Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1480: Chủ động tìm tới tay khí vận chi tử

Chương 1480: Chủ động tìm tới tay khí vận chi tử

"Kiếm quyết này vậy mà có thể khiến tim ta đập nhanh, chẳng lẽ đây là tiên quyết vượt qua Đế Thuật?"

"Đây là tạo hoá to lớn a!"

"Ai có thể ngờ sẽ mở được vật này từ hòn đá đó chứ!"

Không ít lão ngoan đồng đã bắt đầu sinh ra tham niệm.

Dù biết vật này là do Cố Tiên Nhi mở ra nhưng bọn hắn vẫn không kiềm lòng mình được.

Nhưng chắc chắn bọn hắn không dám ra tay cướp đoạt vào lúc này, chỉ có thể khoá khoảng không gian này lại, không cho nó chạy thoát.

Rất nhiều người đã cảm thấy hối hận, nếu biết khối nguyên thạch đó cất giấu thứ này thì bọn hắn đã mua nó từ lâu rồi.

"Cấp độ như này... Ít nhất cũng đã vượt qua Đế Thuật tầm thường rồi...."

Đám người Lục Quan Vương, Tiểu Thánh Vương, Thiên Hoàng nữ đều có biểu lộ ngưng trọng.

Mỗi một môn Đế Thuật đều là bảo vật vô giá, ẩn chứa áo nghĩa chí cao vô thượng vô cùng huyền diệu, có thể cho tu sĩ hưởng thụ cả đời.

Chỉ có những Bất Hủ Đại Giáo, Vô Thượng Đạo Thống kia mới có truyền thừa Đế Thuật mà thôi.

Bọn hắn đã tưởng tượng ra được giá trị của thứ này đã vượt qua con số được tính toán bằng nguyên thạch rồi.

"Vậy mà muốn trốn sao?"

Cố Tiên Nhi chau mày, không nghĩ đến khối nguyên thạch này lại cất giấu một bộ kiếm quyết.

Vật này có linh, chỉ vài đạo kiếm khí màu đen nó phát ra thôi cũng đã đủ chém dây leo của nàng thành tro tàn, ngay cả không gian cũng hỏng mất.

Thủ đoạn của những người còn lại đều không có tác dụng gì, không thể ngăn cản nó bỏ chạy.

Khiến cho nàng thấy không biết giải quyết như thế nào, thủ đoạn bình thường chắc chắn không hàng phục được vật này.

Ngay cả một vị Chí Tôn còn bị một đạo kiếm khí làm chấn thương, vết thương lúc này đen như mực, trong thời gian ngắn khó mà phục hồi lại.

Chỉ chớp mắt nàng đã hành động, giương bàn tay trắng nõn lên, Nguyên Thuỷ Chân Vũ màu đỏ thắm hiện lên, óng ánh rực rỡ, nó hoá thành một đám mây đỏ rực bay về phía trang giấy kia, như muốn đánh nó xuống.

Đây là Nguyên Thuỷ Chân Vũ mà Cố Trường Ca cho nàng, uy lực có thể sánh ngang với Thành Đạo Khí.

Tuy nói thực lực của nàng khó mà vận dụng toàn bộ sức mạnh của nó, nhưng uy năng cũng mạnh hơn những pháp khí khác một mảng lớn.

Oanh!!

Sau khi Nguyên Thuỷ Chân Vũ bay ra, như một tinh hà màu đỏ thẫm, bao trùm tờ giấy vàng sậm kia lại.

Nó lập tức phát ra ba động không gì sánh kịp, nếu không phải giáo chủ của các đại giáo cảm giác không đúng nên vội vàng ra tay ngăn cản, chặn ba động này lại, thì chỉ riêng dư âm cũng đã đủ huỷ nơi này rồi.

Sau đó có ngàn vạn đạo kiếm khí bắn ra, giống như vạn thanh thần kiếm vừa khôi phục, chém đứt tất cả mọi sự hiện diện ở gần nó.

Cho dù là Nguyên Thuỷ Chân Vũ cũng bắt đầu phát ra tiếng kêu leng keng, có thần liên của quy tắc trật tự bắn ra, hào quang đỏ rực toả khắp nơi.

"Lại không thể hàng phục nó sao...." Lông mày của Cố Tiên Nhi nhíu chặt hơn.

