rời đi nhằm giữ lại một con đường sống.

Đương nhiên Vương gia ngoại trừ Vương Tử Câm kỳ thực cũng không mang theo mấy người trẻ tuổi, cũng đã để bọn hắn lẩn trốn từ sớm rồi.

"Thế gian này có rất ít chuyện có thể làm cho tâm thần ta không yên ổn."

La vương nhíu chặt mày mở miệng nói, hắn thử ra tay thôi diễn một hồi nhưng cũng chỉ có thể thấy một mảnh mênh mông sương mù ở phía trước.

Thân là Tiên Vương, thậm chí có thể bôn ba ở bên trong dòng sông thời gian, thế nhưng chuyện liên quan đến bản thân hắn cũng không thể thôi diễn ra một cách rõ ràng. Quá khứ và tương lai đều bị sương mù dày đặc bao phủ.

Sau đó, một đám Tiên Vương ở nơi đây lại tiếp tục lên đường đi về phía Nam Tiên vực. Hai nơi cách nhau hơn ngàn vạn dặm, cách mấy phiến vũ trụ, ở giữa còn có các dòng chảy hỗn độn, hư không phong bạo.

Đến cả Tiên Vương có khả năng đi ngang qua vũ trụ thì lúc đi qua đây cũng phải vô cùng cẩn thận.

Bởi vì bên trong những hiểm địa kia ẩn chứa loại nguy hiểm có thể khiến Tiên Vương trọng thương và mất đi tính mạng. Những hiểm địa trường tồn từ thời xa xưa này chưa bao giờ bởi vì các loại tai họa bên trong Tiên vực mà tiêu tán.

Các Tiên Vương dẫn theo hậu bối chạy về phía Nam Tiên vực, nhưng còn chưa tới phiến vũ trụ của Nam Tiên vực thì cả đám Tiên Vương đều dại ra, bọn hắn có thể cảm giác được rõ ràng ba động kinh khủng cón sót lại ở nơi này.

Chắc chắn trước đây ở nơi này từng có một trận giao chiến giữa các tồn tại Tiên Vương, hiện tại dư âm vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán.

Vũ trụ bát hoang xung quanh đều tàn tạ, có một ít tinh vực bị hủy diệt, nhìn đâu cũng thấy dấu vết đổ nát.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

"Nơi này hẳn đã từng có mấy vị Vương giao đấu..."

Một vị lão Tiên Vương ở Trung Tiên vực trầm giọng nói, ánh mắt trở nên thâm thúy, còn chưa đến Nam Tiên vực đã thấy được cảnh tượng như vậy, thật sự là khiến người ta kinh hãi.

Rất nhiều người bắt đầu hoài nghi liệu có phải có vị Tiên Vương nào bị đánh chết ở đây hay không, nếu không thì làm sao lại có khí tức đáng sợ như thế lưu lại được chứ?

"Chuyến đi này quả thực là lành ít dữ nhiều, sau khi đến Nam Tiên vực các ngươi nhất định phải cẩn thận lời nói."

Một ít Tiên Vương sắc mặt ngưng trọng căn dặn hậu nhân của mình, trong lòng có chút nặng nề.

"Tử Câm, đường này hung hiểm, chi bằng ngươi hãy trở về tộc đi."

Lúc này bà lão Tiên Vương của Vương gia cũng quay sang nói chuyện, muốn để Vương Tử Câm rời đi. Khí tức lưu lại nơi này làm cho nàng có cảm giác hồi hộp bất an.

Ít nhất cũng có bốn, năm vị Tiên Vương từng xuất hiện ở đây, thế nhưng khí tức của bọn hắn đều đã nổ tan tành, kết quả ra sao trong lòng mọi người đều có thể đoán được.

Vương Tử Câm một thân bạch y tinh xảo, xuất trần thoát tục tựa như tiên tử động lòng người, nàng lắc đầu nói:

"Không cần, cũng đã đến nơi này rồi."

"Khu vực này hoàn toàn bị nghiền nát, pháp tắc cũng nổ tung, rất nhiều nơi đều hóa thành hư vô, muốn phục hồi sinh cơ thì ít nhất cũng phải cần thời gian mấy ngàn vạn năm."

"Một đám Tiên Vương ở Trung Tiên vực?"

"Các ngươi vậy mà vẫn còn dám đến?"

Thời điểm một đám Tiên Vương lại muốn vượt qua giới chướng của Nam Tiên vực thì đã bị tu sĩ trấn thủ ở nơi đó ngăn cản.

Đây là một vị chân tiên thân mang vũ y, vẻ mặt hắn vừa kinh vừa sợ trực tiếp gõ vang cổ chuông để kêu gọi đám cường giả khác nhanh chóng tới đây.

Nếu như là lúc trước khi đối mặt với nhiều Tiên Vương như vậy khẳng định là hắn sẽ không dám nói những lời đó, bời vì bản thân sẽ bị khí tức kia đè ép đến sụp đổ.

Thế nhưng tình huống hôm nay lại có điểm khác biệt, vũ trụ bên ngoài Nam Tiên vực vậy mà lại có tới năm đạo thân ảnh Tiên Vương nổ tung, dưới một chưởng kia hóa thành quang vũ đầy trời.

Có lẽ bởi vì vậy mà trong lòng hắn mới có chút tự tin, đứng sừng sững ở trong thiên khung giằng co cùng một đám Tiên Vương của Trung Tiên vực. Tuy nói như thế nhưng trên mặt hắn vẫn mang theo vẻ kinh sợ.

Dù sao một đám Tiên Vương của Trung Tiên vực này cũng suýt chút nữa làm cho toàn bộ Nam Tiên vực bị phá hủy.

"Làm sao vậy?"

Một đám Tiên Vương của Trung Tiên vực sững sờ, sau đó đều bị tình cảnh trước mắt làm cho kinh hãi, có chút mơ hồ không biết chuyện gì xảy ra.

Thậm chí bọn hắn còn có cảm giác như đây là ảo mộng khó có thể tin nổi, một vị chân tiên lại dám nói như thế với bảy vị Tiên Vương.

Người này thật sự là không sợ chết hay không muốn sống nữa?

Mấy vị tùy tùng theo sau chân tiên cổ lão đều đứng dậy, nhíu mày quát hỏi:

"Đạo hữu nói lời này là có ý gì? Chẳng lẽ không hoan nghênh chúng ta đến?"

Mà sau khi vị chân tiên ở Nam Tiên vực này gõ vang cổ chuông thì ngay lập tức đã có mấy vị chân tiên khác chạy đến, tất cả đều cảnh giác nhìn chằm chằm vào đám người đến từ Trung Tiên vực.

Hết chương 2202.
Bạn cần đăng nhập để bình luận