Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 960: Những thứ này đều là của ngươi

Chương 960: Những thứ này đều là của ngươi

Ù ù!

Cố Trường Ca bước vào trong Tử Sơn, giơ tay lên, hư không bắt đầu rung động.

Một loại khí tức cổ xưa mà khủng bố bùng nổ, hóa thành một ngôi sao lớn, nặng hàng tỷ cân, nghiền nát rơi xuống.

Tất cả những sinh linh tới gần hắn đều nổ tung ngay lập tức, hình thần câu diệt, bốc hơi thành tro bụi.

Những sinh linh tràn ra như thủy triều, dù chúng không biết đau đớn và sợ hãi nhưng lúc này cũng không tự chủ rút lui tránh khỏi hắn.

“Ba động này, có vẻ Giang Thần đã tìm ra Chưởng Thiên Tháp rồi.”

Cố Trường Ca không nhanh không chậm đi tới, dường như cảm nhận được gì đó, trên khuôn mặt bỗng nhiên hiện ra chút ngạc nhiên.

“Trái lại không làm ta thất vọng.”

Hắn cười, bóng dáng mơ hồ, bước về phía trước, dự định thu hoạch thành quả.

Phải nói rằng Tử Sơn quả là kỳ lạ, tồn tại một loại trận vực đặc biệt, bao phủ mọi ngóc ngách, thậm chí mỗi tảng đá đều có loại khí tức này.

Thậm chí có thể ảnh hưởng tới phán đoán của tu sĩ, áp chế thần thức.

Độ cứng của nó cũng vượt quá sức tưởng tượng, không phải thứ mà người bình thường có thể phá hủy được.

Nếu không có Giang Thần dò đường, Cố Trường Ca muốn tìm Chưởng Thiên Tháp, đúng là không dễ dàng.

Trong khi Cố Trường Ca tiến vào Tử Sơn theo con đường do Giang Thần để lại, ở một nơi khác, cuối cùng Giang Thần cũng đã gặp được đại cơ duyên mà hắn vẫn luôn chờ đợi.

Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh rất tự tin vào thủ đoạn của bản thân.

Sau khi nó giúp giải quyết rất nhiều trận văn trước mắt, bức tường đá lập tức mở rộng rồi tự động tách ra một con đường nhỏ, rộng rãi, không bị ngăn cản bởi bất cứ thứ gì.

Ở mặt sau này là một cây cầu cổ xưa.

Nối với đầu bên kia là một tòa cung điện rộng lớn đến nỗi khó có thể hình dung được, nó nguy nga tráng lệ, toát lên khí chất xưa cũ mà uy nghiêm.

"Quả nhiên là Chưởng Thiên điện."

Giọng nói đầy kích động của Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh vang lên.

Bây giờ, Giang Thần mới chú ý tới ba chữ lớn được mạ vàng viết phía trên cung điện rộng lớn này, rất có phong cách thăng trầm cổ xưa, giống như khiến cho người ta cảm giác được uy áp thiên địa.

Ba chứ này rất cổ xưa và lâu đời, không biết là người phương nào lưu lại, nhưng từ nét chữ cũng có thể thấy đối phương là một người hào hoa phong nhã.

"Rốt cuộc Chưởng Thiên điện và Chưởng Thiên tháp có liên quan gì đến nhau?"

Giang Thần tự nói nhỏ, hắn bước lên bậc thang rồi đi về phía đại sảnh đằng trước.

Rất nhanh, hắn đã đến trước cửa điện, kiểm tra từ trái qua phải một lúc, sau đó mới mở cửa điện ra, ở đây cũng không bất kỳ trở ngại trở hay áp lực nào.

Đột nhiên.

Một luồng sương mù màu tím giống như thủy triều cuốn tới, chúng như sắp hóa lỏng, đủ để nhấn chìm đến đầu gối của người ta.

Khi Giang Thần bước vào trong đó, trong nháy mắt có hào quang chói lọi chiếu tới làm cho hắn vô thức nhắm hai mắt lại.

