Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3690. Đều là khách qua đường



Chương 3690. Đều là khách qua đường




“Ngươi muốn xem, vậy hãy tự mình đi xem. Trong Thương Mang bây giờ, thời gian yên tĩnh không còn nhiều lắm.” Cố Trường Ca nói, sau đó hắn nhẹ nhàng điểm một cái, một ánh sáng nhạt trong suốt rơi xuống mi tâm của Hi Dao.
“Đây là cái gì vậy?”
Nàng ngồi dựa vào Cố Trường Ca, ôm hai chân, mái tóc xanh như thác nước sáng đến mức có thể soi gương. Nàng cảm nhận trong thức hải mi tâm của mình xuất hiện một luồng sức mạnh mênh mông không thuộc về nàng.
“Đây là thứ có thể giúp cho ngươi không chịu bất cứ ước thúc nào, tự do tìm hiểu thế giới.” Cố Trường Ca nói.
“Thế giới này quả nhiên rất thú vị, nhưng nếu không có người đồng hành, nó sẽ trở nên vô nghĩa…” Hi Dao yên lặng nhìn hắn.
“Bây giờ thứ ngươi muốn cũng thật nhiều.” Cố Trường Ca mỉm cười nói.
Hi Dao dùng nụ cười đáp lại, chỉ là ánh mắt có chút ảm đạm.
Cố Trường Ca không nói tiếp.
Hi Dao giống như đã có sự đoán trước, thấp giọng hỏi: “Nếu là Vô Nguyệt, ngươi sẽ đồng ý với nàng sao?”
Cố Trường Ca đáp: “Nàng sẽ không như thế.”
Hi Dao lại ôm đầu gối: “Quả nhiên là ta hy vọng xa vời quá nhiều.”
“Lúc này, ta không cách nào cho ngươi quá nhiều hứa hẹn. Kỷ nguyên lượng kiếp sắp giáng xuống rồi.” Cố Trường Ca suy nghĩ một chút rồi đưa tay nhẹ vuốt mái tóc xanh của nàng.
Hi Dao cảm nhận nhiệt độ trên người hắn, tựa đầu vào người hắn, ngửi được khí tức ấm áp thuần mùi gỗ của hắn, cảm giác yên tâm khó nói nên lời.
Lúc này, nàng giống như trở về khi còn ở Yêu giới, rất nhiều ký ức hiện lên trong đầu, cuối cùng dừng lại ở cái hôm hắn đạp không rời đi.
Nàng không biết kỷ nguyên lượng kiếp là gì nhưng nàng biết bây giờ có lẽ không phải là lúc nói những chuyện này.
Vô câu vô thúc đúng nghĩa còn lâu mới dễ dàng như nàng đã nghĩ.
“Ta muốn quay về Yêu giới một chuyến…” Nàng suy nghĩ một chút rồi nói.
Nàng vẫn còn có chút không yên lòng về Yêu giới, nhất là Tống Ấu Vi luôn bầu bạn bên cạnh nàng khi nàng ở trong thời điểm cuối cùng của sinh mệnh.
Nàng nhớ mẫu thân của Tống Ấu Vi là Nhân tộc. Huyết mạch của Yêu tộc và Nhân tộc tương xung, cho nên cơ thể của Tống Ấu Vi không được tốt lắm.
Mà dường như nàng cũng muốn trốn tránh một điều gì đó.
“Lối vào Đạo Xương chân giới nằm bên trong Phạt Thiên Minh.”
Cố Trường Ca không từ chối thỉnh cầu của nàng. Hắn vung tay lên, một vết nứt hiện ra trước mắt. Nương theo khí tức thời không, một lực sinh mệnh mới tràn ngập ra.
Hi Dao nhìn hắn một cái, sau đó đứng dậy cất bước, nhẹ nhàng như hồng trong nháy mắt tan biến bên trong.
Cố Trường Ca nhìn theo bóng Hi Dao, cảm nhận tình huống của Đạo Xương chân giới, không khỏi rơi vào trầm tư.
Nhiều năm được ôn dưỡng trong hồ nước, lại nuốt rất nhiều thần tính vật chất, căn cơ của Hi Dao tất nhiên đã vượt qua tình huống kiếp trước. Nàng có thể đột phá cảnh giới cao hơn bất cứ lúc nào.