Nàng không nghĩ đến việc mình đã tế Nguyên Thuỷ Chân Vũ ra rồi nhưng vẫn không thể đánh rơi nó được.

"Ngươi có thể lấy Ẩn Tiên văn tự câu thông vật này thử...."

Thấy một màn như thế thì ánh mắt An Hi khẽ động, nói với Ngưu Điền sau lưng.

Nàng đã nhìn ra được vật này chắc chắn có liên quan đến vị Ẩn Tiên của nhất mạch bọn hắn, chữ viết trên đó đến từ Ẩn Tiên nhất mạch, nàng cũng vô tình nhận ra chúng nó.

Nhưng nàng không có Ẩn Tiên huyết mạch, đoán chừng khó mà dẫn động nó được.

Ngưu Điền thì khác, hắn chính là người mang trong mình Ẩn Tiên huyết mạch.

Có thể nói rằng nếu có người có thể dẫn động được tờ giấy này, thì người đó chỉ có thể là Ngưu Điền.

Nghe thế Ngưu Điền gật đầu một cái, không nói nhảm gì thêm, trong mắt có phù văn xanh nhạt đang lấp loé.

Sau đó hắn bắt đầu nói thầm, từng văn tự màu xanh nhạt vô cùng quỷ dị hiện ra bên cạnh hắn, tựa như Chân Long, Tiên Hoàng, Kỳ Lân, Huyền Vũ, mỗi một văn tự đều chứa một thần uy kinh khủng.

Tất cả mọi người trong Đổ Thạch Phường đều cảm giác được một thứ quỷ dị gì đó vừa buông xuống.

Những văn tự kia như đang sống lại vậy, bắt đầu vặn vẹo, phát sáng lập loè, vô cùng rực rỡ.

"Đây là thứ gì?"

"Hình như nó đồng nguyên với những văn tự kia?"

Rất nhiều người thấy một màn này thì vô cùng khiếp sợ, rất nhiều giáo chủ của các đại giáo đều tập trung tinh thần, nhìn qua Ngưu Điền.

Bọn hắn thấy được trên thân của tên nam tử khôi ngô này có khí tức đồng nguyên với tờ giấy vàng kia.

Chỉ cơ một loại khả năng.

Nam tử trước mặt này nắm giữ huyết mạch của tồn tại sáng tạo ra kiếm quyết này.

"Người của bộ lạc? Sao trước kia ta chưa từng nghe đến sự tồn tại của hắn."

"Chẳng lẽ lại là một quái thai cổ đại?"

Rất nhiều người đang nghi ngờ về lai lịch của Ngưu Điền, cảm giác được huyết mạch của hắn không đơn giản tý nào, vậy mà có thể dẫn động trang giấy ám kim sắc kia.

Ông!!

Trong nháy mắt thì tờ giấy kia cũng đang run rẩy liên tục trên không trung, như là cảm giác được gì đấy.

Kiếm minh, âm động tứ phương, nhiều người còn thấy được một dòng sông ô trọc ảm đạm, táng diệt sinh linh hiện lên trong sương mù.

Vẻ mặt của Ngưu Điền cũng hiện lên sự vui mừng, có vẻ hắn đã cảm nhận được linh tính cùng thân cận từ tờ giấy kim sắc kia.

"Ta có thể hàng phục được nó."

Hắn mở miệng, giọng nói trầm xuống, ánh mắt sáng quắc, một ánh sáng màu xanh bắn từ người hắn ra, rất rực rỡ, kết nối với trang giấy đang trên không trung kia.

Từng Ẩn Tiên văn tự như đang được sống lại.

Rầm rầm!!

Trang giấy giãn ra, phát ra âm thanh như sóng biển, nhũng kiếm quang đáng sợ kia cũng được thu lại, sau đó nó hoá thành một vệt sáng bay về phía Ngưu Điền.

Tất cả mọi người đều khiếp sợ khi thấy được một màn này.

Không nghĩ tới thứ vừa rồi còn toả ra hung uy khiếp người như thế lại có thể ôn nhuận như vậy, lại còn chủ động bay về phía Ngưu Điền nữa chứ.

Hết chương 1480.
Bạn cần đăng nhập để bình luận