"Đây là…"

Ngay sau đó, Giang Thần ngây ngẩn cả người, trợn tròn mắt.

Những viên Nguyên Thạch có kích thước bằng lòng chảo nằm rải rác khắp nơi, óng ánh sáng long lanh, lấp lánh bảy màu, giống như thánh địa của Tiên gia.

Trong số một số nguyên thạch đó, thậm chí Giang Thần còn nhìn thấy một số sinh linh và binh khí kỳ lạ, còn có những vật khác như ngọc giản, bình ngọc…

Điều này khiến hắn cảm thấy chấn động.

Nhìn xung quanh thì nguyên thạch nhiều vô kể, tất cả tử sắc vụ khí ở đây đều được hình thành sau khi nguyên thạch bị hóa lỏng.

Tài nguyên ở nơi này thực sự quá kinh người, chẳng trách Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh đã nói đây là cơ duyên được đặc biệt chuẩn bị cho hắn.

Nhưng hắn còn ngửi thấy một mùi đan hương nồng nặc tràn ngập trong không khí.

Nó làm cho lỗ chân lông của người ta giãn ra, giống như có thể phi vũ hóa tiên vậy.

Xa một chút còn mờ mịt linh khí dược điền.

Trong đó hào quang dâng lên, tiên tri ở khắp nơi, tiên ba rực rỡ, mây trôi muôn màu, sương mù lượn lờ.

"Cơ duyên này cũng quá nhiều, linh thảo, nguyên thạch, ngọc giản, công pháp, binh khí, cái gì cần đều có cả, hơn nữa còn có đan dược bị phong ấn."

Hai mắt Giang Thần mở to, hô hấp dồn dập, cảm xúc dâng trào, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhiều tài nguyên tu hành như vậy.

Cho dù sau khi rời khỏi đây hắn không bái nhập bất kì sơn môn nào, những tài nguyên này cũng đủ để cho hắn tu hành trong nhất thời dài.

Hắn vô thức rất muốn động thủ ngay, sau đó lấy hết tất cả những thứ này đi.

"Ngươi đừng kích động, những thứ này cũng chỉ là đồ bình thường thôi, thứ lợi hại còn ở đằng sau kìa."

"Những thứ này đều là của ngươi, không ai có thể cướp với ngươi được đâu."

Nhưng khi Tạo Hóa Thuyền chu linh khí mở miệng ngắt lời hắn, trong giọng nói của nó cũng mang theo một chút hưng phấn và đắc ý, mặc dù trước mặt Giang Thần nó vẫn cố tự tỏ ra bình tĩnh.

Nghe thấy vậy, Giang Trần gật đầu, hắn cũng buộc của mình phải tỉnh táo lại.

Hắn biết Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh sẽ không lừa hắn, nếu nó đã nói đây chỉ là những thứ bình thường, vậy có nghĩa là thứ lợi hơn chắc chắn còn ở phía sau.

Ôm suy nghĩ này, hắn tiếp tục đi sâu vào trong.

"Trên đường đi những sinh linh đó đều không động thủ với Giang Thần. Có vẻ như là bởi vì thể chất đặc biệt của hắn."

"Chỉ là Tạo Hóa Tiên Thuyền khí linh cũng không biết cuối cùng hắn có thể mang đến cho ta niềm vui bất ngờ gì. Thật đáng tiếc, bây giờ vẫn còn quá sớm."

Cố Trường Ca chắp tay đi dạo trong Tử Sơn, sắc mặt hắn ung dung thoải mái như thể mình đang đi tản bộ vậy, sau lưng hắn không ai đi theo, cũng không bất cứ sinh linh nào đến gần.

Bởi vì sinh linh chỉ cần lại gần hắn thì sẽ bị hóa thành tro tàn, hình thần câu diệt.

Hết chương 960.
Bạn cần đăng nhập để bình luận