Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1072: Tới Bình Loạn Vương Phủ

Chương 1072: Tới Bình Loạn Vương Phủ

“Thật không uổng công ta thả miếng mồi đó lâu như vậy.”

Cố Trường Ca biết ở Thánh Sơn, Bạch Liên Nhi chắc đã biết thân phận thực sự của Quân Bất Phàm.

Cho nên thời gian này, nàng nhất định sẽ không nhịn được mà xuất hiện, lên kế hoạch gặp nhau để hoàn thành nhiệm vụ mà phụ thân nàng giao cho.

Mà hắn thì chỉ cần cho người quan sát ở gần đó, là có thể đợi Bạch Liên Nhi tự chui đầu vào lưới.

Dứt lời, Cố Trường Ca đứng dậy, định đi thu lưới.

Lần này, hắn không tin Bạch Liên Nhi có thể bỏ trốn dễ dàng như lần trước ở Bắc Trạch Cổ Thành.

Thấy thế, Khương Lạc Thần ở phía đối diện có phần bất mãn: “Ngươi không thể cùng ta chơi xong bàn cờ này trước sao?”

“Dù sao thì ngươi cũng không thể thắng được, cần gì phải tự mình chuốc lấy khổ chứ.”

Cố Trường Ca thản nhiên nói, đi lướt qua người nàng, không có ý định tiếp tục chơi cờ với nàng.

Trong khoảng thời gian này, Khương Lạc Thần nhẫn nhục chịu đựng, dần dần cũng đã quen.

Tuy nhiên trước mặt người ngoài, nàng vẫn là Thái hư Thần tộc Công Chúa cao cao tại thượng, lạnh lùng tôn quý, Thái hư Thần Hoàng tương lai.

“Không được, dù có thua thì ngươi cũng phải chơi với ta đến khi xong chứ?”

Khương Lạc Thần quay đầu nhìn, rất không vui, cuối cùng cũng nhìn thấy hy vọng chiến thắng Cố Trường Ca, đương nhiên bây giờ không muốn để hắn đi.

Cố Trường Ca đột nhiên mỉm cười, nói: “Ai cho ngươi dũng khí nói chuyện với ta như vậy, mấy ngày nay đối với ngươi có phải là quá tốt rồi không?”

Nghe vậy, Khương Lạc Thần hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục níu kéo hắn.

Trong khoảng thời gian này, nàng coi như đã hiểu rất rõ Cố Trường Ca, khi cần nàng thì nói nhiều lời ngọt ngào, khi không cần nàng thì quả thực là hận không thể đá nàng đi thật xa.

Ngay sau đó, Cố Trường Ca đưa nhiều cường giả đến khu vực Bình Loạn Thiên Vương Phủ, Hoàng đô của Yêu giới rất lớn, bao phủ gần trăm vạn dặm.

Mà Bình Loạn Thiên Vương Phủ nằm ở phía đông.

Đó là một cung điện nguy nga, tráng lệ.

Nhiều trận văn đan xen lẫn nhau, mây trôi muôn màu muôn vẻ, như thể một thiên cung chốn nhân gian.

Ở phía tây của cổng lớn Bình Loạn Thiên Vương Phủ là một con đường vô cùng rộng rãi.

Cung khuyết lâu tọa lạc hai bên, vô cùng cao lớn, sương mù mờ mịt, mơ hồ mà lộ ra khí thế mênh mông cuồn cuộn.

Nhiều cửa hàng và tửu lâu.

Các sòng đánh bạc đều nằm ở đây, trông khá sôi động, các tu sĩ và sinh linh nối đuôi nhau ra vào.

“Liên Nhi tỷ, hai chúng ta đã đợi ở đây năm ngày rồi, còn phải đợi ở đây bao lâu nữa?”

Lúc này, ở một gian hàng đơn sơ, một nam một nữ đang bày bán một số dược liệu đơn giản như Hoàng tĩnh, Phục linh, Thiên ma, nhân sâm… trên đó vẫn còn lấm lem đất, trông rất mới mẻ.

Nam tử nói chuyện, khuôn mặt phờ phạc, thân hình gầy gò, suy dinh dưỡng, đang nói chuyện với nữ tử bên cạnh, thì thầm điều gì đó.

Vẻ mặt của nữ tử rất lạnh lùng, đối với nam tử, mười câu cũng chỉ đáp lại hai câu.

Chỉ là ánh mắt của nàng thỉnh thoảng sẽ nhìn về phía Bình Loạn Thiên Vương Phủ, như thể đang chú ý tới điều gì đó.