Nhưng bất luận là Hi Dao hay là Tô Thanh Ca, Vương Tử Câm, bọn họ dường như không quá quan tâm và chấp niệm với cảnh giới.
Điều các nàng theo đuổi nhiều hơn là một sự tự nhiên, một sự thấu hiểu và buông bỏ sau khi trải qua nhiều chuyện.
Sinh và tử, siêu thoát hoặc bất hủ đều không quan trọng.
“Chúng sinh hồng trần đều là khách qua đường trong thiên địa này. Bất luận ký ức hay là vết tích đều sẽ hao mòn, chỉ còn lại đại đạo vĩnh hằng…” Ánh mắt Cố Trường Ca trở nên thâm thúy.
Tuy nhiên, hắn tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào những thứ này. Cho dù đám người Hi Dao đột phá Đạo cảnh, thậm chí trở thành tồn tại Tổ Đạo cảnh, bọn họ cũng không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào đối với hắn.
Hiện tại, rất nhiều nhân vật Lộ Tận phát hiện đại kiếp sắp đến, khó mà tránh né, đã lần lượt quay trở lại Thương Mang, không dám tiếp tục ẩn núp. Điều này hoàn toàn nằm trong dự đoán của Cố Trường Ca.
Dưới đại kiếp, thiên địa đại loạn, toàn bộ Thương Mang bị hắn quấy thành vũng nước đục. Những con cá lớn ẩn núp lúc trước tự nhiên không thể không chui ra khỏi thế gian.
Cái gọi là đại kế phạt thiên của hắn còn phải dựa vào những nhân vật Lộ Tận này làm lực lượng trung kiên nhất. Tiếp theo, hắn sẽ lấy “phạt thiên” làm lý do trù tính chung cho vở kịch này.
“Vừa lúc thời cơ cũng không xê xích nhiều…” Ánh mắt của Cố Trường Ca xuyên thấu từng tầng hư không, hướng về một nơi nào đó.
“Từ lúc Nghịch Mệnh Cung xuất hiện, Chân Thực Chi Địa dường như có ý muốn mở ra Nhất Trọng Thiên Mộ.”
“Cửu Trọng Thiên Mộ vẫn luôn mai táng bên trong Chân Thực Chi Địa, nghe nói nó là nơi mà những người đã từng phạt thiên thảo phạt Thiên Chi Hóa Thân. Mỗi lần kỷ nguyên lượng kiếp giáng xuống, nếu có dị số xuất hiện, đều có Thiên Chi Hóa Thân đến bình định, lập lại trật tự.” Bóng Lăng Ngọc Linh đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn.
Thật ra, vừa rồi nàng đã cảm nhận được khí tức của Cố Trường Ca. Nàng đã đến đình viện, nhưng bởi vì có Hi Dao ở đó, cho nên nàng không tiến vào.
“Nghịch Mệnh Cung dự định đập nồi dìm thuyền, hoàn thành sứ mệnh vĩ đại của các bậc tiền bối, mở ra Thiên Chi Mộ Địa là điều dĩ nhiên. Chỉ là Thiên Chi Hóa Thân giết không chết, chỉ có thể bị phong ấn. Dù sao bọn họ là do một phần quy tắc của thiên đạo Thương Mang biến thành.” Cố Trường Ca thu hồi ánh mắt.
“Nghịch Mệnh Cung cưỡng ép mở ra Nhất Trọng Thiên Mộ, có khi nào sẽ dẫn động khí tức thiên đạo giáng xuống không?”
“Từ xưa đến nay, cửu là chí tôn. Nghịch Mệnh Cung từ lúc tồn thế đến nay, bọn họ đã tham dự qua không ít lần cuộc chiến phạt thiên. Nhưng người có thể phong ấn Thiên Chi Hóa Thân có được mấy người?”
Lăng Ngọc Linh có chút lo lắng về điều này. Hết chương 3690.



Bạn cần đăng nhập để bình luận