Dù ăn mặc kín đáo nhưng cũng khó có thể che giấu được vẻ quyến rũ đáng kinh ngạc của mình.

Nhiều tu sĩ hoặc sinh linh đi qua đều không nhịn được mà nhìn nàng một cái, sau đó lại ngán ngẩm đến mức gần như nôn ra ngoài.

Bởi vì nữ tử thật sự rất xấu, không chỉ có một vết đen lớn trên mặt, mà đôi mắt của nàng còn một to một nhỏ, mũi thì cong vẹo.

Như vậy vẫn không đến mức đáng sợ nhưng cũng gần như thế.

Chính vì lý do đó mà quầy hàng của họ không có ai vào xem, rất vắng vẻ.

“Chờ một chút, Yêu giới gần đây khá bất ổn, nếu chúng ta xông vào nhất định sẽ khơi dậy sự nghi ngờ của Hi Dao, gây ra vô số rắc rối không đáng có.”

Nữ tử nghe vậy thì nhẹ giọng nói, giọng điệu rất lạnh lùng.

Hai người Bạch Liên Nhi, Bạch Hoạ rời khỏi vùng lân cận của Thánh Sơn, sau đó tạm thời sống ở hoàng đô.

Sau khi thấy Quân Bất Phàm thất bại trong việc ám sát Hi Dao Nữ Hoàng, cả hai lặng lẽ rời Hắc Bạch Học Phủ, không thu hút sự chú ý của bất cứ ai.

Sau một hồi thương thảo, nàng quyết định làm theo yêu cầu của Bạch Côn, đưa cẩm nang cho Quân Bất Phàm.

Nhưng bây giờ Yêu giới đang đại loạn, khắp mọi nơi đều không yên bình.

Cho nên hai người mới dự định sẽ chờ xem bên ngoài Bình Loạn Thiên Vương một thời gian, tìm thời gian thích hợp mới đến gặp Quân Bất Phàm, đưa đồ cho hắn.

Nghe lời của Bạch Liên Nhi, Bạch Hoa cũng gật đầu.

Sau khi đến Yêu giới, Bạch Liên Nhi phụ trách rất nhiều việc, thỉnh thoảng hắn chỉ phụ trách việc xem bói thôi diễn một chút.

“Liên Nhi tỷ, ngươi nhìn phía đông, đó là Cố Trường Ca.”

“Sao hắn lại đến đây?”

Hiện giờ, Bạch Hoa khẽ run lên, thanh âm kinh hãi, khiến Bạch Liên Nhi vốn đang nhìn chằm chằm Bình Loạn Thiên Vương Phủ cũng phải thu hồi ánh mắt, nhìn về hướng Bạch Hoa đang nhìn.

Chỉ trông thấy một nam tử mặc huyền y, dáng người gầy cao, giống như một thần minh trẻ tuổi sáng láng, xung quanh có rất nhiều cường giả.

Tất cả tu sĩ và sinh linh gần đây thầm kinh hãi, lần lượt né tránh, không dám cản đường.

Đồng tử mắt Bạch Liên Nhi không khỏi co rút.

“Chúng ta phải làm sao đây? Liên Nhi tỷ, sao Cố Trường Ca lại đột ngột xuất hiện ở đây?”

Giọng nói của Bạch Hoạ chứa đựng sự sợ hãi và run rẩy không thể kiềm chế được.

Trên thế gian này, người mà hắn sợ nhất, không muốn gặp nhất chắc chắn là Cố Trường Ca.

“Đừng lo, bình tĩnh lại trước, đừng có biểu hiện bất thường là được.”

“Cố Trường Ca xuất hiện ở đây, có lẽ đang dự định điều tra Bình Loạn Thiên Vương Phủ, không liên quan gì đến chúng ta, đừng căng thẳng, tự mình dọa mình.”

Bạch Liên Nhi nhanh chóng bình tĩnh lại, tỉnh táo nói.

Trong vài năm qua, nàng phụ trách Xuân Phong Bích Ngọc Lâu, sống ẩn dật ở sau màn, đã chứng kiến đủ loại sóng to gió lớn, tâm lý của nàng rất mạnh mẽ.

Theo cái nhìn của nàng, Cố Trường Ca không thể nào biết nàng đang ở đây.

Cho nên rất có khả năng chỉ là tiện đường đi qua nơi này, cuối cùng sẽ đi tới Bình Loạn Thiên Vương Phủ.

Hết chương 1072.
Bạn cần đăng nhập để bình luận